Cô muốn trở thành người thế nào? 4
Nhưng sự chênh lệch to lớn mâu thuẫn với thực tế này khiến Từ Hiểu Hiểu đau khổ không chịu nổi.
Cô ta không còn là con nít nữa. Cô ta đã hiểu rằng thực tế vô cùng bất lực và nặng nề.
Thế nên truyện trẻ con như này không lừa được cô ta nữa.
Lộ Dao lẳng lặng chờ Từ Hiểu Hiểu phát tiết. Chờ cô ta khóc xong, cô mới cầm lấy tay cô ta rồi thấp giọng nói: "Hiểu Hiểu, tôi biết cô rất đau khổ. Nếu, tôi nói là nếu nhé, cô có cơ hội quay lại tuổi thơ của ba mẹ mình, có thể cô cũng sẽ phát hiện ra bọn họ cũng không có được những gì cô khao khát."
Từ Hiểu Hiểu ngẩn người ra, ngay cả tiếng khóc thút thít khẽ khàng cũng im bặt.
Lộ Dao nói tiếp: "Tuần hoàn là chuyện rất đáng sợ. Có nghĩa là chúng ta cứ quay vòng ở một chỗ không hề tiến về phía trước. Khi chúng ta ý thức được rằng bản thân mình đang rơi vào một vòng tuần hoàn thì phản ứng đầu tiên là gì?"
Con ngươi Từ Hiểu Hiểu đảo trái đảo phải, cuối cùng vẫn nhìn về phía Lộ Dao rồi nói với giọng khàn khàn: "... Thoát khỏi vòng tuần hoàn ư?"
Lộ Dao cong môi lên nở một nụ cười: "Thông minh. Loài người là sinh vật sống bằng lý trí duy nhất trên hành tinh này. Chúng ta có thể quyết định cuộc đời của bản thân theo ý chí của mình. Vấn đề chỉ nằm ở... Cô muốn trở thành người thế nào?"
Từ Hiểu Hiểu rũ mắt xuống trầm tư suy nghĩ.
Hệ thống không nhịn được nói: [Đồ lửa đảo.]
Lộ Dao: "?"
Hệ thống: [Sinh vật lý trí và thanh cao hơn loài người không đếm hết đâu. Loài người thì có gì cao quý đâu chứ? À.]
Có vẻ khá là bất bình.
Lộ Dao: "Thế giới này có giới hạn, sao có thể so sánh kiểu đó được?"
Bỗng nhiên có rất nhiều khách tới cửa hàng. Cơ Phi Mệnh bận rộn chân không chạm đất nên Lộ Dao không thể không đi ra hỗ trợ.
Rất lâu sau, Từ Hiểu Hiểu mới đi ra khỏi phòng học bổ túc rồi nói lời tạm biệt với Lộ Dao: "Bà chủ, tôi nghĩ xong rồi. Tôi không muốn trở thành người lớn giống như ba mẹ, không muốn biến thành người lớn như Trương Lệ, không muốn biến thành bảo vệ trường học, không muốn biến thành kẻ biến thái đó. Tôi cũng không hy vọng xa vời có thể trở thành một người cao quý vĩ đại. Tôi chỉ cần có thể làm một người bình thường có sức chịu đựng, không gây thêm phiền phức cho người ngoài là được rồi."
Lộ Dao lấy một cái kẹo que gấu nhỏ từ trên kệ để đồ ăn vặt xuống đưa cho cô ta: "Chúc mừng bạn học Từ Hiểu Hiểu thuận lợi hoàn thành bổ túc thời thơ ấy nhé!"
Người tốt nghiệp đầu tiên đã ra đời!
Đi ra khỏi Trung tâm bổ túc trẻ em của Lộ Dao, tâm trạng Từ Hiểu Hiểu cực kỳ thả lỏng, cảm thấy như nhận được sinh mạng mới vậy. Cô ta muốn về nhà tìm Tiêu Trạch ngay để trò chuyện về người thầy Alfred của bọn họ.
Chỉ là bây giờ e rằng Tiêu Trạch còn chưa tan ca.
Tâm trạng Từ Hiểu Hiểu rất tốt nên nhìn cái gì cũng thấy thoải mái. Nhìn thấy ven đường có người xếp hàng mua trà sữa, đột nhiên cô ta cũng thèm nên đi tới xếp sau cùng hàng người.
Phần lớn người phía trước cô ta đều đang cúi đầu lướt điện thoại di động. Lúc đầu Từ Hiểu Hiểu cũng không để ý nhưng sau đó phía trước chợt trở nên ồn ào.
Trong hàng người đang xếp hàng có người cực kỳ kích động.
"Mẹ nó cái tên biến thái này, xử tử hình luôn đi!"
"Tên biến thái đáng chết, còn có mặt mũi mà khóc nữa à!"
"Não của lãnh đạo trường học toàn là cứt heo sao?"
"Tôi thấy người lớn trong nhà cũng ngu như heo ấy. Chỉ cần có một người đứng lên nói ra thì cũng không đến nỗi để tên súc sinh này có cơ hội thoải mái sống như vậy!"
Trong lòng Từ Hiểu Hiểu có một dự cảm kỳ quái. Cô ta từ từ móc điện thoại di động ra, không cần phí sức tra tìm đã thấy tiêu đề tin tức xã hội: Mấy hôm trước, ở thị trấn Đệm Mèo Số Bốn thuộc thành phố Đồi Mồi, tên tội phạm dâm ô đã sa lưới. Theo điều tra thì tên nghi phạm này năm nào cũng chực chờ ở gần trường tiểu học XX để chờ cơ hội gây án. Theo số liệu thống kê chưa đầy đủ thì số lượng người bị hại đã tăng đến hơn mười người. Trước mắt, lãnh đạo trường học có liên quan và lãnh đạo cục an ninh trật tự đã tự nhận trách nhiệm và từ chức...
Từ Hiểu Hiểu đọc lướt qua bài báo thật nhanh, thấy chỗ bình luận phía dưới đã nổ tung.
Có rất nhiều người đang tức giận đặt câu hỏi: Tại sao một sự kiện ác liệt như vậy mà lại kéo dài gần mười năm rồi bây giờ mới tuôn ra?
Có người tự xưng là người dân ở thị trấn Đệm Mèo Số Bốn đáp lại rằng: "Nghe nói là bị tố cáo nên chuyện này mới tuôn ra đấy! Không biết dũng sĩ kia là ai nhưng nghe nói là đơn tố cáo gửi thẳng đến cấp trên của cục an ninh trật tự. Đơn tố cáo, toàn bộ chứng cứ liên quan và phạm nhân đều cùng gửi qua đó một lượt luôn."
Nhìn thấy dòng chữ này, trong đầu Từ Hiểu Hiểu như có gì đó lướt nhanh qua. Cô ta xoay người chạy thẳng về phía Trung tâm bổ túc trẻ em của Lộ Dao.