Cục Cưng Có Chiêu

Chương 1235

Chương 1235

Diệp Ân Tuấn dịu dàng sờ đầu Diệp Nghề Nghệ, sau đó cõng Thẩm Hạ Lan đi vào trong phòng ngủ.

Anh cởi giày ra cho cô, phát hiện bàn chân của Thẩm Hạ Lan hơi sưng đỏ, lập tức cởi áo khoác ra đi vào trong phòng vệ sinh lấy một thau nước nóng rửa chân cho cô.

Thẩm Hạ Lan bị làm phiền giấc ngủ, cô không kiên nhẫn đạp hai cái, nước rửa chân lập tức đổ lên trên người của Diệp Ân Tuấn. Diệp Ân Tuấn có chút buồn cười nhìn cô: “Đừng có làm rộn nữa, em ngủ đi.”

“Anh làm như thế này sao em ngủ được?” Thẩm Hạ Lan lẩm bẩm, mí mắt không mở ra nổi.

“Em ngủ của em, không làm ấm chân, sáng sớm ngày mai em sẽ rất mệt mỏi” Diệp Ân Tuấn vừa rửa chân cho cô vừa xoa xoa lòng bàn chân ủ ấm cho cô.

Có lẽ vì được xoa bóp dễ chịu, Thẩm Hạ Lan khẽ rên một tiếng rồi lại chìm vào giấc ngủ.

Sau khi Diệp Ân Tuấn rửa chân cho cô xong, lau chân sạch sẽ rồi sau đó bỏ lên trên giường, lúc này mới đứng dậy đi đổ nước rửa chân, liền nhìn thấy Diệp Nghệ Nghệ đứng ở cửa từ lúc nào.

“Sao vậy bé cưng, con có chuyện gì?”

“Ba, có phải là sau khi có chồng rồi thì phụ nữ nào cũng sẽ được cưng chiều như thế này không ạ?”

Diệp Nghề Nghê chớp chớp đôi mắt to, vẻ mặt tò mò hỏi.

“Đương nhiên rồi.

“Vậy con cũng phải đi tìm một người chồng” Câu nói này của Diệp Nghề Nghệ thiếu chút nữa đã làm Diệp Ân Tuấn nghẹn chết.

“Nói tào lao cái gì vậy? Con mới có bao nhiêu tuổi, đợi đến lúc con trưởng thành thì mới có thể tìm chồng”

“Hả? Vậy con thật là đáng thương”

Diệp Nghề Nghề mang theo vẻ mặt phiền muộn xoay người lại đi ra ngoài.

Diệp Ân Tuấn lại càng phiền muộn. Con bé này, trong đầu của nó suy nghĩ cái gì vậy chứ. Anh lắc đầu, đổ nước rửa chân rồi sau đó đi vào trong phòng tắm.

Lúc đi ra, phát hiện Thẩm Hạ Lan đã đá chăn, anh ngẩng đầu lên nhìn nhiệt độ của máy điều hòa có chút cao, anh lại điều chỉnh một chút, sau đó thuận tiện đắp chăn lên cho Thẩm Hạ Lan.

Sau khi làm xong hết tất cả, Diệp Ân Tuấn đi xuống lầu. Má Hoàng đang chuẩn bị đồ ăn, Diệp Ân Tuấn cầm nguyên liệu nấu ăn vào, Phi lại gọi điện thoại tới.

“Sếp Diệp, cái cô Từ Hiền Trang mà anh kêu tôi phải quan sát cẩn thận, tôi phát hiện ra một chuyện”

“Nói đi”

“Trước đó Từ Hiền Trang đã đụng vào xe của mợ chủ ở bãi đỗ xe”

Lời này của Phi làm Diệp Ân Tuấn cau mày.

Anh biết xe của Thẩm Hạ Lan bị đụng, chỉ là nghe Phi nói như vậy, hiển nhiên chuyện này vẫn còn có vế sau.

“Cậu điều tra ra được cái gì rồi?”

Phi thấp giọng nói: “Tôi đã điều tra camera ở bãi đỗ xe, là Từ Hiền Trang có ý đâm vào xe của mợ chủ mà không phải là ngoài ý muốn như cô ta đã nói, để một lát nữa tôi gửi video cho anh xem”

“Được.”

Diệp Ân Tuấn lạnh nhạt nói. Phi nói tiếp: “Ngoài ra, tôi còn điều tra được thợ sửa chữa trong cửa hàng 4S mà mợ chủ đã mang xe đi sửa chính là cậu của Từ Hiền Trang Đôi mắt của Diệp Ân Tuấn lập tức nheo lại. Cậu của Từ Hiền Trang lại có thể trùng hợp làm người sửa xe cho Thẩm Hạ Lan ở cửa hàng 4S à?

Nếu như Từ Hiền Trang đã cố ý va chạm xe của Thẩm Hạ Lan, vậy thì chắc chắn biết biển số xe của Thẩm Hạ Lan, mà thợ sửa xe ở cửa hàng xe cũng biết đều này.

Nếu như lúc đó Thẩm Hạ Lan có ở trong xe, vậy thì chắc có lẽ người bị đụng vào không chỉ là xe của cô. Trên người của Diệp Ân Tuấn tản ra một luồng áp suất thấp, sau đó không khí xung quanh cũng hạ xuống đến điểm đóng băng. Má Hoàng không tự chủ rùng mình một cái. Diệp Nghề Nghệ cũng lặng lẽ chuồn vào trong phòng của mình dùng máy vi tính xem phim hoạt hình. Lúc này, ba thật là đáng sợ.

Nhưng mà Diệp Ân Tuấn lại không ý thức được điểm này, chẳng qua là cảm thấy trong lòng của mình đang rất giận dữ.

Hiển nhiên là Từ Hiền Trang đến đây là vì Thẩm Hạ Lan.

Một cô học sinh không có điểm nổi bật, thế mà lại có thể tính toán người phụ nữ của anh dưới tầm mắt của anh, đúng là mượn gan trời. Uổng công anh còn muốn tác hợp cho cô ta với Tổng Dật Hiên thành một đôi. Diệp Ân Tuấn cảm thấy là đã mắt mình bị mù rồi.

Thương lượng với cửa hàng 4S trực tiếp sa thải cậu của Từ Hiền Trang, về phần lý do thì cứ để bọn họ tùy tiện suy nghĩ đi. Mặt khác, chào hỏi với tất cả những nơi mà Từ Hiền Trang đang làm việc, nếu như có người nào dám mướn cô ta, vậy thì cứ chờ ngày đóng cửa đi”

Bình Luận (0)
Comment