Bộ công quản lý các nền tảng cơ bản của nông nghiệp, thủy lợi, công trình kiến trúc, đường xá, vận tải đường thủy, vân vân, so với các quan viên và công đốc khác ở kinh đô, cơ hội tiếp xúc với bá tánh nhiều, rất nhiều quan viên cơ sở thường xuyên cảm thấy lực bất tòng tâm.
Nhiều bá tánh không biết chữ, có khi một chỉ thị phải nhắc lại rất nhiều lần, còn dễ xảy ra lỗi.
Đoạn phim ngắn về an toàn phòng cháy chữa cháy của rạp chiếu phim, có hình người, âm thanh, còn có thuyết trình trực quan nhất, đơn giản dễ hiểu.
Nếu cách này cũng có thể áp dụng trong xây dựng công trình, ban hành pháp lệnh, chắc chắn có thể làm ít công to.
Kết thúc đoạn phim ngắn an toàn, phim chính cuối cùng cũng bắt đầu.
Cảnh tiến vào sân ga trong phần mở đầu đoàn tàu trên biển thu hút sự chú ý của tất cả quan viên lớn nhỏ, có người kinh ngạc đến không kìm được mà đứng dậy, mở to mắt nói: “Đây là xe? Tại sao có thể nổi trên mặt biển?”
“Nhìn kỹ, hình như dưới xe có một con đường.” Người bên cạnh kéo ông ngồi xuống, bản thân cũng không nhịn được phân tích: “Chỉ có bánh xe, không có ngựa, nhìn cũng không giống dựa vào sức người, lẽ nào xe này mượn sức nước?”
Trần thượng thư lắc đầu: “Không đúng. Hình dạng xe này kỳ lạ độc đáo, kéo nhiều người thế còn chạy cực nhanh, nên không phải sức nước.”
“Đó là cái gì?”
“Một thứ... không biết nào đó.”
Trong phòng chiếu phim yên tĩnh lại, sự vật mới lạ không ngừng xuất hiện, tình tiết lại rất căng thẳng, liên tục chết ba người, các đại nhân vừa hiếu kỳ sự vật mới lạ, vừa thắt tim cấp bách tìm hung thủ, mắt và đầu óc đều bận chết được.
...
Sau khi tên cướp áo nâu chết thì xuất hiện nhân vật mới chuẩn bị đi thành Đài tìm kiếm con gái người thân, Lina.
Nói một cách chính xác thì không phải người mới, cô ta đã xuất hiện ở phần mở đầu, chỉ là sau khi đoàn tàu vận hành thì ẩn thân.
Mọi người kiểm tra xác của tên cướp áo nâu xong thì phát hiện hắn cũng là bị bắn ở ngực giống hai người trước.
Mà trong khi ấy Lina bị nhốt trong căn phòng nhỏ đối diện hiện trường cái chết của tên cướp áo nâu, lúc mọi người phát hiện ra cô ta, chân tay cô ta đã bị trói chặt, không phát ra tiếng.
Lina lên tàu không lâu thì bị người ta đánh ngất, tỉnh dậy thì phát hiện mình bị nhốt ở đây, không hề biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì.
Anna hỏi Lina rằng lúc bị nhốt trong phòng có nghe thấy âm thanh bên ngoài không.
Lina suy nghĩ một lát, cung cấp một manh mối: trước khi được cứu, cô ta nghe thấy từng trận âm thanh.
Anna quyết định trở lại hiện trường hai cái chết trước, tìm manh mối lại lần nữa.
Lúc này có người bất mãn, phản ứng kịch liệt nhất là Bá tước chân thọt.
Bởi vì không biết bắt đầu từ bao giờ, tiểu thư Anna ban đầu bị nghi ngờ là hung thủ dần dần kiểm soát được hiện trường.
Dưới ánh nhìn suy sụp của mẹ, Anna tháo băng gạc trên cổ tay xuống, lộ ra ấn ký lửa cháy đỏ tươi giữa cổ tay.
Đây là dấu vết để lại sau khi ác quỷ nhập vào, cũng là chứng cứ cho việc lấy được trí tuệ vĩnh hằng.
Hành khách kiêng dè Anna, lại kỳ vọng nhờ vào trí tuệ của cô ấy có thể giải mã được thảm án liên hoàn đáng chết này, tình thế cuối cùng cũng bình ổn lại.
Anna về đến khoang tàu thứ hai và thứ nhất tìm kiếm manh mối, người chết thứ tư đã xuất hiện - Bá tước chân thọt.
Nguyên nhân chết của Bá tước chân thọt y hệt ba người trước, hiện trường vụ án là căn phòng nhỏ Lina bị nhốt.
Chuyện trở nên ngày càng rối ren.
Lý Bác xem đến nhập tâm, nhưng dùng hết chất xám cũng không nghĩ ra được ai là hung thủ, không nhịn được lên tiếng: “Đại nhân, theo ngài thấy, ai có khả năng là hung thủ nhất?”
Người bên cạnh vô thức tiếp lời: “Ta vẫn cảm thấy tình nhân của người chết thứ hai rất khả nghi.”
Lại có người hỏi: “Mấy người mặc y phục đen vác thùng ban đầu đi đâu rồi?”
Trần thượng thư suy tư một trận, thấp giọng nói: “Rất nhiều câu đố rối chung với nhau tạo nên câu chuyện phức tạp này. Lấy phức tạp hóa đơn giản mới là cách giải đúng.”
Lý Bác nghe không hiểu: “Vậy rốt cuộc là ai?”
Trần thượng thư lắc đầu, không chịu nói rõ.
Lúc này, Anna tìm thấy một manh mối then chốt - Viên Ruby Huyết Bồ Câu bị lấy cắp của thương nhân châu báu, giấu trong khe đệm ghế ở khoang tàu thứ hai.
Máu đọng lại trên bề mặt hồng ngọc hình thành một lớp màng mỏng màu đỏ sẫm.
Anna dùng khăn tay bao lấy hồng ngọc rồi nhặt lên, xoay đầu tập hợp mọi người lại, tuyên bố trước mặt mọi người: “Tôi đã biết hung thủ là ai.”
Câu này khiến tất cả hành khách trong khoang tàu khiếp sợ, cũng khiến người xem ngoài màn hình chấn động tinh thần, cuối cùng cũng sắp công bố đáp án rồi.