Thế gian luôn như thế 1
Lộ Dao đến rạp chiếu phim trước rồi tới Harold.
Lần đầu chiếu "Kế hoạch lên mặt trăng", phòng chiếu phim 3D ở lầu hai cũng là lần đầu tiên mở cửa, sắp xếp Thủy Sơn và Minh Thi cùng kiểm vé, Harold phát kính được chế tạo đặc biệt.
Buổi sáng, nhân viên cửa hàng của triều Đại Vũ mất rất nhiều công sức mới chen được từ cửa vào rạp chiếu phim, trước cửa đã bị bao vây chật như nêm cối.
Cửa quán vừa mở ra, khách khứa xếp hàng chờ ùa vào như dòng nước chảy xiết.
Diệp Tiêu và Khốc Bát đứng ở cửa mới có thể trấn áp được hiện trường, vị khách vì xếp hàng mà suýt đánh nhau đã bị bảo vệ có khí thế bất thiện bắt giữ, thế nên họ mới xếp hàng trật tự mua vé.
Từ lúc Thủy Sơn, Minh Thi nhặt được của hời vào làm ở rạp chiếu phim, Kim Lục và Uyển Vũ hơi ỉu xìu, gần đây mỗi khi có thời gian họ đều ở khu nghỉ ngơi dưới lầu một, dùng ánh mắt phóng sự oán giận về phía Điệp Thất.
Vào ngày công chiếu hôm đó, bọn họ nghĩ rằng hơn một nửa sát thủ đứng đầu của Lăng Tiêu Các đều đi làm ở rạp chiếu phim, đi cửa sau lấy hai tấm vé chắc khá dễ dàng, kết quả buổi sáng tới đây, còn chưa chen được vào rạp chiếu phim thì vé công chiếu "Kế hoạch lên mặt trăng" đã không còn, buổi thứ hai và buổi thứ ba cũng nhanh chóng được bán sạch.
Kim Lục và Uyển Vũ ngồi ở trên bậc thang bên ngoài rạp chiếu phim, giống như đã đi đến ngã ba của cuộc đời, mù mịt, bất lực và nản lòng.
Hôm nay thật sự có rất nhiều khách, không ít người không mua được vé, cũng không rời đi mà đứng ở khu nghỉ ngơi.
Lộ Dao trông có vẻ không quản lý xuể, đặc biệt là lầu hai, cô đi tới cửa: "Kim Lục, Uyển Vũ, có làm nhân viên tạm thời không?"
Kim Lục và Uyển Vũ: !
Lộ Dao nhờ Kim Lục trông chừng cầu thang và khu nghỉ ngơi ở lầu hai, giúp Tần Tam Vi và Trường Minh một chút khi cần thiết, Uyển Vũ ở lầu một giúp Ôn Giản kiểm vé.
Hai người này ngày ngày đi tới đi lui ở rạp chiếu phim, đã sớm quen với nghiệp vụ cơ bản, trong lòng mừng thầm vì nhận được công việc này.
Lộ Dao nói hai người làm ba ngày, mỗi ngày sau khi đóng cửa sẽ thanh toán tiền lương.
Ba ngày sau, độ hot mà phim 3D mang đến giảm bớt đôi chút.
Cô không biết rằng Kim Lục và Uyển Vũ đã muốn làm ở rạp chiếu phim từ lâu, chỉ cảm thấy năng lực nghiệp vụ của anh chị em đồng môn của Khốc Bát không tệ nên mới tìm họ giúp đỡ.
Kim Lục và Uyển Vũ thầm tính toán ở trong lòng, ba ngày này nhất định phải khiến bà chủ nhỏ nhìn thấy giá trị của bọn họ, biến hợp đồng làm thời vụ thành làm chính thức.
Với lại bà chủ nhỏ chủ động nhờ bọn họ giúp đỡ, Điệp Thất cũng không thể nói được gì.
Lộ Dao bố trí nhân sự xong thì trở lại chỗ kiểm vé phòng chiếu phim 3D ở lầu hai.
Thủy Sơn và Minh Thi kiểm vé, còn Harold vừa đeo một chiếc kính xem phim 3D chuyên dụng vừa đưa mắt kính cho khách: "Sau khi vào, cứ đeo như thế này là được."
Khách hàng cầm lấy mắt kính, cảm thấy khá mới lạ.
Bọn họ đã từng thấy nhân viên ở rạp chiếu phim mang thứ này, tò mò lâu lắm rồi, không ngờ cũng có cơ hội được trải nghiệm.
Lộ Dao nhìn kỹ thấy có nhiều vị khách quen mắt, ví dụ như bộ ba gồm Tạ Húc, Tạ Vãn, Tôn Thanh Hà và những quý cô khác cũng đến đây, người kể chuyện là Trần Kinh Sơn, Lưu Căn Nông, Vạn Bảo Châu và hầu gái, Huyền Li của Bách Tương Viên, Vọng Sinh, cô nương của Lương Hồng Quán, ông cháu và đại quản gia của Giang thị.
Chỉ có một phòng chiếu phim 3D, không hỗ trợ đặt phòng riêng, có thể nói là một vé khó cầu.
Khách chỉ mong mua được vé buổi công chiếu nên cũng không quá để ý đến lễ giáo và hoàn cảnh xem phim.
Khách cầm mắt kính đi vào phòng chiếu phim, cảm nhận rõ được sự khác biệt của phòng chiếu phim 3D, giữa các ghế ngồi đều có khe hở rộng bằng một cánh tay, phòng chiếu phim rộng và yên tĩnh, màn hình phía trước cũng lớn hơn phòng chiếu phim bình thường gấp hai lần.
Sau khi ngồi xuống, nhìn màn hình mà không đeo mắt kính, hình như màn hình có hai tầng, trong đó có một tầng nổi lên khá kỳ lạ, mờ mờ không thấy rõ.