Con đường mà triều Đại Vũ phải đi còn quá dài 6
Chủ quán Phúc Tiên Cư thụ sủng nhược kinh, đứng trước cửa hô to: "Mau lấy bút mực và giấy đến đây, kêu cả lão Trần đi lên gặp bà chủ Lộ."
Lão Trần là đại đầu bếp phía sau Phúc Tiên Cư, bị kêu đến mà không biết tại sao.
Lộ Dao viết bút lông không được đẹp cho nên trình bày bằng miệng.
Ông chủ quán tự mình viết công thức nấu ăn, còn lão Trần thì nghe.
Lão Trần dựa theo phim “Đầu bếp nhỏ Thịnh Kinh” bắt chước làm rất nhiều đồ ăn, nhưng mà phim chú trọng cảnh phim và tiết tấu, không quay hết tất cả các bước nấu ăn, rất nhiều chi tiết đều phải đoán và thử nghiệm.
Lão Trần ra một tay lành nghề, giữa rất nhiều quán ở Lương Kinh bắt chước “Đầu bếp nhỏ”, hương vị ở Phúc Tiên Cư đã là khá giống.
Nhưng hôm nay nghe Lộ Dao trình bày, ông ấy mới biết ở giữa vẫn còn rất nhiều lối, bèn hỏi thêm về những chỗ trong phim mà ông ấy không hiểu.
Nấu ăn giống như việc đối nhân xử thế, ngàn người ngàn vị, ngàn người ngàn bộ mặt.
Với lại ở thời đại thông tin Internet, có không ít người dạy nấu ăn ở trên mạng, cô không tiếc chút xíu kiến thức ấy.
Muốn đạt được trình độ bậc thầy chân chính cũng không dễ dàng như vậy.
Nhưng mà chủ quán Phúc Tiên Cư và lão Trần như lấy được bảo vật, đối với Lộ Dao càng lễ độ hơn, đến nỗi chủ quán còn mời bữa cơm trưa này.
Lộ Dao khăng khăng muốn trả tiền, vậy mà lại bị mạnh mẽ đuổi ra ngoài.
Lộ Dao đứng ở đầu đường, vẻ mặt bất đắc dĩ.
So với cô, ba người Giang thị còn ngơ ngác hơn, bọn họ bắt đầu tin rằng trong tay vị này thật sự không có cách làm giấy vệ sinh.
Công thức nấu ăn kỹ càng tỉ mỉ như vậy đã tùy tiện nói với người khác, còn không cần báo đáp.
Không biết nên nói cô ngốc hay là ngu.
Lộ Dao quay đầu lại nhìn bọn họ, thở dài: "Đi thôi, dẫn mấy người đi xem quá trình sản xuất giấy vệ sinh. Có một số thứ nhìn mới biết không dễ dàng như vậy. Con đường mà triều Đại Vũ phải đi còn quá dài."
Lộ Dao nói câu cuối cùng với tiếng cực nhỏ, gần như là thì thầm.
Ngoại trừ Diệp Tiêu, có lẽ chỉ có Giang Ngữ Điệp đi bên cạnh cô mới nghe được một chút.
Đại quản gia và Giang Thành đều cảm thấy vui mừng ngoài ý muốn, nhìn quá trình sản xuất chẳng phải tương tự như lấy được cách làm sao?
Bà chủ Lộ này đúng là bí ẩn.
Hai người đi ra ngoài, lúc quay về biến thành năm người.
Kim Lục và Uyển Vũ ở khu nghỉ ngơi dưới lầu ăn cái gì đó, nhìn thấy khung cảnh này thì hơi buồn bã, đây đều là người mới hả?
Có vẻ như hoàn toàn không có cơ hội.
Vì để cho ba người thấy rõ hơn một chút, Lộ Dao bảo Hồng Ngọc dẫn ba người đến phòng riêng nhỏ.
Cô đi vào hậu trường, dùng máy tính bảng kết nối với video của loạt phóng sự về nhà máy, trong đó có một đoạn nói về quá trình sản xuất giấy vệ sinh.
Khi phát video không giống với phim chính thức, màn hình sáng lên liền đi vào chủ đề chính.
Xem xong toàn bộ quá trình, cuối cùng ba người Giang thị đã hiểu được ý nghĩa trong lời nói của Lộ Dao.
Toàn bộ đều sản xuất cơ giới hóa, là khái niệm mà bọn họ không hiểu được.
Sở dĩ bà chủ Lộ dám cho bọn họ xem là vì chắc chắn rằng cho dù biết được quá trình, bọn họ cũng không có cách nào chế tạo ra mảnh giấy giống như vậy.
Chuyện không thể hiểu được ở phương diện này có rất nhiều.
Rốt cuộc Giang Ngữ Điệp đã hiểu rõ cảm giác phức tạp ở trong lòng, đó là loại bị nhìn xuống.
Bà chủ trẻ tuổi của rạp chiếu phim này giống như đứng ở một nơi rất cao nhìn xuống bọn họ.
Mới vừa rồi ở trong tửu lâu, chắc hẳn cô nhìn bọn họ bày ra điệu bộ cũ rích đó như đang xem trò cười?
Ba người Giang thị hồn bay phách lạc mà rời đi, lần gặp mặt này không thu hoạch được cái gì mà còn mất thể diện, vả lại tất cả nhận thức gần như bị phá vỡ, trong lòng hỗn loạn.
Trong lòng Lộ Dao cảm thấy việc này sẽ không chấm dứt như vậy.
Lòng hiếu kỳ và mong muốn tìm hiểu của con người chính là động lực thuần túy nhất thúc đẩy thế giới phát triển, dù cho không phải là Giang thị, đằng sau cũng sẽ có Tạ thị, Lý thị, Vương thị, Chu thị...
Một khi cơn gió "mới" nổi lên, sẽ không kết thúc ngay.
Nhưng mà bữa cơm này ăn hơi lâu, Lộ Dao vừa xem điện thoại đã sắp đến thời gian hẹn với Hoa Khôi cô nương, cô vội vàng quay về phòng nghỉ, sửa soạn hộp trang điểm xong là chạy đến Xuân Hi Lâu ở bên cạnh.
Các cô hẹn cùng uống trà vào buổi chiều, tiện thể nói chuyện về son phấn và trang điểm, làm tóc.