Cửa hàng Lông Xù muốn làm hoạt động liên tục ba ngày, giống như là hoạt động đại loạn đấu dưới đáy biển mà Lộ Dao đã từng tổ chức lúc trước. Nhưng mà hình thức của lần này phong phú đa dạng hơn, còn thỏa mãn được những vị khách có hứng thú khác nhau.
Phần thưởng của hoạt động này vẫn là Thần Chi Lệ. Với những khách hàng đến giải trí ở cửa hàng Lông Xù thì phần thưởng này vẫn rất hấp dẫn.
Nước mắt của Nữ thần biển sâu cất chứa sức mạnh của Thần, có một lực lượng an ủi nội tâm người khác.
Lúc trước Lộ Dao đã mang theo rất nhiều từ rãnh biển của biển sâu.
Hoạt động kết thúc thì đã sử dụng hết sáu mươi giọt Thần Chi Lệ.
Cửu Hoa nói chuyện này gây ra chấn động rất lớn ở cả thế giới biển Eden, càng ngày càng nhiều người muốn đến cửa hàng Lông Xù.
Lộ Dao nhớ tới vết xe đổ ở ba lần chợ hoa nên chú ý hơn tới hoạt động lần này ở biển Eden.
Nhưng mà dân cư ở vùng biển Eden đã tín ngưỡng Nữ thần biển sâu từ đầu nên bọn họ có một lòng kính sợ đối với lực lượng thiên nhiên của Thần Minh.
Sau khi kết thúc hoạt động, cửa hàng Lông Xù chính thức nghỉ đông.
Theo phong tục của biển Eden, kỳ nghỉ đông hàng năm sẽ kéo dài đủ ba lần chín ngày, cộng lại thì là hai mươi bảy ngày nghỉ.
Thời gian đến lễ mừng năm mới của phố mua sắm cũng chỉ hơn mười ngày nhưng Lộ Dao cũng cho Chu Tố nghỉ phép luôn.
Tính ra thì Chu Tố có số ngày nghỉ gần đủ một tháng, phần thưởng của nhiều năm cộng lại nên một tháng này vẫn được nhận lương bình thường. Lúc trước cô ấy có nằm mơ cũng không dám mơ thấy điều này.
Trừ tiền lương, chế độ đãi ngộ và kỳ nghỉ đông dài thì bản thân Chu Tố cũng rất thích không khí làm việc ở cửa hàng Lông Xù.
Tay nghề của cô ấy được tán thành bởi mọi người trong cửa hàng, còn nhận lấy hai hải cẩu voi phương Nam học việc.
Trong khoảng thời gian này, cửa hàng Lông Xù không mở cửa buôn bán, hải cẩu voi phương Nam sẽ phụ trách nhiệm vụ chăm sóc những động vật lông xù khác trong tiệm.
Trong thời gian nghỉ, đội trưởng hải cẩu voi phương Nam - Lệ Lệ đi theo bé cưng Lộ Dao, những con hải cẩu voi phương Nam khác cũng thay phiên nhau về thăm gia đình và người thân.
Số lượng của chúng nó rất nhiều, còn nhận nhiệm vụ tham gia đội vệ binh tuần tra bảo vệ Nữ thần biển sâu, mỗi lần trở về lại thay phiên nhau nên cũng không hề ảnh hưởng trật tự bình thường.
Lộ Dao chuẩn bị rất nhiều đặc sản của các thế giới khác để cho những hải cẩu voi phương Nam chuẩn bị về quê, mỗi con hải cẩu đều nhận được một cái bọc nhỏ để mang về nhà ở chỗ Lệ Lệ.
Cửa hàng Lông Xù trong thời kỳ này thường xuyên xuất hiện một số lượng lớn cá tôm, con cua và các loại hải sản nhỏ ăn ngon ở gần cửa tiệm và cánh đồng sứa. Tất cả bọn chúng đều rất tươi ngon nhưng kỳ quái là chúng nó tập trung lại một chỗ.
Thậm chí sáng hôm nay còn xuất hiện một đám cá chình xếp cao như một ngọn núi nhỏ, còn có một đám động vật có thân hình như rắn bóng loáng quấn lại với nhau, hình ảnh rối rắm vặn vẹo rất kinh dị.
Lộ Dao nghĩ tới món cơm lươn ăn rất ngon thì cảm thấy mình có thể chịu đựng được.
Nhưng mà nhiều cá chình như thế thì cô còn chưa ăn đủ chúng nó đã chạy hết rồi.
Kho hàng thủy sản trong cửa tiệm đã đầy ắp, không còn vị trí nào để nhét thêm vào.
