Cao Dương xuống tàu điện ngầm, đi về phía trước theo dòng người, đích đến của hành khách xung quanh rất giống nhau, đều đi về phía tầng chín mươi chín.
Tầng chín mươi chín nổi tiếng nhất là khu vui chơi kia, có lẽ những người này đều tới khu vui chơi để giải trí, cũng có lẽ là xem phát sóng trực tiếp.
Cao Dương cho là thế, không nghĩ rằng một cửa hàng đồ ăn nhanh nhỏ có thể thu hút nhiều người đến vậy.
Bên cạnh có người vội vàng đi ngang, thúc giục bạn đi cùng: "Nhanh lên! Chờ lát nữa đông người là không được ăn đâu đó."
Người bị hối thúc cũng bước nhanh hơn, còn không quên oán giận: "Chủ quán ra món mới bất ngờ quá, biết thế thì tối qua đã ở lại tầng chín mươi chín luôn rồi."
Một người khác nói: "Hối hận cũng muộn rồi, nhanh lên nhanh lên!"
Cao Dương đứng ở phía sau, từ xa nhìn thấy nhóm bệnh nhân bệnh mất hồn kia bước vào thang máy, lên thẳng tầng chín mươi chín.
Anh ta xếp hàng ở sau, chỉ đành chờ tới lượt tiếp theo, mấy người trẻ tuổi ban nãy cũng đứng cạnh anh ta.
"Món mì bò hầm kia quá tuyệt, xem xong khiến tôi nhịn không nổi!"
"Bây giờ thấy hối hận quá, không nên chạy tới khu vui chơi khác để chơi, làm không đuổi kịp lúc cửa hàng đồ ăn nhanh ra món mới."
"Mì đậu hà lan thập cẩm cũng rất ngon, trông vừa mềm vừa bùi, còn có giá đỗ trộn thịt băm nữa chứ, sh... Lên đó tôi phải gọi một chén mới được!"
Đêm qua cửa hàng đồ ăn nhanh bảo vệ thăng cấp, buổi sáng Lộ Dao đã mở livestream, cho người xem thấy cửa hàng đồ ăn nhanh sau khi thăng cấp, đồng thời tuyên bố tin tức cho ra món mì mới.
Tóm lại nhóm người này vừa ở khu vui chơi khác xem được livestream của cửa hàng đồ ăn nhanh, lập tức chạy lại đây.
Cuối cùng Cao Dương cũng hiểu, hóa ra bọn họ vội vàng tới cửa hàng đồ ăn nhanh.
Không chỉ thế, anh ta phát hiện những người xếp hàng chờ thang máy cũng đang thảo luận về cửa hàng đồ ăn nhanh đó, ai ai cũng muốn tới cửa hàng đồ ăn nhanh.
Cao Dương đã đi khắp mười ba khu của Vùng đất của những giấc mơ, tất cả những nơi nổi danh đều có dấu chân của anh ta.
Trước mỗi lần ra cửa đều tràn ngập chờ mong, nhưng sau khi tới lại cảm thấy cũng chỉ như thế.
Trông thì những nơi đó khác nhau, nhưng thật ra chỉ rập khuôn. Cho dù có dùng ảo thuật để bọc lại xinh đẹp nhưng cũng không giấu được bản chất hư vô bên trong.
Cho dù đoàn tàu của anh ta cũng giống thế, nhìn thì chân thật, nhưng không thể nào mang anh ta tới nơi xa thật.
Nhưng lúc này, nhiều người ồn ào nhốn nháo đầy mong đợi để tới cùng một nơi như thế, khiến trong lòng Cao Dương cũng không nhịn được dâng lên chờ mong.
Hình như cửa hàng đồ ăn nhanh là một nơi rất thú vị.
Có lẽ tới rồi vẫn sẽ thấy thất vọng, nhưng tâm trạng chờ mong trước khi tới mục đích, đã lâu rồi anh ra không cảm nhận được.
Thang máy xuống dưới, mọi người chen vào trong như không muốn sống nữa.
Thang máy ở thế giới này sẽ không bị quá tải, chen chúc đến khi không còn kẽ hở mới đóng lại.
Bọn họ đều rất vội vàng.
Đến tầng chín mươi chín, cửa thang máy mở ra không tiếng động, đám người như lũ cá bị chứa trong chậu, ào ra dũng mãnh, lại dừng bước ở trước cửa.
Có người kinh ngạc cảm thán: "Cửa hàng đồ ăn nhanh thành tòa hai tầng rồi!"
"Màu đẹp quá, mọi người có cảm thấy trông nó rất mới không? Vô cùng bắt mắt."
"Đừng nói nữa, đi xếp hàng trước đi!"
Cao Dương đi ra, nhìn thấy tòa nhà hai tầng có treo biển hiệu rất to ở cách đó không xa, nhướng đuôi lông mày lên, đây là cửa hàng đồ ăn nhanh?
Tầng chín mươi chín không đơn giản chỉ là một tòa cao ốc, diện tích của nó to gấp mấy trăm lần cao ốc bình thường, còn có thể dùng ảo thuật để mở rộng hoặc tăng cao tòa nhà này vô hạn, thật ra trông nó giống đỉnh núi bằng phẳng hơn.
Khu vui chơi và rạp chiếu phim được xây trên ngọn "núi" này vốn nên là điểm đến chính, nhưng bây giờ thì nhà lầu nhỏ ở giữa lại càng thu hút sự chú ý của mọi người hơn.
Như những gì người nọ mới đánh giá, trông nhà lầu này rất mới, màu sắc tươi sáng, khiến người ta liếc mắt một cái đã chú ý tới.
Tổng thể là màu trắng, đường viền đáy xung quanh được được vẽ bằng màu xanh dương, các mức độ xanh dương đậm và xanh biển nhạt đan xen nhau, càng khiến tấm biển hiệu màu xanh thật to ở giữa trông nổi bật hơn - cửa hàng đồ ăn nhanh Lộ Dao.
Hàng người đã xếp dài từ cửa đến giữa quảng trường, Cao Dương đứng lặng lẽ ở sau hàng ngũ.
Anh ta thấy những bệnh nhân bệnh mất hồn tới trước đi vào trong quán từ bên hông, mà những người khác đang xếp hàng lại không tỏ vẻ bất mãn gì.