Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới (Dịch Full)

Chương 658 - Chương 658: Tôi Vẫn Thích Dáng Vẻ Điềm Tĩnh Bên Trong Lúc Đầu Của Anh Hơn 2

Chương 658: Tôi vẫn thích dáng vẻ điềm tĩnh bên trong lúc đầu của anh hơn 2 Chương 658: Tôi vẫn thích dáng vẻ điềm tĩnh bên trong lúc đầu của anh hơn 2

Tôi vẫn thích dáng vẻ điềm tĩnh bên trong lúc đầu của anh hơn 2

Phòng chiếu phim luôn chật chội bỗng nhiên trở nên rộng rãi.

Khi có phim mới thì lịch chiếu của các phim khác sẽ không kín lịch nữa, hoặc là sẽ còn dư để sắp xếp cho các bộ phim truyền hình khác.

Lộ Dao đứng trước cửa sổ lầu hai nhìn xuống, rồi lại xuống lầu bước đến giữa, ngẩng đầu nhìn lên, đưa tay ra dấu: “Tôi thấy lầu hai cũng có thể thêm một màn hình, nó phải lớn hơn, bắt mắt hơn hai màn hình quảng cáo dưới lầu.”

Hệ thống không hề ngạc nhiên khi xảy ra tình huống này, uể oải đáp lại: [Một lần thăng cấp quá nhiều thì không tự nhiên cho lắm. Hơn nữa phí xây dựng rất đắt.]

Lộ Dao sờ cằm suy nghĩ: “Nếu như để cậu làm thì phải tốn bao nhiêu giá trị nhân khí?”

Hệ thống chột dạ báo giá: [Khoảng chừng… một triệu đấy.]

Lộ Dao: “Chỉ một màn hình thôi sao?”

Hệ thống: [… Ừm.]

Lộ Dao: “Giá cả lắp đặt cũng thăng cấp theo rồi sao?”

Hệ thống: […Đối với yêu cầu quá mức ngoài phần thưởng của nhiệm vụ thì hệ thống tôi sẽ thay đổi cách áp dụng thu phí tiêu chuẩn.]

Không thèm giả vờ luôn sao.

Tốt lắm, rất quyết đoán.

Lộ Dao gật đầu: “Đúng là rất biết cách thay đổi, vậy tối nay cứ thăng cấp khu vực trong nhiệm vụ trước vậy.”

Hệ thống cho rằng Lộ Dao đã từ bỏ rồi nên thở phào một hơi.

Muốn thực hiện phương án thăng cấp lầu hai phải đợi thời gian bảo trì đến chiều khi cửa hàng đã đóng cửa.

Lộ Dao đi tìm Phó Trì để nói chuyện cửa hàng đã có phòng chiếu phim 3D.

Phòng chiếu phim 3D đầu tiên nhất định phải chọn một bộ phim thật ý nghĩa, phát huy ưu thế 3D đến giới hạn lớn nhất.

Phần thưởng đặc thù này đến quá đột ngột, những bộ phim chọn trước đó không có bộ nào thích hợp cả.

Sau khi thăng cấp xong lầu hai, bảng chia ca của nhân viên cũng phải sắp xếp lại lần nữa.

Lúc Lộ Dao tìm được Phó Trì, anh ta đang đứng bên cạnh một chiếc máy, nhìn ra con đường bên ngoài thông qua lớp kính, dường như đang ngẩn người.

Lộ Dao đi sang đó, vỗ nhẹ lên vai anh ta.

Phó Trì hoàn hồn về, sắc mặt hơi mất tự nhiên.

Lộ Dao chau mày nhìn anh ta một lúc: “Anh sao vậy?”

Phó Trì cúi đầu: “Không sao. Có việc gì à?”

Thật ra Lộ Dao sớm đã phát hiện Phó Trì có gì đó không đúng lắm, hình như là kể từ ngày họ cùng ra ngoài ăn với nhau thì anh ta thường xuyên thẫn thờ, lúc thấy cô thì cứ vô thức dời tầm mắt đi.

“Chuyện nhỏ liên quan đến rạp chiếu phim, tạm thời không gấp. Anh sao vậy?” Lộ Dao hỏi.

Phó Trì rũ mắt, lòng đang nghĩ gì đó.

Vài ngày trước Cơ Chỉ Tâm từ Thiên Cơ về, chân của cậu ta đã khỏi hoàn toàn, ngoài cửa hàng Lông Xù cũng có thể đi lại bình thường.

Phó Trì đi hỏi Cơ Chỉ Tâm thì biết lại là bà chủ.