Lệ Lệ nghe xong nỗi lo của Lộ Dao thì chỉ huy một đội hải cẩu voi phương Nam vây quanh núi cá chình rồi dùng lưới ma pháp để vây chúng lại.
Hải cẩu voi phương Nam cũng có thể hỗ trợ nuôi dưỡng, đảm bảo những nguyên liệu do thiên nhiên ban tặng này sẽ không bị chết trước khi bọn họ ăn xong.
Lệ Lệ còn lén nói với Lộ Dao là mỗi năm sẽ có nhiều thủy sản đi theo sau các sinh vật biển sâu trở lại thần vực của mẫu thần.
Những rãnh sâu dưới biển đã được lấp đầy, đây là món quà cảm ơn mà chúng nó muốn đưa cho Lộ Dao.
Chúng nó cảm ơn cô vì đã giải quyết những con hà ký sinh trên người bọn chúng, lấy đi những miếng lưới đánh cá, dây thừng plastic, còn trợ giúp những đồng bạn bị thương trong lúc đi săn và chữa trị cho con non bị bệnh...
Lộ Dao nghe được nguyên nhân thì cũng yên tâm, hải sản nếu không ăn kịp cũng có thể tự xử lý.
Lộ Dao lấy hộp đóng gói của cửa hàng Blind Box mang đến cửa hàng thức ăn nhanh để nhờ hải cẩu voi phương Nam hỗ trợ chế biến một ít blind box chứa hải sản tươi sống. Sau đó những thứ này sẽ được vận chuyển đến Cửa hàng Blind Box để bán.
Ngày hôm trước, tiệm nail đã thăng cấp thành cửa hàng bảy sao. Lộ Dao lại đạt được một phần thưởng - kho hàng tùy thân thêm chức năng giữ tươi, có thể bảo tồn vật sống trong thời gian ngắn.
Lộ Dao dùng những nguyên liệu nấu ăn để thí nghiệm mấy lần thì xác định được thời hạn lưu trữ vật sống của tùy thân kho hàng là nửa giờ.
Quá thời gian thì những nguyên liệu nấu ăn này sẽ chết.
Lộ Dao cảm thấy công năng này cũng không tồi. Vậy thì những hải sản được đóng gói bằng bao bì đặc thù của cửa hàng thức ăn nhanh thì có thể cam đoan khách mua hàng có thể mua về nhà hải sản tươi sống ở các cửa hàng khác ngoài cửa hàng đồ ăn nhanh và quán mì Thanh Sơn.
Trong giai đoạn này, cửa hàng Blind Box còn đang lo lắng chuẩn bị hàng Tết, hải sản tươi sống cũng xem như là mặt hàng quý hiếm ở chỗ đó.
Thế giới Vô Thường đã qua nhiều năm chưa tổ chức đón năm mới, năm nay cuối cùng thoát khỏi thiên tai bất thường nên mọi người cũng có tâm sức để vui vẻ chuẩn bị.
Lộ Dao mang theo rất nhiều blind box hải sản đi vào cửa hàng Blind Box, các nhân viên nhà hàng đang vội vàng xếp hàng lên kệ.
Linh Lan, Tuyết Ca, Vệ Huyên và Niếp Vũ đều ở bên ngoài.
Linh Lan là người đầu tiên chạy đến trước mặt Lộ Dao, cô ấy nhìn qua Bất Độc đang đứng bên cạnh cô rồi hơi bĩu môi nói: "Lộ Dao, Vệ Huyên nói đón năm mới thì phải đốt pháo hoa, không làm một ít blind box pháo hoa à?"
La Hội An và Chung Như Nghênh đi ra khỏi phòng thí nghiệm thì gặp được Lộ Dao nên vội tới chào.
Thân thể của La Hội An đã hoàn toàn khôi phục.
Sau khi ngừng thuốc, cậu nhóc mập mạp cũng từ từ gầy đi, cơ thể trở lại mức bình thường, biến thành một người thiếu niên có khuôn mặt xinh đẹp.
Lộ Dao ghi nhớ chuyện về pháo hoa rồi lại suy nghĩ có thể nhờ những người phụ nữ ở triều Đại Vũ làm một đống giấy cắt xinh đẹp, lại mời văn nhân viết mấy câu đối có ý nghĩa tốt đẹp rồi làm thành blind box.
Bên ngoài cửa hàng Blind Box đã khác biệt hoàn toàn so với lúc ban đầu mở cửa tiệm. Lúc đó xung quanh chỉ là một vùng hoang phế, không hề có bóng người.
Lộ Dao dẫn Bất Độc đi dạo một vòng, gặp được Tập Đình Nhiên đang đi dạo chợ tạp hóa với Thụy Dương. Mọi người dừng lại nói chuyện.
