Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới (Dịch Full)

Chương 790 - Chương 790: Khởi Đầu Của Mọi Thứ Trở Nên Tốt Hơn 1

Chương 790: Khởi đầu của mọi thứ trở nên tốt hơn 1 Chương 790: Khởi đầu của mọi thứ trở nên tốt hơn 1

Khởi đầu của mọi thứ trở nên tốt hơn 1

Phòng phát sóng trực tiếp hỗn loạn, tin tức của Từ Hiểu Hiểu giống như giọt nước chảy vào dòng sông cuồn cuộn, trong nháy mắt đã bị nuốt chửng, hoàn toàn không ai phát hiện ra.

[Tình hình thế nào?]

[Hồ Tiêu đâu? Sao không nói chuyện?]

[Không rơi xuống đất! Không phải là cậu ta bay cao hơn à? Hình như cách xa giao lộ số 66 rồi.]

[Rốt cuộc Hồ Tiêu xảy ra chuyện gì vậy? Năng lực mất hiệu lực à?]

...

Người trong phòng phát sóng trực tiếp không biết tình hình cụ thể, nhưng từ góc nhìn mà Hồ Tiêu chia sẻ, họ nhìn thấy sợi dây mạ vàng úa ngày càng mỏng manh và xa xôi hơn, tiếng gió bên tai càng lúc càng lớn.

Ba người Trịnh Tư Dao đứng bên đường chứng kiến ​​toàn bộ quá trình.

Lúc bọn họ không biết chuyện gì đã xảy ra, chỉ nhìn thấy một cô gái cao và gầy bước nhanh ra khỏi Trung tâm bổ túc trẻ em, nhìn lên bầu trời.

Ba người cũng ngẩng đầu nhìn lên, màn đêm bao phủ thành thị, ánh đèn khiến biên giới trở nên mờ nhạt, mắt thường hoàn toàn không thể nhìn rõ tình huống phía trên.

Chỉ có sắc mặt Trịnh Tư Dao nhất thời trở nên tái nhợt, thất thanh nói: "Có người nhảy xuống!"

Cô ấy nghe thấy một nhịp tim có hơi đặc biệt đang từ trên trời rơi xuống, chậm chạp lại vô lực.

"Vút... vù vù..."

Váy của Tiểu Mỹ bỗng xốc lên, cô ấy còn chưa kịp đưa tay kéo xuống, một trận gió mạnh đột ngột đã thổi bay cả ba người về phía sau hai bước. Khi họ phục hồi tinh thần lại thì đã thấy một đôi cánh đen khổng lồ xòe ra sau lưng cô gái lúc nãy.

Bọn họ nhìn theo ánh mắt của cô ấy, cơn cuồng phong nâng thiếu niên bị ngã lên không trung.

Chỉ một lúc phân tâm, họ đã thấy một bóng đen to lớn bao trùm lấy thiếu niên.

Sau đó, cậu được cô gái vỗ cánh chim thật lớn đón và bay đi.

Hạt dẻ chiên đường của Tiểu Mỹ lăn xuống đất, ba người có mặt không quan tâm mà bước nhanh đến Trung tâm bổ túc trẻ em, hỏi Từ Hiểu Hiểu đang ngồi co ro dưới đất.

Từ Hiểu Hiểu nắm lấy cổ tay Trịnh Tư Dao đứng lên, vỗ vỗ bụi đất trên quần: "Thiếu niên kia là một streamer, buổi chiều còn nấn ná ở cửa hàng của chúng tôi rất lâu. Cũng không ai ngờ cậu ta lại có ý nghĩ như vậy. Người bắt được cậu ta lại là chủ tiệm, tôi cũng không biết hai người bọn họ đi đâu, nhưng phòng phát sóng trực tiếp của cậu vẫn chưa ngắt kết nối."

Trịnh Tư Dao, Tiểu Mỹ và Đỗ Thu Linh ngay lập tức lấy điện thoại di động ra và đăng nhập vào phần mềm phát sóng trực tiếp.

Phòng phát sóng trực tiếp của Hồ Tiêu đã đứng đầu vài phút trước, hiện tại hàng triệu người xem đang điên cuồng đổ về, lượng người xem trực tuyến còn đang tăng lên.

Vào trong có hơi lag, cả ba người phải mất một lúc mới chen được vào phòng phát sóng trực tiếp.

Lúc này, những gì khán giả nhìn thấy là khung cảnh trong tầm nhìn của Hồ Tiêu, ánh đèn phía xa rực rỡ như một biển lửa.

Gió xào xạc bên tai, bọn họ đang rời xa khu vực phồn hoa.

Hồ Tiêu giãy giụa, đôi giày thể thao màu trắng của cậu thỉnh thoảng xuất hiện trong ống kính, tiếng vải cọ vào nhau sột soạt cùng tiếng thở gấp gáp cực kỳ rõ ràng trong bầu trời đêm yên tĩnh chỉ có tiếng gió.

Bàn tay đang ôm lấy Hồ Tiêu thon dài mảnh mai, nhưng Hồ Tiêu không cách nào thoát ra, cuối cùng chỉ có thể khàn giọng giận dữ: "Cô buông ra! Tại sao lại muốn quản tôi!"

Cư dân mạng trong phòng phát sóng trực tiếp nghe thấy giọng nói thì kích động chết đi được.

[Hồ Tiêu không sao!]

[Không sao, không sao! Đứa nhỏ chết tiệt này làm tôi sợ muốn chết!]

[Lẽ nào chỉ có tôi muốn biết là ai nâng Hồ Tiêu thôi sao?]

[Nhất định là một ông lớn có siêu năng lực cực kỳ lợi hại!]

[Hình như tôi thấy cánh rồi!]

[Có phải là năng lực hệ động vật như Hồ Tiêu không?]

...

"Tôi muốn dẫn cậu đi chỗ cao nhất, sắp tới rồi."

Giọng nói của chủ tiệm theo gió bay tới, phòng phát sóng trực tiếp lại sôi trào.

[Đây là!!!]

[Nếu không nghe nhầm, là bà chủ của Trung tâm bổ túc trẻ em?]

[Chính là cô ấy! Giọng nói mềm mại, ngữ điệu lãnh đạm khó tả nhưng lại vô cùng khiến người ta yên tâm, nghe một lần nhớ mãi không quên.]

[Không phải các người đặt cái này để làm bài đọc hiểu đó chứ?]

[Hồi chiều khi Hồ Tiêu và chủ tiệm nói chuyện cũng không thấy các người nói nhiều như vậy.]

[Giọng nói dịu dàng như vậy, ai ngờ cô ấy lại lợi hại như vậy chứ?]

[Tôi nhớ ra rồi! Kể từ khi Trung tâm bổ túc trẻ em khai trương ở ngã tư đường Tam Hoa số 66, dường như chưa từng có tin tức nào về mấy vụ nhảy cầu ở đó nữa.]

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 3
Vanvuqwert
Reader
1 Tháng Trước
Chấm
Trả lời
| 0