Số 66 đường Tam Hoa 1
Nhân viên của phố thương mại biết phòng chiếu phim công nghệ thực tế ảo của rạp chiếu phim được đưa vào sử dụng thì nôn nóng tìm bà chủ làm nũng trong nhóm.
Chu Tố: [Dao Dao, tôi cũng muốn xem phim thực tế ảo.]
Chu Tố: [Chọc tay tỏ ra đáng thương.JPG.]
Cơ Chỉ Tâm: [Nghe Phó Trì nói, phòng chiếu phim công nghệ thực tế ảo của rạp chiếu phim còn vượt trội hơn so với kỹ thuật 3D chuyên gia dự tính trước mắt. Tôi cũng đã lâu lắm không xem phim rồi.]
Tổ hậu kỳ thường ngày ở trong văn phòng, hiện giờ cũng chỉ biết mấy cửa hàng của phố thương mại rất lợi hại. Ngoại trừ đến tiệm nail vào hôm ký hợp đồng ra, thì vẫn chưa đến những cửa hàng khác lần nào.
Lúc trước bà chủ cũng từng bảo họ đến từng cửa hàng xem thử, nhưng cả tháng nay công việc cực nhiều, vẫn không có cơ hội thích hợp để tham quan.
Cao Mộng: [Phim thực tế ảo? Ở đâu vậy?]
Chu Tố: [Không phải chứ không phải chứ, tổ hậu kỳ các cậu sao không biết gì cả vậy?]
Lưu Đường: [Miệt mài cắt phim - ing...]
Cao Tư: [Thật sự có phòng chiếu phim công nghệ thực tế ảo?]
Chu Tố: [Bé thỏ trắng quơ ngón tay, chậc chậc chậc~.JPG.]
Chu Tố: [Đã lâu vậy rồi mà các cậu còn chưa biết hết về bà chủ. Chi bằng trưa nay đến cửa hàng Lông Xù ăn cơm trưa? Đại tiệc hải sản nhé!]
Phó Trì: [Vừa ra khỏi phòng chiếu phim công nghệ thực tế ảo, nói thật lòng thì hơi ghen tỵ.]
Cơ Phi Mệnh đọc mà không trả lời nửa buổi, luôn không tìm thấy cơ hội để nói, lúc này nhanh chóng gửi một bức ảnh: [Dấu chấm hỏi nhỏ.JPG.]
Phó Trì: [Không biết người cổ đại của mấy ngàn năm trước cũng có thể có phim thực tế ảo để xem, chúng ta còn dừng ở thời đại 4D bị ngồi ghế đánh nhau. Bên này phần lớn khách hàng còn không hiểu nổi sự lợi hại của công nghệ thực tế ảo, một lòng than trách giá vé cao.]
Chu Tố: [Giá vé cao cỡ nào vậy?]
Phó Trì: [Năm trăm văn tiền, đổi sang cỡ năm trăm đồng.]
Chu Tố: [Quả thật giá không rẻ, nhưng đó là công nghệ thực tế ảo đấy, tôi có thể!]
Cao Mộng: [Năm trăm văn tiền là đơn vị tiền tệ gì? Rốt cuộc khách của rạp chiếu phim ở đâu vậy?]
Cơ Chỉ Tâm: [Bà chủ lại ra ngoài rồi?]
Lộ Dao: [Tôi đây. Nếu đã tò mò, thời gian nghỉ trưa qua trải nghiệm chút? Lúc ấy rạp chiếu phim vừa đến giờ đóng cửa, không có khách hàng khác.]
Chu Tố: [Dao Dao, yêu cô nhất!]
Cao Mộng: [Bé thỏ yếu đuối giơ tay.JPG.]
Cao Mộng: [Đại tiệc hải sản kia còn ăn không?]
Lộ Dao: [Muốn ăn thì ăn thôi, bảo Tố Tố nấu cho mọi người. Buổi trưa tôi không qua, phải xem xét việc lựa chọn địa điểm và hướng kinh doanh cho cửa hàng tiếp theo.]
Phó Trì ngồi trong phòng lớn khu nghỉ ngơi, ngẩng đầu nhìn Lộ Dao, khá ngạc nhiên: “Lại sắp mở cửa hàng mới?”
Lộ Dao gật đầu: “Ừm, việc kinh doanh của rạp chiếu phim đã vào quỹ đạo rồi. Cứ tiếp tục theo mô hình này chắc không có vấn đề lớn.”
Phó Trì im lặng.
Lộ Dao lại nói: “Hợp đồng của anh còn mấy tháng nữa, trước khi từ chức vẫn nhờ anh vất vả chút, tuyển chọn từ nhân viên cửa hàng trước mắt của rạp chiếu phim ra hai người để đào tạo trọng điểm.”
Phó Trì cũng sắp quên béng mất chuyện này rồi, hợp đồng chỉ còn mấy tháng nữa, lòng lại chần chừ, cuối cùng gật đầu: “Được.”
Khoảng nửa tháng trước, Phó Trì gặp được Kỳ Sâm ở cổng cửa hàng đồ ăn nhanh.
Kỳ Sâm là phó cửa hàng trưởng của cửa hàng đồ ăn nhanh, lúc nhận đồ ăn có nói mấy câu với hắn ta.
Phó Trì lại lần nữa cảm nhận rõ được rằng bà chủ không gì là không thể, hứng thú lại chỉ nằm trên chuyện mở cửa hàng.
Đến nay cũng chẳng ai hiểu, vì sao Lộ Dao lại ở trên con đường hoang vắng thế này, kinh doanh nhiều cửa hàng đến vậy.
Không phải Phó Trì không tò mò, cũng không muốn dễ dàng cắt đứt mối quan hệ kỳ lạ này, chỉ là anh ta cũng không thể đi làm trong rạp chiếu phim mãi được.
...
Buổi trưa, ba người tổ hậu kỳ và nhân viên khác của phố thương mại đến cửa hàng Lông Xù ăn cơm trưa.
Ba người Cao Tư, Cao Mộng và Lưu Đường lần đầu đến cửa hàng Lông Xù dưới đáy biển, vào cổng rồi thì sợ đến mềm nhũn trên sàn.
Cao Mộng ngồi liệt trên sô-pha: “Này... Chỗ này hóa ra không phải cửa hàng thú cưng à.”
Phản ứng của Cao Tư gần giống Cao Mộng, Lưu Đường thì bình tĩnh hơn, suy cho cùng có kinh nghiệm của khu vui chơi, trước khi đến đã chuẩn bị tâm lý đầy đủ rồi.