Khí chất như thổ phỉ của Tập Đình Nhiên đã phai nhạt hơn nhiều. Hiện tại, anh ta giống như một thanh niên bình thường tràn đầy khát vọng và lý tưởng: "Trước lễ mừng năm mới năm nay cứ như vậy đi. Đợi sang năm chúng tôi dự định khai hoang tiếp, tăng số lượng ruộng trồng trọt và nhận thêm dân cư từ nơi khác để xây dựng lại thành phố này. Năm sau còn nhờ bà chủ quan tâm hơn."
Thiên tai bất thường kéo dài gần hai mươi năm, bốn phần năm dân cư của toàn thế giới đã chết đi, hệ thống thành thị văn minh hiện đại cũng đã bị phá hủy hoàn toàn, thế giới này đã trở thành một đống đổ nát từ lâu rồi.
Họ muốn xây dựng lại thì cũng phải tốn rất nhiều thời gian.
Sự tồn tại của cửa hàng Blind Box chính là niềm hy vọng của mọi người, là trụ cột tinh thần cũng như là một cái hộp bảo bối để bọn họ có thể cầu nguyện.
Khoảng hai tháng trước thì trong cửa hàng Blind Box đã xuất hiện một bức tường hứa nguyện.
Khách hàng có thế dùng giấy note để viết xuống ước nguyện của mình rồi dán lên tường.
Một thời gian sau, cửa hàng Blind Box sẽ đưa ra sản phẩm mới, ngẫu nhiên sẽ xuất hiện món đồ mà khách hàng đã ước nguyện lúc trước.
Lộ Dao cười xua xua tay: "Anh Tập khách sáo quá."
"Lộ Dao, tôi đã nói đây là cô mà ông nội của tôi cứ bảo tôi nhìn nhầm." Tưởng Hàn đột nhiên chui ra khỏi đám người gần đó gọi Lộ Dao rồi quay người lại đỡ Tưởng Sơn Nhuận đang theo sau.
Có lẽ do điều kiện sinh sống đã được cải thiện nên thân thể của Tưởng Sơn Nhuận có vẻ còn cường tráng hơn lúc trước một chút. Ông từ từ đi tới rồi cười tủm tỉm chào Lộ Dao: "Lộ Dao, năm nay mấy món ăn chính trong vườn rau của ông lớn lên rất tốt, buổi chiều ông bảo Tưởng Hàn đưa cho cháu hai rổ nhé. Cháu cũng đừng ghét bỏ."
Lộ Dao cười: "Sao cháu có thể chê được chứ?"
Tưởng Hàn lần đầu gặp Bất Độc nên tò mò hỏi: "Đứa nhỏ này là con nhà ai?"
Ánh mắt kia...
Lộ Dao: "Đây là con của tôi, gọi là Lộ Bất Độc."
Vẻ mặt của Tưởng Hàn đầy dấu chấm hỏi: "Cô kết hôn rồi à?"
Lộ Dao lắc đầu: "Cái này thì chưa."
Chưa kết hôn đã có bầu...
Sắc mặt của Tưởng Hàn hơi thay đổi. Hắn xấu hổ bổ sung: "Rất xin lỗi, tôi không biết..."
Lộ Dao cũng thản nhiên: "Mặc dù không biết anh đang suy diễn cái gì nhưng mà chắc chắn không giống như những gì anh nghĩ."
...
Lộ Dao trở về từ cửa hàng Blind Box thì ghé qua rạp chiếu phim. Cô chuẩn bị tìm người quen để đặt một đống hàng cho năm mới.
Thời gian của triều Đại Vũ chậm hơn thời gian của các thế giới khác nên còn có gần một tháng nữa mới đến lễ mừng năm mới.
Nghe nói năm nay có sứ thần ngoại bang vào kinh nên không khí trong thành đã rất náo nhiệt.
Lộ Dao dẫn Bất Độc đi dạo bên đường một vòng.
Đồ trang điểm do rạp chiếu phim và Yên Chi Lâu hợp tác sản xuất đã thịnh hành ở Lương Kinh, nhà máy sản xuất giấy mới mở cùng với Giang thị cũng hoạt động thuận lợi. Lộ Dao nhìn đến giấy vệ sinh của nhà máy sản xuất giấy Giang thị xuất hiện ở trên kệ của nhiều tiệm tạp hóa.
Lộ Dao mua một ít mứt trái cây cho Bất Độc rồi lại dẫn cậu bé đi ăn bún tiết vịt ở quán bà Chu.
