Kỹ năng bị động của bà chủ 2
Lộ Dao cúi người lấy rương trang điểm trên mặt đất lên, mở khóa. Từ nương tử nhìn thấy mấy thứ này thì rất kinh ngạc: "Mấy cái này đều là son phấn à?"
Lộ Dao gật đầu rồi lại lắc đầu: "Chỉ có đa số thôi, còn có mấy bình nước hoa và một ít trang sức nữa."
Lần trước Trần Liên Liên không thấy Lộ Dao mang theo nhiều đồ như thế này. Lúc đó, Lộ Dao đã suy nghĩ trước kiểu makeup cho từng người nên chọn lọc sẵn những thứ cần sử dụng.
Tiểu Đào đứng sau lưng Trần Liên Liên cũng cố gắng rướn người lên, tò mò nhìn những thứ này.
Lộ Dao đẩy cái thùng lại gần mọi người: "Các cô cứ nhìn thử trước đi, cứ dùng thử thoải mái, không có vấn đề gì đâu."
Từ nương tử giơ tay lấy một cái bảng phấn mắt có sáu màu trước, mở ra xong thì hô hấp của nàng hơi dồn dập. Trong hộp có màu trắng, màu trắng gạo, màu nâu nhạt, màu xanh, màu da, màu bạc. Không ngờ trong một hộp lại có nhiều màu như thế.
Nàng nuốt nước miếng theo phản xạ, nhẹ nhàng dùng tay quệt nhẹ một chút rồi lau vào mu bàn tay như hành động của Lộ Dao lúc nãy.
Nàng cảm thấy đầu ngón tay hoạt động rất trơn trượt và cực mịn, dù chỉ lau nhẹ một cái nhưng trên làn da đã có một vết màu nhạt.
Chất của phấn rất mịn, có nhiều màu và các màu đều rất đẹp còn dễ dàng sử dụng. Màu bạc còn có những điểm lóng lánh. Từ nương tử kinh ngạc tới mức không thốt nên lời.
Chỉ một bảng màu mắt nhỏ này cũng đã tốt hơn tất cả các sản phẩm tại Yên Chi Lâu, chỉ cần có người dùng thử thì những loại son phấn khác không còn đáng giá để chú ý.
Đây chỉ là bảng sáu màu, bên dưới còn có bảng mười tám màu, có cả bảng hai mươi bốn màu.
Trần Liên Liên thì lại chú ý tới những ô vuông ở tầng trên cùng, mỗi ô vuông có một thỏi nhỏ. Nàng ấy vẫn còn ấn tượng từ lần trang điểm trước: "Những cái này là son môi à?"
Lộ Dao gật đầu, lấy ra một cây son nhung lì màu hơi đậm thích hợp sử dụng vào mùa thu đông.
Cô mở nắp son rồi vặn ra một chút. Lộ Dao kéo tay của Từ nương tử qua, dùng thỏi son quệt lên mu bàn tay của nàng một chút.
Ánh mắt của Từ nương tử sáng rực lên: "Màu này đẹp quá!"
Cái ống dùng để đựng son môi cũng rất đặc biệt.
Một cây nhỏ nhưng chỉ cần vặn ra một chút là dùng được, đi ra ngoài còn có thể thu lại rồi đem theo.
Lộ Dao: "Còn có nhiều màu sắc khác nữa."
Phải hơn một phút sau thì Từ nương tử và Trần Liên Liên mới hoàn hồn, thoát khỏi cảm giác điên cuồng thử màu của tất cả các đồ trang điểm.
Có quá nhiều thứ đặc biệt, các nàng chỉ mới dùng thử được một phần rất nhỏ nhưng cánh tay của cả hai đã không còn vị trí nào để bôi thử, màu son trên môi cũng đã thay đổi thành một vài loại khác.
Lộ Dao đã chuẩn bị sẵn rất nhiều cọ vẽ môi để các nàng có thể thoải mái dùng thử. Ngoài ra cô còn chuẩn bị sẵn bông tẩy trang và dầu tẩy trang. Dầu tẩy trang có hiệu quả sử dụng rõ ràng hơn so với các loại khác nhiều.
Từ nương tử thử dùng dầu tẩy trang để lau son môi của Yên Chi Lâu. Màu son này bám được lâu nhưng chỉ lau nhẹ đã bay hơn nửa, nhẹ nhàng hơn việc sử dụng xà phòng để tẩy trang của các nàng vẫn dùng nhiều lắm.
Lại còn dễ rửa lại bằng nước sạch, nhìn rất dầu nhưng không để lại chút cảm giác nào trên da. Các nàng không hiểu được sao có thể làm được như thế.
Nếu có thể, các nàng muốn dùng thử một lần tất cả những thứ có trong rương nhưng mà vẫn cố kiềm chế lại, hôm nay còn có mục đích chủ yếu khác.
Trong lòng Từ nương tử đã xác định rõ về việc hợp tác với rạp chiếu phim, hiện tại mục tiêu của nàng không chỉ là "Phật Hiểu Trang" nữa.
Có những kiểu son phấn nước hoa mới lạ như thế thì làm gì có kiểu trang điểm nào mà không làm được?
Từ nương tử là người thấu hiểu đạo lý lại có tính tình nhanh nhẹn nên nói thẳng việc muốn hợp tác với rạp chiếu phim.
Nàng cũng chưa nói muốn nhập hàng từ rạp chiếu phim mà lại hỏi Lộ Dao xem có thể tiết lộ cho nàng một chút thông tin về cách thức để chế tạo ra các loại son phấn có chất lượng cao như các dòng sản phẩm mẫu này của rạp chiếu phim hay không.
Nói đơn giản là nàng muốn có sự duy trì về kỹ thuật và cũng đồng ý trả một mức giá tương đương.