Bạn trai tháng chín 2
Vạn Bảo Châu muốn tìm hiểu thêm chi tiết về máy tính, nhưng bối cảnh trong câu chuyện chỉ lướt qua.
Sau lớp học đa phương tiện, Nhan Giai Ninh biết tên nam sinh đó từ một người bạn.
Cậu ta tên là Đoạn Hành, học sinh lớp tám.
Đẹp trai, giỏi thể thao, rất được hoan nghênh và nổi tiếng trong giới học sinh. Có tin đồn rằng cậu ấy với hoa khôi năm nhất trung học là một đôi.
Sau đó, Nhan Giai Ninh cảm thấy cô ấy thường xuyên gặp gỡ Đoạn Hành.
Có đôi khi là giờ ra chơi giữa tiết học, có đôi khi là ở hành lang khi đi vệ sinh về, hai lớp còn có tiết thể dục cùng nhau.
Khi gặp nhau, cả hai luôn giao tiếp bằng mắt, gật đầu chào hỏi, chưa từng giao tiếp bằng lời nói.
Cuộc sống trung học của Nhan Giai Ninh vẫn êm đềm và lặng lẽ, không nhanh không chậm.
Bước ngoặt nhỏ thứ hai là đại hội thể dục thể thao, học sinh toàn trường ngồi trên bậc đá ngoài sân thể dục, các lớp thi đấu ở sân chơi lớn phía dưới sân.
Lớp năm khá ít nữ nên cô giáo và Ủy ban Thể thao đã vận động tất cả nữ sinh trong lớp tham gia hạng mục.
Nhan Giai Ninh đã đăng ký chạy tiếp sức 800 mét.
Cô ấy đang mặc một bộ đồ thể thao đang đứng trong hàng ngũ.
Một tiếng còi vang lên, một hàng nữ sinh ùa ra.
Nhan Giai Ninh mảnh mai và gầy gò khác với tưởng tượng của mọi người, cô ấy chạy rất giỏi, chạy đều và nhanh.
Đứng giữa bãi tập, Đoạn Hành nheo mắt nhìn Nhan Giai Ninh vượt qua vạch vôi, không ngờ giành được vị trí đầu tiên.
Nhan Giai Ninh như cảm giác được cái gì, quay đầu liền đụng phải khuôn mặt tươi cười của Đoạn Hành, không được tự nhiên cúi đầu xuống.
Tiểu Đào kích động giậm chân, không nhịn được quay sang một bên nói với Trần Liên Liên: “Chắc chắn Đoạn Hành rất vui khi ở bên Giai Ninh!”
Trần Liên Liên khẽ mím đôi môi đỏ mọng, không lên tiếng, trong lòng không cho là đúng.
Chưa ai nhìn thấy sự bạc tình bạc nghĩa, thay lòng đổi dạ nhiều hơn họ.
Khi lần đầu tiên gặp một chàng trai như vậy, nàng ấy có thể bị cám dỗ, nhưng bây giờ trái tim nàng ấy bách độc bất xâm.
Sau khi nội dung điền kinh cá nhân kết thúc sẽ là chạy tiếp sức, ba nam hai nữ, thứ tự thì mỗi lớp tự quyết định.
Quy tắc là như vậy, nhưng cơ bản cách sắp xếp của các lớp đều là nam sinh cùng một nhóm còn nữ sinh cùng một nhóm nữ.
Nhan Giai Ninh đứng ở vị trí số bốn, vị trí số năm là Ủy ban Thể thao.
Trùng hợp thay, ngay sau vị trí số năm của Ủy ban Thể thao là Đoạn Hành lớp tám.
Nhan Giai Ninh ở vị trí số bốn chạy nhanh nhất, vượt qua vị trí thứ nhất, là người đầu tiên giao chiếc gậy cho Ủy ban Thể thao. Sau đó nhìn Đoạn Hành đang nhìn sang.
Đoạn Hành không hiểu nhướng mày, nhận lấy chiếc gậy từ người đồng đội, lao nhanh ra ngoài.
Không hiểu sao, Nhan Giai Ninh cảm thấy ánh mắt của cậu ấy có chút khiêu khích. Tầm mắt rơi trên bóng lưng cậu ấy, nhìn cậu ấy dễ dàng vượt qua người phía trước và cán đích đầu tiên.
Kết thúc đại hội thể thao, Đoạn Hành chặn Nhan Giai Ninh ở bồn rửa tay bên ngoài nhà vệ sinh ở bãi tập, hỏi tên của cô ấy.
Nhan Giai Ninh cảm thấy Đoạn Hành xuất hiện trong cuộc sống của cô ấy thường xuyên hơn trước.
Có khi đang xếp hàng ăn tối ở căng-tin, cậu ấy cũng bất ngờ xuất hiện sau lưng kéo nhẹ vạt áo cô ấy.
Có đôi khi cô ấy mang bài tập đến văn phòng, nhìn thấy Đoạn Hành hai tay chắp sau lưng đứng ở bàn chủ nhiệm lớp tám, mang một bộ dáng ngang ngược.
Đôi khi ngoài giờ học, Đoạn Hành sẽ càn rỡ hơn, đến chào hỏi cô ấy.
Nếu gặp nhau sau giờ tự học buổi tối, cậu ấy thậm chí còn cùng cô ấy đi dạo một lúc, đưa cô ấy đến ngã tư có đèn.
Giáng sinh năm nay, Đoạn Hành tỏ tình với Nhan Giai Ninh.
Nhan Giai Ninh nói muốn suy nghĩ vài ngày.
Khán giả trong phòng chiếu phim lập tức ngẩn ra. Vốn tưởng rằng hai người có tình cảm với nhau, nhưng không ngờ Đoạn Hành lại thẳng thắn như vậy, Nhan Giai Ninh cũng không thẳng thừng từ chối.
Khán giả không khỏi ngồi thẳng người. Thế giới quan của bộ phim này còn điên cuồng hơn nhiều so với bọn họ tưởng tượng.
Nhan Giai Ninh sẽ đồng ý, đúng không?
Khán giả đoán vậy.
Trong khoảng thời gian Nhan Giai Ninh suy nghĩ, hoàn cảnh gia đình của hai người cũng dần dần được hé lộ.
Mẹ cô ấy qua đời vì bệnh tật, Nhan Giai Ninh sống với cha mình.
Do cha quanh năm đi làm ăn xa nên Nhan Giai Ninh gần như chỉ sống một mình.
Cha mẹ của Đoạn Hành ly hôn, cậu ấy sống với mẹ.
Mẹ cậu ấy bận rộn với công việc. Sau khi Đoạn Hành lên cấp ba, cậu ấy gần như sống một mình.
Hai tâm hồn cô đơn gặp nhau ở độ tuổi bồng bột nhất cũng giống như hai vì sao.
Bầu trời đầy sao lấp lánh, nhưng chỉ có họ là bị người kia bắt được.
Thật ra, câu trả lời không khó đến thế, nhưng Nhan Giai Ninh vẫn từ chối.