Tạ Húc, Trần Vũ Ninh và thế tử Tấn vương đã ở quán rồi, bọn họ vừa nhìn thấy Lộ Dao thì đến chào hỏi.
Lộ Dao và Bất Độc ngồi ngay bàn bên cạnh.
Hôm nay là ngày nghỉ của ba người nên bọn họ hẹn nhau đi rạp chiếu phim xem bộ phim mới về chủ đề thiên tai, trên đường nhìn thấy quán bún tiết vịt thì lại thèm nên chuẩn bị ăn một chén rồi mới đi xem phim.
Mọi người nói chuyện với nhau một lúc, hai nhóm người tới một ngã rẽ thì tách ra.
Lộ Dao dẫn theo Bất Độc đi tìm ông chủ đặt hàng song cửa sổ và câu đối. Đến lúc đó, số lượng lớn sẽ được đặt trong cửa hàng Blind Box xem như quà tặng năm mới, một phần còn lại sẽ được đưa đến cửa hàng đồ ăn nhanh và quán mì. Hoạt động đầu năm của các cửa hàng cũng phải có chút quà tặng.
Dân cư tại Vùng đất của những giấc mơ sẽ cảm thấy hứng thú với mấy thứ này.
Lộ Dao làm xong việc chính thì lại thấy một tiệm may. Cô không nhịn được nên mua thêm mấy bộ quần áo cho Bất Độc.
Hai người xách theo bao lớn bao nhỏ quay về rạp chiếu phim, Điệp Thất đang đứng trước sảnh lớn tiếp khách.
Năm sau thì hợp đồng với Phó Trì cũng đến hạn, trạng thái thân thể và tâm lý của anh ta đã khôi phục, lúc sau có thể quay về với cuộc sống ban đầu.
Một, hai tháng này, Phó Trì đang cố hết sức để dạy dỗ cho các nhân viên trong cửa hàng. Mấy hôm trước anh ta cũng đã đề cử Điệp Thất có thể đảm nhiệm phó cửa hàng trưởng sau khi anh ta rời khỏi.
Lộ Dao khảo sát qua cũng thấy năng lực của Điệp Thất rất phù hợp, cách đối nhân xử thế và tinh thần học tập đủ để đảm nhiệm vị trí này.
Mấy hôm nay, Phó Trì đều ở sau màn cắt phim, anh ta muốn chiếu bộ phim nhựa đã được quay chụp ngay tại Lương Kinh trước khi rời khỏi.
Sau khi rạp chiếu phim xuất hiện thì Lương Kinh đã thay đổi rất nhiều.
Kỹ thuật và văn hóa đều đang dần dần phát triển. Mặc dù không phải chỉ hoàn tất trong một lần nhưng đúng là có thể làm tầm mắt của mọi người trống trải hơn, trong dân gian cũng xuất hiện rất nhiều phát minh thú vị.
Ý tưởng học tập y thuật của các quý nữ như Tạ Vãn và Tôn Thanh Hà đã được thực hiện.
Các nàng còn miễn phí dạy học cho trẻ em ở ven đường để tích lũy kinh nghiệm, sau đó đột phá quy tắc để xây dựng một khu trường học cho nữ.
Hiện tại học sinh chỉ có mấy người nhưng Tạ Vãn và Tôn Thanh Hà cũng đã thấy thỏa mãn.
Các nàng đã làm được chuyện mà chưa ai làm được, cả đời này cũng không hề hối hận bước lên con đường gian nan khúc chiết này.
Qua vài hôm, cửa hàng đồ ăn nhanh và quán mì Thanh Sơn đều chuẩn bị hoạt động đón năm mới.
Vùng đất của những giấc mơ cũng có năm mới, nhưng mà cuộc sống ban đầu trong lễ mừng năm mới của bọn họ cũng chẳng khác gì ngày thường trong năm nên chẳng có chút thú vị nào cả.
Nhưng năm nay không chỉ có cửa hàng đồ ăn nhanh và quán mì Thanh Sơn mà còn có thêm nhiều phương tiện giải trí khác. Còn có thành phố điện ảnh và truyền hình mới xây xong, phương thức giải trí cũng nhiều hơn nên cư dân ở Vùng đất của những giấc mơ cũng rất mong chờ lễ mừng năm mới.
Nhưng mà trong tất cả các hoạt động của lễ mừng năm mới thì hoạt động được mọi người chờ mong nhất vẫn là ở cửa hàng đồ ăn nhanh và quán mì Thanh Sơn.
Hai cửa hàng này đều cho đặt bàn trước đối với cơm tất niên, người có dự định rồi có thể đến để đặt chỗ. Đến lễ mừng năm mới thì bọn họ chỉ cần vào khu vực tương ứng trong khu vui chơi để xếp hàng nhận cơm.
