Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới (Dịch Full)

Chương 816 - Chương 816: Trăm Nghe Không Bằng Một Thấy 4

Chương 816: Trăm nghe không bằng một thấy 4 Chương 816: Trăm nghe không bằng một thấy 4

Trăm nghe không bằng một thấy 4

Trên đường đi, đôi mắt của Tiểu Mỹ nán lại bên đường nhiều lần, nhưng bà nội không tiếp lời mà chỉ nhanh chóng kéo Tiểu Mỹ đi.

Tiểu Mỹ thành niên tụt lại phía sau, ngượng ngùng liếc nhìn Lộ Dao: "Khi còn nhỏ tôi rất tò mò, thấy thứ gì đẹp mắt cũng muốn có."

Người lớn rất dễ nhìn ra chút tâm tư ấy của trẻ con. Theo góc nhìn của Tiểu Mỹ bây giờ, bà nội phớt lờ hành vi của cô ấy rất phù hợp với sự cân nhắc của người lớn.

Ở phía trước, bà nội đưa Tiểu Mỹ đi chợ bán thức ăn.

Lộ Dao kéo Tiểu Mỹ đi tới, lợi dụng đám đông ở chợ thức ăn mà dán một miếng dán nhỏ lên người Tiểu Mỹ.

Sau khi bà nội mua đồ ăn xong thì đưa Tiểu Mỹ còn nhỏ về nhà.

Khi Lộ Dao và Tiểu Mỹ thành niên ngồi ở cầu thang, Lộ Dao lấy ra một tấm bảng giống như điện thoại di động từ trong ví của mình.

Mở ra, màn hình hình chữ nhật sáng lên, sau đó một hình ảnh xuất hiện.

Tiểu Mỹ kinh ngạc: "Đây là?"

Lộ Dao: "Góc nhìn thứ nhất của cô khi cô còn nhỏ."

Tiểu Mỹ phản ứng lại: "Tác dụng của miếng dán đó?"

Lộ Dao gật đầu: "Ừ, thời gian hiệu lực chỉ có một giờ, chúng ta lại nhìn xem cô khi ở nhà sẽ như thế nào rồi chúng ta rời đi."

Bà nội về đến nhà thì bắt đầu nấu ăn, ông nội nghe đài trên ban công.

Tiểu Mỹ ngồi trên chiếc bàn cà phê nhỏ và làm bài tập về nhà.

Một lúc sau, có tiếng gõ cửa.

Tiểu Mỹ đi ra mở cửa, người đến là bạn cùng lớp của Tiểu Mỹ trong trung tâm chăm sóc, cũng là hàng xóm.

Cô bé tên là Giai Giai.

Giai Giai đến chơi với Tiểu Mỹ.

Bà nội lấy trong tủ ra một chiếc bánh ngọt cỡ lòng bàn tay, chia làm hai phần, nửa phần lớn đưa cho Giai Giai, phần còn lại đưa cho Tiểu Mỹ.

Tiểu Mỹ nhìn miếng bánh nhỏ trong tay bà nội, lại nhìn miếng bánh lớn trong tay Giai Giai, đột nhiên vươn tay hất cái bánh ra khỏi tay bà nội, tức giận nói: “Cháu không muốn ăn.”

Hành động này khiến bà nội tức giận.

Bà nội tóm lấy Tiểu Mỹ đánh hai cái, sau đó giận dữ quay trở lại nhà bếp, mặc kệ cô bé.

Tiểu Mỹ thành niên xấu hổ nhìn một màn này, ngón chân đã nhanh chóng đào móc ra căn hộ ba phòng ngủ một phòng khách, giọng nói yếu ớt trước mặt Lộ Dao: “Khi còn bé tôi có chút keo kiệt, nhưng trong thực ra cũng không phải tôi thích cái bánh đó lắm, chỉ là tính tình trẻ con thôi. Bây giờ không như vậy nữa rồi."

Lộ Dao vỗ vỗ cô ấy, tỏ vẻ không có việc gì.

Tiểu Mỹ hít một hơi, trong lòng vô cùng hối hận khi tham gia buổi bổ túc này.

Bổ túc thời thơ ấu ở đâu chứ?

Rõ ràng đây là một buổi bổ túc toàn diện về lịch sử đen, khiến cô ấy lúng túng chết đi được.

Sau "sự cố bánh ngọt", Tiểu Mỹ bé con một mình hờn dỗi nhưng không ai để ý đến cô bé.

Chẳng mấy chốc đã đến giờ ăn tối, bà nội gọi ăn cơm, Tiểu Mỹ bưng một cái ghế tới, im lặng bắt đầu ăn.

Thời hạn của miếng dán sắp tới, Lộ Dao thu hồi màn hình bằng lòng bàn tay, đứng dậy chuẩn bị rời đi.

Tai của Tiểu Mỹ đỏ hồng, không thể ngẩng đầu được lên trước mặt chủ tiệm, vẫn không ý thức được tại sao bọn họ lại trở về ngày hôm nay.

Lộ Dao cúi người kéo cô ấy, thấp giọng nói: "Chúng ta phải đi chỗ khác nữa."

Tiểu Mỹ: "Ở đâu?"

Lộ Dao lắc đầu không nói.

Ánh sáng trắng trước mắt nở rộ, Tiểu Mỹ hoàn hồn, cảnh vật xung quanh quả nhiên đã lại thay đổi.

Tiểu Mỹ và Lộ Dao đang đứng trước cổng một trường đại học, giương mắt nhìn thì thấy một nam một nữ đang đi ra từ đường cái.

Tiểu Mỹ ngây người nhìn chàng trai, lập tức hiểu đây là đâu và nỗi xấu hổ vừa nguôi ngoai lại tràn đầy.

Ngón chân cũng biết mệt nha.

Nam nữ sinh bên kia đi ra khỏi cổng trường rẽ trái, thấy sắp bọn họ, Tiểu Mỹ kéo Lộ Dao, vội vàng trốn sau biển báo của bến xe buýt bên cạnh.

Tiểu Mỹ và Lộ Dao quay trở lại thời đại học của Tiểu Mỹ, chàng trai vừa đi ra là mối tình đầu của Tiểu Mỹ, còn cô gái bên cạnh chàng trai là Tiểu Mỹ thời đại học.

Tiểu Mỹ nắm thật chặt tay Lộ Dao, vẻ mặt suy sụp: "Sao chúng ta lại trở về lúc này? Không phải là bổ túc thời thơ ấu sao?"

Lộ Dao bình tĩnh nói: "Chỉ đến xác định một chút xem mắt nhìn đàn ông của cô rơi vào vòng lặp vô tận từ khi nào."

Tiểu Mỹ: "..."

Đao này đau quá.

Tuy nhiên, Tiểu Mỹ và người bạn trai đầu tiên của cô ấy chia tay trong hòa bình sau khi tốt nghiệp. Đây cũng không phải là một trong ba người bạn trai cũ cặn bã của cô ấy.

Mối tình đầu là một người dịu dàng như nước, ân cần và dịu dàng, chỉ là sau khi tốt nghiệp, bọn họ không được phân công làm việc cùng nhau nên chia tay.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 3
Vanvuqwert
Reader
1 Tháng Trước
Chấm
Trả lời
| 0