Tối hôm đó anh ta gọi điện thoại hỏi Kỳ Giác, biết được chuyện Kỳ Giác quen biết Lộ Dao, hơn nữa là vì Kỳ Giác gặp chuyện nên hai người mới quen biết nhau.

Nhưng Kỳ Giác cũng nói chuyện của Kỳ Sâm không liên quan gì đến Lộ Dao.

Anh ta càng cảm thấy người đàn ông xuất hiện trong quảng cáo lần trước chính là Kỳ Sâm nhưng nghĩ cách nào cũng không hiểu được.

Tình hình ngày càng phức tạp, Phó Trì cảm thấy sắp không kìm lại được lòng hiếu kỳ của mình rồi.

Lộ Dao đợi một lúc mới đưa tay lên huơ huơ trước mắt anh ta: “Này, anh vẫn ổn chứ?”

Phó Trì hoàn hồn, lui về sau một bước, vô thức lắc đầu, bỗng lại ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào Lộ Dao: “Bà chủ, tôi có chuyện này muốn nói với cô.”

“Ừm, anh nói đi.” Lộ Dao bày ra dáng vẻ rửa tai lắng nghe.

Miệng Phó Trì giật giật, vẫn cảm thấy không cách nào mở miệng được, chỉ kéo Lộ Dao về phòng nghỉ ở hậu trường, tìm được loạt quảng cáo bỏng ngô Coca Cola, mở video được đánh dấu số “ba”, kéo đến giữa rồi dừng lại.

Lộ Dao nhìn thấy Kỳ Sâm, trong lòng đã có suy đoán của mình.

Ngay sau đó Phó Trì chỉ vào người đàn ông trên màn hình, nhìn sang cô: “Người này rất giống một người bạn của tôi. Vài tháng trước anh ta bị mưu sát, không may bỏ mạng.”

Phó Trì quan sát Lộ Dao nhưng cô lại rất bình tĩnh, không hề có cảm xúc bất an chột dạ nào.

Phó Trì tiếp tục nói: “Lúc đó tôi vẫn còn đang ở trong nước tham gia lễ tang của anh ta. Tôi rất chắc chắn anh ta đã không còn nữa. Nhưng vài tháng sau lại vô tình thấy bóng dáng của anh ta ở đây lần nữa. Trước đây tôi đã từng hỏi Kỳ Giác, anh ta nói trước khi Kỳ Sâm gặp chuyện thì từng gặp cô. Sau đó Kỳ Giác cũng đã tìm cô.”

Lòng Lộ Dao nói hiểu lầm to rồi, không ngờ nhân viên cửa hàng lại có người quen biết Kỳ Sâm, cô đã lén lút gọi hệ thống ra: “Làm sao bây giờ?”

Hệ thống cũng không ngờ sẽ xảy ra chuyện như vậy nên đã đề xuất: “Xóa trí nhớ có được không?”

Xóa trí nhớ đúng thật là một cách hay, Lộ Dao nhớ lại cho đến bây giờ mình vẫn chưa tìm lại được trí nhớ thì hơi chần chừ.

Lộ Dao quyết định làm bậy một lần thử xem: “E là anh nhận sai người rồi. Người này là một diễn viên mà phía cửa hàng đồ ăn nhanh tìm đại thôi.”

Phó Trì: “Khoảng thời gian này tôi luôn suy nghĩ, trước đây anh ta luôn nói hôm nào đó phải mua đứt khu trò chơi, tìm một nơi yên tĩnh mở quán cafe, nấu cafe, làm bánh ngọt, không có việc gì làm thì đọc sách. Quảng cáo này được quay bên cạnh cửa hàng đồ ăn nhanh đúng không? Ngoài cửa sổ còn có thể thấy được vòng quay khổng lồ phía đối diện nữa.”

Ý của Phó Trì rất rõ ràng, xem ra không thể làm bậy được rồi.

Lộ Dao: “Tôi hỏi một câu trước đã, anh muốn làm gì?”

Phó Trì đau khổ vò đầu: “Anh ta được tìm thấy trong tình trạng vô cùng nguy kịch. Tôi nghĩ mãi cũng không hiểu, tại sao anh ta lại xuất hiện ở phố thương mại?”

Lộ Dao: “Gần đây làm việc ở rạp chiếu phim, anh có cảm thấy đỡ hơn chút nào không?”

Phó Trì gật đầu.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 3
Vanvuqwert
Reader
1 Tháng Trước
Chấm
Trả lời
| 0