Khác hẳn so với cơm tất niên truyền thống, các cửa hàng của Lộ Dao cung cấp cơm tất niên đa dạng trong cặp lồng đựng cơm.
Một phần món ăn chỉ có ba món mặn ba món chay, hai món canh, hai món rau trộn và một món điểm tâm ngọt, còn tặng thêm một món quà tân niên nhỏ, tổng cộng có sáu loại phần ăn có thể lựa chọn.
Mỗi loại phần ăn sẽ có các món khác nhau, nếu ba đến năm người ngồi cùng một chỗ gọi các phần cơm khác nhau thì sẽ góp đủ một bàn cơm tất niên.
Hoạt động này được các cư dân ở Vùng đất của những giấc mơ ủng hộ nhiệt tình nhưng mà nhân viên nhà hàng cũng mệt thảm.
Mặc dù bọn họ không cần phải ăn cơm hay ngủ nhưng về mặt tinh thần thì cũng cảm thấy mỏi mệt quá sức.
Cuối cùng, Xích đành phải đi làm việc với khu vui chơi để mượn thêm năm mươi nhân viên bảo vệ đến hỗ trợ cửa hàng. Khó khăn lắm, mọi người mới làm xong tất cả các đơn đặt hàng trước đêm cúng tế linh hồn.
Tất niên năm nay sẽ có rất nhiều cư dân ở Vùng đất của những giấc mơ đi đầu thai vào đêm cúng tế linh hồn.
Lúc cửa hàng đồ ăn nhanh và quán mì Thanh Sơn đốt pháo hoa thì trong không trung đột nhiên bay lên rất nhiều hồn thể hình cầu màu trắng tựa như những ngôi sao.
Những vong linh đã bồi hồi ở thế giới này rất nhiều năm cuối cùng cũng buông bỏ những ý niệm cố chấp để bước vào luân hồi.
Vào đêm cúng tế linh hồn người chết, Phó Trì uống rượu với Kỳ Sâm đến đêm khuya mới thôi.
Lộ Dao đã đồng ý không xóa đi ký ức của Phó Trì mặc dù sau đó anh ta sẽ rời khỏi phố mua sắm.
Thật ra Phó Trì cũng không muốn cắt đứt liên hệ với phố mua sắm. Việc đóng phí vào tài khoản VIP chưa bao giờ dừng lại.
Mặc dù sau này anh ta không còn là nhân viên ở đây thì cũng có thể trở về với vị trí một khách hàng.
Lộ Dao ăn cơm với các nhân viên nhà hàng bận rộn ở cửa hàng đồ ăn nhanh, còn phát quà cuối năm cùng một khoảng lương lớn và tiền thưởng.
Chỉ cần thứ gì có hình có vị thì đều được hoan nghênh ở Vùng đất của những giấc mơ.
Lộ Dao tặng nước hoa và đồ trang điểm cho Hạnh Tử, Ninh Vân, Dư Thải. Còn các nam nhân viên khác thì được các đồ vật kỳ quái từ những thế giới khác, còn tặng cho mỗi người một bình tuyết.
Chỉ là một ít tuyết ở ven đường được chứa vào trong bình thủy tinh to bằng bàn tay.
Cái này làm cho bọn họ vui vẻ còn hơn các món quà khác. Một đám người đều cầm bình tuyết của mình rất cẩn thận, ánh mắt lóe sáng tựa như mọi mệt mỏi đã tan biến chỉ trong nháy mắt.
Tiểu Gia không nhịn được lấy một ngón tay đút vào trong tuyết: "Cảm giác rất lạnh, tôi rất thích."
Ninh Vân: "Phun chút nước hoa vào bên trong có được không?"
Hạnh Tử lắc đầu: "Chị lại thích sự tinh khiết của nó. Nước hoa cũng vậy."
Bach Minh quay lưng lại, lén lút dùng lưỡi liếm thử một chút rồi sung sướng chép miệng.
Lộ Dao nhìn thấy tất cả cảnh này thì buồn cười lắc đầu. Cô lấy ra một rương pháo hoa lớn trong tùy thân kho hàng: "Muốn đốt pháo hoa hay không?"
!!!
Muốn muốn muốn!!!
"Bùm bùm bùm!" Tiếng nổ lớn vang lên giữa đêm yên tĩnh rất rõ ràng nhưng lại có chút cô độc, pháo hoa xinh đẹp nổ tung ở không trung tầng chín mươi chín, rất nhiều người ngẩng đầu nhìn lên.
