Cục Cưng Bé Nhỏ Của Tổng Giám Đốc Hai Mặt

Chương 96

Long Tịch Bảo hung hăng cắn chăn, không để cho mình rống giận ra tiếng. ‘Phát tiết’ xong rồi mới lại ‘ôn nhu’ hỏi “Ngoại trừ cái này?”.

Viên Cổn Cổn không tự chủ được lạnh run một cái…sao giọng nói của Bảo Bảo đột nhiên lại kì quái như vậy, có điểm giống Triệt…

Lại một hồi im lặng…không cần phải nói, chắc chắn cô ngốc kia lại đang suy nghĩ cái gì rồi…

“Thôi, ta đối với em tuyệt vọng, em nói cho ta biết, em đã từng làm gì cho Hắc ác ma không tức giận chưa?” Long Tịch Bảo vô lực hỏi.

“Anh ấy gọi em hôn, là lúc em nghe lời anh ấy” Viên Cổn Cổn suy nghĩ một chút, thành thật báo cáo.

“Còn gì nữa không?” Long Tịch Bảo khinh bỉ suy nghĩ đến, quả nhiên nam nhân là ‘rắn chuột một ổ”, đều là một dạng thích cái đó…

“Anh ấy còn nói đó là thời điểm em không có né tránh” Viên Cổn Cổn xấu hổ đỏ mặt, thật ra không phải cô không muốn né tránh…chỉ là căn bản cô đấu không lại anh…

“Còn gì nữa?” Long Tịch Bảo liền không kịp phản ứng.

“Còn có yêu yêu…” Viên Cổn Cổn nhỏ giọng nói đến.

Ngất…Hắc ác ma quả nhiên là đồ ‘t*ng trùng lên não’…muốn muốn không ngừng…coi như ngươi thật không phải là ‘người’…cũng không thể lại như vậy chứ…

“Được, chị hiểu rồi, em có biết nấu cơm hay không?” Long Tịch Bảo nhẹ nhàng hỏi.

“Biết chứ” Viên Cổn Cổn gật đầu một cái. (có thấy đâu mà gật đầu vậy chị)

“Vậy em nghe đây, mấy ngày này em đều phải tự mình xuống bếp, nấu cho Hắc ác ma ăn, chủ động nương nhờ hắn, cho hắn ăn, còn phải chủ động hiến hôn, đến lúc cần thì cũng phải hiến thân…ta đảm bảo hắn tuyệt đối sẽ tuyệt cao hứng, cũng sẽ đối với em tốt hơn, càng là buông lỏng cảnh giác với em…Lúc này em liền làm nũng hắn đưa em đến Long gia chơi. Dựa vào biểu hiện của em, hắn chắc chắn sẽ đồng ý, đến được Long gia là mọi chuyện đều ‘đại công cáo thành’, những thứ còn lại, cứ giao cho ta xử lý…A còn nữa, đừng quên trộm hộ chiếu mang theo…”. (kế hoạch hay ghê ạk -.- đến lúc bị bắt lại khóc ròng cho xem…hai bà chị ngốc)

“Hiến hôn? Hiến thân?” Viên Cổn Cổn có chút do dự hỏi, cô thật chưa từng chủ động đi hôn Triệt, cho dù có cũng là do anh ép cô. Mỗi lần cô hôn anh, đến cuối cùng anh sẽ dẫn cô lên đến giường…mà nhu cầu của anh…cô lại càng không có chủ động bao giờ, bởi vì thật chất cô có bóng ma trong tâm…có chút sợ ân ái…

“Đúng vậy, đừng nói ngay cả hấp dẫn người khác em cũng không biết!” Long Tịch Bảo có dự cảm không tốt.

“Không…em…” Viên Cổn Cổn thành thực nói.

