Kỹ thuật không tốt mà thôi 2
Lộ Dao xoay người đi đến máy gắp thú ở bên cạnh máy bán hàng tự động, giơ tay bỏ năm đồng tiền xu vào lỗ nhận tiền, thao tác tay cầm và nút bấm, bên trong máy cái móc gắp bắt đầu di chuyển.
"Rè rè rè..." Cùng với tiếng máy móc rất nhỏ, cái càng đã lọt vào trong đống gấu bông, khi nhấc lên cái móc đã gắp được một con hải cẩu con lông xù.
Chỉ thấy cái móc bị bà chủ nhỏ điều khiển lắc lư bắt đầu di chuyển, lúc tới gần cái lỗ thì cái móc vung một cái, nhả ra.
Hải cẩu bông rớt xuống, đúng lúc đập vào con cá voi sát thủ mà những người khách khác gắp rồi làm rơi ở bên rìa.
Mọi người vô thức nín thở.
"Bộp..."
Hải cẩu bông đập con cá voi sát thủ xuống, cùng lúc rơi vào cái lỗ tối om.
Lộ Dao ngồi xổm xuống, từ rãnh bên dưới lấy ra hai con gấu bông bằng vải, xoay người nhìn về phía khách hàng: "Mấy người không gắp được cũng chẳng có nguyên nhân gì khác, kỹ thuật không tốt mà thôi."
Không khí im lặng, vẻ mặt của những người khách đực ra, dường như đang nghi ngờ chính mình, dường như vẫn còn không tin.
Lộ Dao xoay người, đi tiếp đến máy gắp thú ở bên cạnh rồi bỏ tiền xu vào, rất nhanh đã gắp được một con búp bê hình Thế tử đang gặm vịt nướng.
Chưa hết, cô lại chuyển sang bên cạnh, nhắm ngay máy gắp thú để hộp Blind box mà bỏ tiền vào.
Lần này thất bại hai lần, lần thứ ba gắp được một cái hộp.
Cô ngồi xổm xuống lấy hộp ra, ước lượng cân nặng, quay người lại vừa mở hộp ra trước mặt mọi người, vừa nói: "Loại hộp này có bề ngoài rất trơn nhẵn, khó gắp hơn thú bông vải một chút, nhưng không phải là hoàn toàn không có cơ hội."
Trong cái hộp lại rơi ra một cái hộp khác hình chữ nhật nhỏ hơn bàn tay, mặt ngoài hiện lên ánh kim loại nhàn nhạt, mở ra, bên trong gắn một tấm gương nhỏ, thân hộp có lưỡi dao và một ít bộ phận lắp ráp.
Cô lắp ráp sơ qua rồi đưa đến trước mặt người đàn ông vạm vỡ có râu quai nón: "Đây là dao cạo râu kiểu cũ, dùng để cạo râu. Tôi cầm cũng vô dụng, nếu anh không chê thì tặng anh."
Tên lực lưỡng để râu quai nón cảm thấy lòng tự trọng bị chà đạp trên mặt đất, nhưng lại hơi động lòng, nói chung là tâm trạng rất phức tạp, tạm thời không biết nên nói tiếp như thế nào: "..."
Kim Lục ở một bên mê tít mắt: "Bà chủ, thứ này trông thật mới lạ, hắn ta không cần thì cho ta đi."
Tên để râu quai nón quýnh lên, đưa tay cầm lấy từ trong tay Lộ Dao: "Râu của ta nhiều, để thử xem thứ này dùng được hay không. Xin lỗi chuyện vừa nãy."
Lộ Dao phất tay tỏ vẻ không để ở trong lòng.
Người khác cũng hiểu được, máy móc quả thật không có vấn đề, cho nên kỹ thuật của bọn họ thật sự không tốt sao?
Nhìn thao tác của bà chủ nhỏ, hình như cũng không có lý do để cãi lại.
Thất bại thật đấy, nhưng cũng càng khơi dậy ý chí chiến đấu, nhất định phải gắp được gấu bông từ trong máy gắp thú!
Muốn có gấu bông vải ngẫu nhiên, cũng phải dựa rất nhiều vào bên trong chiếc hộp hình vuông ở trong máy, hình như có thể gắp được thứ gì đó không giống nhau.
Lộ Dao nhân lúc nhiều người, làm mẫu cách dùng máy bán hàng tự động một lần trước mặt mọi người, bỏ tiền vào, chọn đồ uống rồi ngồi xổm xuống lấy ra, động tác liền mạch lưu loát.
"Hai cái máy này không giống với máy gắp thú ở bên cạnh, bỏ tiền vào, ấn nút là sẽ rớt ra đồ uống mà mọi người muốn. Lúc uống, chỉ cần kéo cái vòng trên miệng lon là được." Lộ Dao giải thích, sau khi mở lon nước nho có ga xong, hương vị ngọt ngào của nho tản ra.
Thật ra những người khách cũng chú ý đến máy bán hàng tự động, nhưng mà máy gắp thú ở bên cạnh hấp dẫn hơn một chút nên tạm thời quên mất.
Lúc này nhìn thấy Lộ Dao làm mẫu, bỗng nhiên cảm thấy cái này cũng thú vị.
Lộ Dao trở về bàn đổi tiền ở bên cạnh, để cho khách tùy ý lựa chọn gắp thú hay là mua đồ uống.