Ai là hung thủ? 3
Gõ cửa cũng không thấy ai đáp lại, trong lòng cô ta có chút lo lắng, sau đó nhìn thấy vết máu chảy ra từ khe cửa, cô ta sợ hãi hét lên.
Mọi người phá cửa phòng vệ sinh, cái chết của Chad rất giống với cái chết của thương nhân châu báu, anh ta bị bắn vào ngực và thiệt mạng chỉ bằng một đòn.
Nhưng cảnh này còn đáng sợ hơn, máu phun khắp nơi.
Ngay sau đó, mọi người phát hiện cánh tay phải của Chad được quấn băng và thấm đẫm máu, khi băng được tháo ra, vết thương vẫn đang rỉ máu.
Điều này...
Các hành khách trao đổi ánh mắt, bà Sera chỉ vào thi thể của Chad lớn tiếng nói: “Hắn chính là hung thủ, vết thương trên cánh tay còn đang chảy máu, nhất định là hắn.”
Nhưng động cơ là gì?
Viên ruby của người thương nhân châu báu thực sự đã bị mất, trưởng tàu và lão bá tước thọt bắt đầu lục lọi khắp người Chad.
Không tìm thấy viên Ruby nào cả, sự chú ý của mọi người dần chuyển sang Jeanette - người đang khóc lóc rất đau lòng.
Nếu đúng là Chad đã giết thương nhân châu báu để lấy viên ngọc, thì viên ngọc đó phải ở trên người anh ta.
Kết quả tìm không thấy, sự việc trở nên khó hiểu.
Hơn nữa lại là ai đã giết Chad?
Có rất nhiều mối liên hệ giữa con người với nhau, ánh sáng và bóng tối đan xen, phức tạp và khó hiểu.
Đôi khi không thể tìm thấy manh mối vì thì sẽ bắt đầu với mối quan hệ rõ ràng nhất.
Buông bỏ cảm tính và xem xét mọi thứ xung quanh bằng con mắt lý trí.
Jeanette nhận thấy sự khác thường không rõ trong mắt mọi người, khó chịu ngẩng đầu lên, nức nở hỏi: “Sao lại nhìn tôi như vậy?”
Khán giả đã không bình tĩnh được nữa.
“Họ nghi ngờ rằng người phụ nữ này là kẻ giết người?”
“Nhìn người phụ nữ này sức lực không lớn, làm sao có thể dễ dàng giết chết một đàn ông trưởng thành. Hơn nữa, không phải bọn họ định về quê kết hôn sao?”
“Không nghĩ ra, rốt cuộc hung thủ là ai?”
Khốc Bát đứng ở lối ra vào của phòng số 1, một tay ôm ngực, một tay giơ lên sờ cằm, hai mắt mở to, cố gắng tìm manh mối từ những chi tiết được tiết lộ trong màn ảnh.
Mà trên tàu, mọi người cưỡng chế lục soát hành lý của Jeanette và Chad, đồng thời cũng lục soát váy của Jeanette, nhưng kết quả không tìm thấy viên ruby nào cả.
Hung thủ là ai?
Nó trở thành câu hỏi trong đầu tất cả khán giả trong phòng chiếu.
Những hành khách khác vắt óc tìm ra thủ phạm thực sự, mà người đàn ông mặc áo choàng nâu vẫn luôn ngồi lặng lẽ từ lúc mở màn đến giờ ở một góc hẻo lánh trong toa số ba, chặn ở lối ra vào giữa toa số ba và toa số hai, rút từ trong phần túi dưới áo choàng ra một khẩu súng Gatling, hét lớn một tiếng: “Mấy người đang bị ông đây uy hiếp rồi, đưa hai tay ôm đầu, ngồi xổm xuống, không được động đậy.”
Biến cố xảy ra quá đột ngột khiến hành khách trên tàu và khán giả trong phòng chiếu nhất thời không kịp phản ứng, sững sờ trong giây lát.
Nhưng sự đe dọa bằng súng Gatling đủ mạnh, những hành khách trên tàu nhanh chóng làm theo chỉ dẫn của người đàn ông mặc áo choàng nâu và ngồi xổm trên mặt đất, run rẩy như những con cừu béo đang chờ bị làm thịt.
Danh tính của người đàn ông mặc áo choàng nâu là một tên cướp, anh ta nhận được tin tức từ các nguồn khác rằng có một số đại gia và một số nhân vật danh tiếng đang trên đoàn tàu này.
Vốn dĩ anh ta định ra tay khi trời tối nhất, nhưng giữa chừng liên tiếp xảy ra các vụ án mạng, hành khách trên toa hạng nhất muốn chuyển sang toa sau cho an toàn.
Anh ta không còn lựa chọn nào khác đành phải hành động sớm hơn.
Một hành khách sợ đến mức nhũn cả chân, không cẩn thận ngã xuống, người bạn đồng hành đã quay lại đỡ lên.
Người đàn ông mặc áo choàng nâu giương súng Gatling lên “pằng, pằng, pằng” không chút thương tiếc, hai hành khách gần như bị dọa ngất đi.
Con tàu im ắng đến nỗi có thể nghe thấy cả tiếng sóng vỗ vào toa tàu.
Mà phòng chiếu phim yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Đây là loại vũ khí gì?
Lại có thể khủng khiếp như vậy.
Trần Kinh Sơn và Lưu Căn Nông đang ở trong phòng chiếu số ba, sau khi xem trước phần giới thiệu của “Sự kiện giết người liên hoàn của đoàn tàu trên biển”, cả hai đã hẹn nhau đi xem phim chiếu chính.
Lưu Căn Nông dựa vào việc viết lại thoại bản của phim chiếu rạp mà trở thành người kể chuyện nổi tiếng nhất ở Lương Kinh.
Nhưng bộ phim "Tìm kiếm cự thú dưới biển sâu" được chiếu ở rạp trước đó thực sự rất khó để thay đổi kịch bản, điều này khiến ông ta nản lòng.
Mà lần này "Đoàn tàu trên biển" chỉ vừa xem xong phần giới thiệu thì ông ta đã biết nhất định sẽ nổi tiếng ở Lương Kinh, nóng lòng muốn rủ Trần Kinh Sơn đi cùng.
Ông ta càng xem càng hưng phấn, trong lòng cũng đoán được hung thủ là ai.
Lúc này, ông ta bị vũ khí trong tay người đàn ông áo nâu làm cho hoảng sợ.
Ngay cả khi một người không hoàn toàn hiểu về vũ khí đó, người ta vẫn cảm thấy sợ hãi theo bản năng.