Một năm này thật sự là rất khác biệt đối với các vong linh ở Vùng đất của những giấc mơ.
Lộ Dao cùng các nhân viên nhà hàng đi ăn quà vặt đến đêm khuya. Lúc cô trở về tiệm nail đã là hai giờ sáng.
Tiệm nail đã nghỉ từ lâu, Tina và Ti Kim đã về quê thăm người nhà. Ambrose và Edward dẫn theo các dị tộc khác tham gia lễ tế rồng. Trong tiệm chỉ còn lại Harold và Bất Độc.
Một lớn một nhỏ đang ngồi ở trên thảm chính giữa phòng khách của tiệm nail, các linh kiện lego văng khắp nơi.
Bất Độc ghép bên trái, Harold ghép bên phải, tòa nhà trước mặt đã có một hình thức sơ lược.
Lộ Dao vào nhà cũng tự giác đến ngồi xuống.
Harold đẩy cho cô một đống linh kiện, mày nhăn lại: "Sao mà giờ mới về?"
Lộ Dao: "Ở chỗ cửa hàng đồ ăn nhanh đang là đêm cúng tế linh hồn, giống như là lễ tế rồng của bên này vậy, rất náo nhiệt."
Lộ Dao chơi cùng với hai người cả đêm, đến khi buồn ngủ quá thì ngủ ngay trên thảm.
Vài ngày sau đó, trong tiệm cũng chỉ có ba người.
Ban ngày Harold sẽ hóa thành rồng, dẫn Lộ Dao và Bất Độc đi du ngoạn khắp nơi trên đại lục Alexandria, buổi tối trở về lại chơi lego.
Hôm nay là ngày tất niên của phố mua sắm, ba người đã ăn xong cơm đoàn viên từ sớm rồi tiếp tục ngồi trong tiệm nail.
Lộ Dao chơi mệt thì mới nhớ tới việc tính toán sổ sách.
Cô mở ra giao diện của cửa hàng trưởng, đa số các số liệu đều có sự thay đổi.
Chủ tiệm: Lộ Dao
Tuổi: 22
Cửa hàng: 7
Nhân viên nhà hàng: 210
Giá trị nhân khí: 51.053.900
Tài sản: 5.030.000
Tiến độ mong muốn: 33%
Kho vật phẩm: 50
(Bản đồ phố mua sắm)
Không xem thì không biết, vừa thấy đã bị mất hồn. Hai tháng gần đây, Lộ Dao đều tập trung tinh thần cho Trung tâm bổ túc trẻ em, tài sản thiếu rất nhiều so với thời gian trước khi mở cửa hàng này, hiện tại chỉ còn năm triệu.
Hệ thống: [Chi tiêu hàng tháng của rạp chiếu phim rất lớn, mặc dù có tiền của nhẫn và các khách hàng VIP nhưng cũng không thể bù lại được. Các cửa hàng khác mỗi tháng cũng phải có một ít tiền cần phải trả cho thế giới. Cho nên cộng lại thì ra số tiền này."
Mày của Lộ Dao nhíu chặt: "Tại sao tôi lại cảm thấy năm nay làm không công vậy?"
Hệ thống trợn trắng mắt: [Cô muốn nhìn xem tài sản ở dị giới của cô không?]
Lộ Dao: "Cậu có thể thống kê ra à?"
Hệ thống: [Một gian cửa hàng là một triệu giá trị nhân khí, doanh thu của quán mì Thanh Sơn tính chung với cửa hàng đồ ăn nhanh.]
Lộ Dao: "Tìm giao dịch nào sáu triệu ý."
Thừa dịp hệ thống còn đang thống kê tổng hợp tài sản của dị giới thì Lộ Dao mở ra bản đồ của phố mua sắm.
Trên con đường quốc lộ chính uốn lượn đi tới ngã tư đã sáng lên bảy cửa hàng.
Cửa hàng đồ ăn nhanh và quán mì Thanh Sơn là cửa hàng chín sao, tiệm nail và cửa hàng Blind Box sau một thời gian kiếm tiền cũng thăng cấp thành cửa hàng bảy sao. Tăng cấp sao sẽ tăng thêm công năng của tùy thân kho hàng, kho vật phẩm cũng tăng lên năm ô và chức năng trữ vật sống trong thời gian ngắn.
Cửa hàng Lông Xù và rạp chiếu phim thời không đều là cửa hàng sáu sao. Trung tâm bổ túc trẻ em mới mở có số sao thấp nhất, là cửa hàng bốn sao.
Năm nay mặc dù không kiếm thêm được nhiều tiền nhưng mà nhìn trên bản đồ có nhiều cửa hàng sáng lên như thế thì Lộ Dao vẫn cảm giác rất có thành tựu.
