Trang Lương và Kỳ Giác hẹn gặp mặt trong một phòng trà cao cấp ở trung tâm thành phố, hắn ta đã đến được mười phút nhưng một người luôn đúng giờ từ trước đến nay như Kỳ Giác lại chưa tới.
Hắn ta gọi ấm trà, gọi hai đĩa điểm tâm, vừa ngồi uống trà vừa nghe đám người bên cạnh nói chuyện về khu vui chơi.
"Gần đây có một tên điên bán nhẫn cao cấp, mỗi ngày đều phát điên trên diễn đàn, thật đáng sợ."
"Không chỉ là diễn đàn, nghe nói ngoài đời cô ta cũng điên, mang theo vũ khí khắp nơi chặn người chơi ở khu vui chơi, vô cùng đáng sợ."
"Cái này là do không phân biệt được hiện thực và trò chơi sao?"
"Cô ta đã chơi hai lần, sau đó bán chiếc nhẫn đi. Phá hủy quy tắc, nghe nói hiện giờ mỗi đêm đều bị cưỡng chế tiến vào trò chơi, không biết đã trải qua cái gì, đi ra đã trở nên điên điên khùng khùng.”
"Chiếc nhẫn màu đen sao, wow? Cô ta không biết các quy tắc sao? Nhẫn đã qua sử dụng sao có thể bán được.”
"Không biết, có thể là do thiếu tiền đó."
Lần trước sinh viên đại học kia cũng cầm chiếc nhẫn cao cấp đó đi bán, Trang Lương liền thuận theo nhìn chằm chằm đến mức hai mắt hoa cả lên.
Một số người chơi nghĩ rằng đi ra một vài lần từ trò chơi là có thể kéo dài tuổi thọ mà người chơi cũng có thể rút lui, ngu ngốc là bọn họ đã ký khế ước với Ma Thần, trước khi dùng hết số lần của nhẫn mà giữa đường chạy trốn coi như là hủy ước, chỉ biết là chết càng thảm.
Lại qua mười phút, ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa, Trang Lương đáp một tiếng, Kỳ Giác đẩy cửa tiến vào.
Hôm nay anh ta thay thường phục, dáng người cao ngất, diện mạo kiên nghị. Nhưng mà anh ta không đến một mình, đi theo phía sau là một nữ sinh.
Trang Lương thấy rõ người nọ, đứng dậy ngay lập tức: "Sao hai người lại ở cùng nhau?”
Kỳ Giác ngồi xuống, cầm lấy ấm trà rót hai chén trà nóng, mới nói: "Trên đường gặp phải, tôi thấy tình huống của cô ấy không khác gì tôi, liền mang người tới đây.”
Trang Lương đánh giá Lộ Dao, sau ngày đó thật sự là hắn ta vẫn không buông tha, chỉ là vẫn không phát hiện sơ hở, không nghĩ tới hôm nay cô lại xuất hiện cùng Kỳ Giác.
Lộ Dao tùy ý kéo một cái ghế ngồi xuống, không định mở miệng trước.
Cô cũng xui xẻo, từ cửa hàng đồ ăn nhanh đi ra, chuẩn bị đến tiệm bánh mua bánh ngàn tầng vị matcha mà Kỳ Sâm muốn.
Xuống xe ở quảng trường, gặp Triệu Vũ Tình.
Trạng thái của Triệu Vũ Tình còn tệ hơn so với lần trước làm móng, tóc tai rối bời, quần áo mặc lộn xộn, đáy mắt đen thui, sắc mặt tiều tụy, vẻ mặt lại vô cùng điên cuồng.
Cô ta chạy ra từ bên cạnh, mạnh mẽ túm lấy cổ tay Lộ Dao, một tay cầm một con dao gọt hoa quả vung vẩy lung tung, miệng la hét bảo Lộ Dao trả lại nhẫn cho cô ta.
Lộ Dao hoảng sợ, đứng tại chỗ không dám động, cũng không dám kích thích cô ta.
Xung quanh không ai dám tiến lên hỗ trợ, có người lén lút chuẩn bị báo cảnh sát thì Kỳ Giác xuất hiện.
Anh ta yên lặng không một tiếng động tới gần từ phía sau, động tác chính xác đánh rơi con dao trong tay Triệu Vũ Tình, khống chế cô ta.
Sức giãy giụa của Triệu Vũ Tình rất lớn, dẫn đến Lộ Dao bị ngã ngồi trên mặt đất, chiếc nhẫn cất trong túi rơi ra. Triệu Vũ Tình nhìn thấy chiếc nhẫn, giãy giụa như phát điên, muốn hất Kỳ Giác ra, đi cướp chiếc nhẫn kia.
Lộ Dao đứng lên, khom lưng nhặt chiếc nhẫn lên.
Triệu Vũ Tình ngồi trên mặt đất chỉ vào Lộ Dao mắng to, chỉ trích Lộ Dao trộm nhẫn của cô ta, khi bị đồng nghiệp của Kỳ Giác mang đi, còn đang hùng hổ chửi bới.
Kỳ Giác đến gặp Trang Lương cũng là vì chiếc nhẫn, thấy Lộ Dao cũng có, liền mạnh mẽ kéo cô tới đây.
Kỳ Giác đơn giản kể lại chuyện gặp Lộ Dao, không để ý ánh mắt tìm tòi của Trang Lương, lấy ra một chiếc nhẫn màu đen từ trong túi áo, đẩy tới trước mặt đối phương: "Nhìn xem, có phải cái mới hay không?”
Chiếc nhẫn này màu đen kịt, hoa văn cổ xưa, Trang Lương không cần nhìn kỹ đã biết đây là một cái huyễn giới mới: “Cậu nhặt được ở đâu?”
Kỳ Giác: "Trong một chiếc áo cũ, trong túi xách. Không biết đã xuất hiện bao lâu rồi.”
Hôm qua bỗng nhiên anh ta có thời gian rảnh rỗi, chuẩn bị dọn dẹp quần áo cũ nhiều năm không mặc thì lấy được chiếc nhẫn từ một chiếc áo khoác cũ.
Trang Lương: "Nếu xuất hiện ở nhà, chắc chắn là của cậu, còn là cái mới.”
Lúc nói chuyện, ánh mắt Trang Lương không ngừng bay về phía Lộ Dao bên cạnh.
Lộ Dao vốn không muốn tới, lúc này nghe bọn họ nói đến huyễn giới, ngược lại bỗng nhiên nổi lên hứng thú.
Hóa ra những người này đều là người chơi của khu vui chơi.
Kỳ Giác cầm huyễn giới về, vẻ mặt nghiêm trọng: "Nói như vậy tôi cũng sẽ chết. Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi không vào trò chơi?”
Rõ ràng Trang Lương càng cảm thấy hứng thú với Lộ Dao, không trả lời ngay lập tức, mà hỏi: "Cô ấy cũng có nhẫn?”
Lộ Dao không nói, Kỳ Giác nói: "Ừ, giống như tôi, màu đen.”
Trang Lương đưa tay về phía Lộ Dao: "Cô Lộ, tôi giúp cô xem một chút?”
Lộ Dao muốn nghe xem hắn ta sẽ nói cái gì, lấy nhẫn ra đưa hắn ta.