“Oh, my, ghost, em là từ tảng đá sinh ra sao? (câu này ý chị Bảo nhà mình nói chị Cổn ngốc ý, mình không biết dịch sao) Chưa từng ăn thịt heo chẳng lẽ chưa thấy qua heo chạy?!” Long Tịch Bảo không nhịn được lớn tiếng (tg: đúng vậy! ta chính là có năng lực, chưa ăn thịt heo mà vẫn dựa vào nhìn heo chay viết ra cảnh nóng. LTB: ngươi còn dám nói đó là tài nghệ, còn không mau lăn đi! Tg:…)

“Nhưng là Bảo Bảo…em đã ăn qua thịt heo, nhưng chưa từng thấy qua heo chạy…” Viên Cổn Cổn nắm tóc, như cũ rất ‘thành thật’…(chị Bảo nhà mình sắp ‘tức mà chết’ :>).

Long Tịch Bảo hít vào một hơi…thiếu chút nữa tức chết…Hắc ác ma à Hắc ác ma…em bắt đầu thấy đồng tình với anh rồi, em nghĩ em có thể hiểu rõ ‘thống khổ’.

“Em chủ động đem môi mình hôn Triệt, liếm liếm, mút khẽ, cắn nhẹ, sau đó xấu hổ nhìn hắn nói ‘em muốn…’, như vậy có làm được không?” Long Tịch Bảo nhức đầu vuốt trán, kiên nhẫn dạy, không ngừng tự nói ‘mình làm được, mình có thể đem tên đồ đệ ngốc này giáo dục giới tính thật tốt đi’.

“Được…để em thử xem sao” Viên Cổn Cổn nhẹ nhàng nói.

“Buổi tối lúc ngủ em liền chủ động chui vào trong ngực hắn, dùng đầu cọ tới cọ lui trong ngực hắn, sau đó nói ‘

"Buổi tối lúc ngủ ngươi liền chủ động chui vào trong ngực của hắn, dùng đầu khi hắn ngực nơi đó cọ tới cọ lui, sau đó nói ‘em muốn cùng anh chơi đùa’, em làm được không?” Long Tịch Bảo thở phào nhẹ nhõm tiếp tục ‘chỉ dạy’.

“Chơi đùa cái gì?” Viên Cổn Cổn không hiểu hỏi, thật đúng là một ‘học sinh giỏi’ không ngại học hỏi.

“Đến lúc đó Hắc ác ma sẽ cùng em chơi, em liền phải ngoan ngoãn phối hợp, thỏa mãn ‘thú tính’ của hắn là được” Long Tịch Bảo tốt bụng giải thích them.

“Nhất định phải như vậy sao?” Viên Cổn Cổn sợ hãi hỏi.

“Nhất định phải như vậy! Cổn Cổn, vì tương lai tốt đẹp ngày sau, liều mạng đi, yêu liều mạng thì mới có thể thắng được, nói không từ đó về sau Hắc ác ma sẽ thành giống như anh Hiên dịu dàng, ôn nhu” Long Tịch Bảo hấp dẫn nói đến.

Viên Cổn Cổn suy nghĩ một chút, cuối cùng nhẹ nhàng nói “Vậy cũng được”.

“Ngoan, mà đừng quên trộm theo hộ chiếu nữa đấy” Long Tịch Bảo khẽ cười phân phó.

“Được, em sẽ cố gắng thử…” Viên Cổn Cổn khẩn trương nói, muốn trộm đồ của Triệt…nếu bị bắt…

“Được, cách mạng chưa thành công, đồng chí vẫn cần cố gắng nhiều hơn, ta ở Long gia chờ em, cố lên” Long Tịch Bảo động viên.

“Dạ, em sẽ cố gắng” Viên Cổn Cổn mặt nghiêm túc gật đầu một cái.

“Rất tốt, trẻ con dễ dạy, vậy ta cúp đây, nhớ lời ta dạy em, nhất định phải làm theo” Long Tịch Bảo không yên lòng dặn dò.

“Được, em biết rồi” Viên Cổn Cổn lại gật đầu một cái.

“Được, bye bye” Long Tịch Bảo giờ mới yên tâm cúp điện thoại…

Chờ đến lúc điện thoại cúp đi, Viên Cổn Cổn mới lâng lâng lấy lại tinh thần…phải hấp dẫn sao?... Thật là khó mà…
Bình Luận (0)
Comment