Việc thống kê của hệ thống cũng đã xong. Nó trực tiếp truyền báo cáo cho Lộ Dao nhưng trong lòng đã chua lòm.
Năm nay, việc kinh doanh của Lộ Dao ở Vùng đất của những giấc mơ đã kiếm được thời gian hơn hai triệu năm, trừ đi các khoản chi tiêu tương ứng và khoản chi cho các thế giới thì trên tay cô vẫn nắm giữ thời gian một triệu hai trăm nghìn năm.
Ngoài ra thì chủ tiệm còn học tập được ảo thuật, có được xương ngón tay của Ma Thần và quyền bán nhẫn. Trong đó thì xương ngón tay của Ma Thần chính là bằng chứng của nửa Thần Minh.
Tài sản của tiệm nail càng lộn xộn hơn so với Vùng đất của những giấc mơ, riêng doanh thu từ làm móng đã vượt qua hai triệu đồng vàng. Khoản này chỉ tính thuần thu nhập, đã trừ đi chi phí nguyên vật liệu, phí nhân công và thuế thu nhập. Ngoài ra còn có các loại thảo dược hiếm có, ma pháp bảo thạch, quý báu bảo thạch, tài liệu da và xương ma thú. Gom lại một chỗ cũng chắc khác thì kho báu của một con rồng.
Chủ tiệm còn học được cách nắm giữ hai loại Ma pháp ánh sáng và bóng tối ở thế giới này, cũng học xong cách luyện chế Ma pháp.
Cửa hàng Blind Box thu vào ít hơn một chút, tất cả doanh đều tính bằng dịch năng lượng tinh hạch.
Nhưng mà tiềm lực của loại nguồn sinh lực này không thể đánh giá. Tiểu Hổ, Tuyết Ca và Linh Lan tồn tại khiến cho Lộ Dao có được một kho sinh lực dường như vĩnh viễn không bị khô kiệt.
Hơn nữa Lộ Dao cũng chiếm được chiếc nhẫn Cân Bằng, là bằng chứng cô có được một nửa thần linh.
Doanh thu của cửa hàng Lông Xù cũng không cao lại khá phức tạp. Tương đương với việc Lộ Dao chi trả hai phần doanh thu của cửa hàng cho Nữ thần biển sâu.
Sau đó còn cộng thêm hai mươi triệu các loại tài sản nhân loại, trân châu trong ba rãnh biển sâu và các rương đựng châu báu chắc chắn kiếm được từ những chiếc thuyền đắm, gần chín trăm nghìn giọt Thần Chi Lệ cùng với số lượng buffet hải sản cung cấp vô hạn.
Lộ Dao còn có được con mắt của Nữ thần biển sâu để làm bằng chứng Nửa Thần, còn có thể tùy ý ra lệnh cho các thần nữ là đầy tớ của Thần.
Lúc cô nhìn đến rạp chiếu phim thì không muốn xem nữa.
Cô đã tốn quá nhiều tiền cho cửa hàng này.
Mở rạp chiếu phim không kiếm được nhiều nhưng thật ra ngành quảng cáo và các nghề phụ lại được kinh doanh rất tốt, thành công kiếm được nhiều tiền.
Qua hệ thống thống kê thì doanh thu của rạp chiếu phim vượt qua năm mươi vạn bạc trắng, trong đó doanh thu từ quảng cáo chiếm bốn phần, nghề phụ chiếm bốn phần, nghiệp vụ chính lại xếp cuối.
Nhưng mà những con số này so với các khoản tiền Lộ Dao đã tiêu đi quả thật không đáng để nói.
Thần Minh ở thế giới này còn chưa xuất hiện nên Lộ Dao cũng chỉ có được một cửa biển ngự ban. Nhưng mà các hàng xóm xung quanh cửa hàng đều có quan hệ rất tốt, tài nguyên về nhân mạch +100.
Bản thân Lộ Dao rất thích các sản phẩm của triều Đại Vũ như đồ sứ, lá trà. Những thứ này ở các thế giới khác đều là hàng quý hiếm.
Tiếc quá tiếc, cô không thể bán được ở thế giới gốc, chỉ có thể ngăn chặn sự mất mát.
Cuối cùng là Trung tâm bổ túc trẻ em. Lộ Dao đã khám phá ra cỗ máy thời gian Alfred ở chỗ này, doanh thu của học bổ túc không vượt quá hai triệu manh đồng, thêm doanh thu của quầy bán đồ ăn vặt thì cũng chỉ hơn ba triệu manh đồng.
