Cô ấy là nửa mẫu thần đó 1
Người bán vé cúi đầu soát vé: "Một ngàn năm trăm đồng."
Lộ Dao bị sốc nặng.
Rạp chiếu phim này xây ở đầu phố, vị trí phải nói là vô cùng tốt, bảng hiệu trông cũng rất có phong cách.
Lộ Dao ban nãy còn cảm thấy quái lạ, vì sao lại không có ai vào ngoại trừ ba người bọn họ?
Cô đoán là do đang trong giờ hành chính nên mới ít người.
Thì ra là do giá cả quá đắt đỏ.
Lộ Dao cảm giác như có hai chữ "bất bình" quấn quanh đầu.
Đây không phải là đang lừa gạt sao?
Harold kéo áo của Lộ Dao: "Trả tiền kìa."
Lúc Lộ Dao ngơ ngác thì đã soát vé xong rồi.
Cô liếc mắt nhìn người bán vé một cái rồi bắt đầu tìm ví tiền, lúc cầm lấy vé, gương mặt vẫn còn đang mờ mịt.
Vé còn được kèm theo ba chiếc mắt kính rất ngầu, khác xa so với mũ bảo hiểm trong tưởng tượng của Lộ Dao. Gọng kính và kính đều có màu đen, thoạt nhìn trông rất bình thường chẳng có gì đặc biệt, cầm ở trên tay dường như chẳng có tí trọng lượng nào.
Có vẻ đây không phải là lần đầu tiên người bán vé gặp loại khách hàng (bất bình) như Lộ Dao bèn tốt bụng hỏi: "Lần đầu tiên đến đây à?"
Lộ Dao gật đầu.
Người bán vé ló người ra chỉ về phía hành lang bên trái: "Ba người các cô đi đến rạp số 3 thì trải nghiệm sẽ tốt hơn một chút."
Lộ Dao càng cảm thấy bất an, rạp chiếu phim gì mà tùy tiện quá vậy?
Cô giơ tay lên: "Còn vé?"
Người bán vé cười rộ lên như đang trêu đùa nhưng lại có vẻ hơi cô đơn: "Hôm nay chỉ có ba vị khách là các cô cậu thôi, tôi đặc biệt phục vụ VIP cho đấy. Đi thôi."
Lộ Dao: "..."
Lộ Dao chắc chắn mình đang bị lừa, mà Harold và Lệ Lệ thì đang xoa tay.
Đây là lần đầu tiên một con rồng và một con hải cẩu được đến rạp chiếu phim, trên đường đi còn được Lộ Dao giới thiệu về bộ phim thực tế ảo rất hay nên vẫn đang ngẩng cao đầu hào hứng.
Nói đúng hơn là bầu không khí đã hào hứng như vậy, hôm nay bọn họ chắc chắn phải nhận lấy sự "bất bình" này rồi.
Lộ Dao thở dài một hơi, im lặng đi theo sau.
Lỡ mua vé rồi, thôi thì xem thử trước đã.
Nếu như không ổn thì ra ngoài tìm rạp chiếu phim hệ Z vậy.
Ba người đẩy cửa phòng chiếu số 3, không gian còn lớn hơn so với tưởng tượng của Lộ Dao.
Cả không gian trông giống như một chiếc hộp hình lập phương thật lớn, sàn nhà và trần nhà đều có màu bạc, trước mặt sắp xếp rải rác mười mấy chiếc sô-pha đơn.
Chỗ ngồi cách đều nhau, trên sô-pha còn có gối ôm và chăn, nước và đồ ăn vặt được đặt trên chiếc bàn thủy tinh hình thoi ở phía trước.
Phòng chiếu này thiết kế cũng thoải mái ghê.
Lộ Dao chọn vị trí ngẫu nhiên để ngồi.
Harold và Lệ Lệ đều muốn chen chúc vào ngồi cùng với cô nhưng lại bị từ chối, vậy nên đành phải trở về vị trí của mình.
Sau khi ba người ổn định vị trí thì có ánh sáng xuất hiện trên bức tường màu bạc ở phía trước mặt họ.
Sau khi bộ phim bắt đầu chiếu thì khung cảnh trong màn ảnh kéo dài ra khỏi màn hình như sơn tràn, nơi phố thị tựa như khu rừng bằng thép nhanh chóng bao vây lấy ba người Lộ Dao.
Những tòa nhà cao ngất, cây cối được mô phỏng theo thành phố Dạ Quang, thanh âm dòng xe tới lui trên đường lớn, người đi đường thì thảo luận tin tức trên mạng...
Tất cả tin tức như gần ngay trước mắt, tất cả thanh âm gần ngay bên tai.
Lộ Dao không biết "rạp chiếu phim hệ Z" thật sự lợi hại như thế nào. Thế nhưng kỹ thuật của rạp chiếu phim này còn vượt xa cả kỹ thuật 3D mà cô biết nhiều, ngồi ở đây cứ có cảm giác như đang hòa mình vào khung cảnh thật vậy.
Một người đàn ông trẻ tuổi mặc áo sơ-mi trắng, quần tây đen bước đến đang nghe đàn em của mình phàn nàn vì công việc quá nhiều.
Cả hai người này đều xuất hiện trên tấm áp phích ở cửa. Dựa theo phỏng đoán mô tuýp quen thuộc thì người mặc áo sơ-mi trắng sẽ là nam chính, đàn em có thể là đồng đội.
Lộ Dao cũng rất quen thuộc với cách mở màn này. Những tháng ngày bình yên trước khi Vô Thường buông xuống sẽ trở thành những mũi dao cứa vô số nhát vào trong lòng của diễn viên và người xem.
Thế nhưng nền văn minh khu vực biển Eden lại hoàn toàn khác hẳn so với lịch sử thế giới mà Lộ Dao biết. Tuy nhiên sự ập đến của những thiên tai chưa bao giờ là quen thuộc với cô nên vẫn có đôi chút mong chờ.
Chỉ vài phút ngắn ngủi thường ngày, Lộ Dao cảm giác như mình đã hoàn toàn hòa nhập vào trong cuộc sống của diễn viên.
Ngày hôm nay, sơ-mi trắng vẫn giống như cũ, sáng sớm thức dậy thì rửa mặt, ăn sáng xong rồi bắt xe đi đến công ty.