Nhưng mà Lộ Dao có đến phòng đấu giá chơi mấy lần, bán một vài thứ đồ lặt vặt nên tài sản sau thuế cũng lên đến năm trăm triệu manh đồng.
Ở thế giới này, Lộ dao cũng đã đạt được chúc phúc của nữ thần Phong Nhiêu Fulla, có được siêu năng lực.
...
Lộ Dao xem xong một bản báo cáo tài sản hoàn chỉnh thì trái tim mới được an ủi. Ít nhất những cửa hàng cô đã mở ra cũng không có thất bại.
Năm sau còn phải nghĩ thêm biện pháp để kiếm tiền nhanh nếu không thì còn chưa thực hiện được nguyện vọng cô đã ngã gục trên đường.
Mười hai giờ đêm, ngoài cửa vang lên tiếng pháo hoa.
Lộ Dao và Bất Độc đi ra ngoài xem không khí ồn ào, Harold khó chịu đứng ở cửa.
Hắn không nghe được cũng không thấy được pháo hoa trong lời kế của Lộ Dao và Bất Độc.
Lộ Dao đột nhiên quay lại: "Harold, anh có muốn trói buộc linh hồn với tôi không?"
Harold: "?"
Lộ Dao: "Lúc nãy tôi mới nhớ tới tiệm nail đã thăng cấp thành cửa hàng bảy sao nên có thể đặt chức vị phó cửa hàng trưởng. Anh liên kết với tôi xong sẽ trở thành phó cửa hàng trưởng, chắc là có thẻ bước qua Tinh Môn được.
Tiểu hắc long đã từng nhắc đến chuyện trói buộc linh hồn với Lộ Dao một lần.
Lúc đó trong lòng của hắn có chút lo sợ nhưng lại không muốn mình mất đi liên hệ với người kia.
Không biết làm sao Lộ Dao lại phát hiện nên từ chối hắn.
Lúc này, cô lại chủ động nhắc tới thì tâm trạng của Harold lại rất bình tĩnh và thoải mái: "Vậy thì liên kết đi."
Lộ Dao và hắn tiến hành liên kết khế ước, có thứ gì đó rất nặng nề khắc sâu vào linh hồn của cả hai.
Harold nháy mắt rồi thử nhấc chân.
Tiếng pháo hoa đùng đùng nổ bên tai, hắn ngẩng đầu. Trong màn đêm có một đóa hoa xinh đẹp nổ tung giữa không trung.
Harold từ từ đi đến hành lang của tiệm nail, đứng chung một chỗ với Lộ Dao và Bất Độc.
Tay trái của Lộ Dao ôm lấy bả vai của Bất Độc, tay phải thì dắt Harold. Ba người nhìn theo một đám pháo hoa bay lên nổ tung giữa bầu trời đêm, bùng cháy một cách xinh đẹp và rực rỡ.
Năm nay, tiểu hắc long không còn lẻ loi một mình.
Hắn đã có hai thứ rất quan trọng để nhớ mong, nay cả ngày lễ tế rồng rất cô độc và gian nan cũng không còn phải ở một mình.
Lộ Dao cúi đầu, ánh mắt mơ hồ.
Lúc này, không biết Lục Minh Tiêu đang ở thế giới nào, có phải đang cô độc một mình hay không, anh đang làm gì?
Pháo hoa liên tục hơn nửa giờ mới kết thúc. Lộ Dao lấy ra tờ giấy nhỏ viết manh mối.
Không biết hình dạng của thế giới cuối là gì?
Lộ Dao giơ tay lên: "Đột nhiên lại muốn mở thêm cửa hàng mới, mọi người có giúp tôi không?"
Làm sao Harold và Bất Độc có thể từ chối?
Harold đứng dưới mái hiên của tiệm nail, nhìn theo bóng dáng đang đi xuyên qua quốc lộ của Lộ Dao và Bất Độc. Hai người đang đi về hướng cửa hàng nằm giữa quán mì Thanh Sơn và cửa hàng Lông Xù.
Lúc trước Lộ Dao đã chọn trúng vị trí này và định ra loại hình kinh doanh thích hợp.
Tinh Môn mở ra, Lộ Dao vẫy tay với Harold ý bảo hắn quay về đợi trong tiệm nail.
Chờ Lộ Dao và Bất Độc bước vào cửa hàng mới thì sẽ gọi Harold tới.
Đây là lần đầu tiên ba người cùng kinh doanh một cửa hàng.
Lộ Dao lấy tay từ từ mở ra cánh cửa lớn của cửa hàng mới.
Giống như lần đầu tiên cô mở ra cửa của cửa hàng đồ ăn nhanh.
Một lộ trình mới không xác định lại bắt đầu.