“Ba con đi tìm chú Tô Nam rồi, có vài lời muốn nói.
Bắt đầu từ mai con khả năng sẽ không đến đây nữa, cho nên ba con muốn hỏi chuyện tư vấn tâm lý của con tới đâu rồi.”
Lời của Thẩm Hạ Lan bỗng khiến Tô Thanh có hơi ngạc nhiên, nhưng lại nhanh chóng thu liễm ánh mắt, cảm xúc có hơi sa sút.
Diệp Minh Triết mẫn cảm nhận ra cảm xúc của Tô Thanh thay đổi, vội cười nói: “Chị Thanh, cho dù em không tới cũng không sao, chúng có thể gọi video call hằng ngày.”
“Thật sao?”
Tô Thanh làm thế tay hỏi.
“Đương nhiên, chắc chắn.”
Diệp Minh Triết mỉm cười đưa ngón tay út của mình ra.
Tô Thanh nhìn thấy cậu bé như vậy, vội mỉm cười đưa ngón tay út của mình ra.
Hai người móc ngoéo còn đóng dấu.
Thẩm Hạ Lan đột nhiên rất ngưỡng mộ tình cảm vô tư của hai đứa trẻ này, cô không khỏi nghĩ đến Lam Tử Thất.
Khoảng thời gian này xảy ra quá nhiều chuyện, cho nên cô cũng không có để ý tình hình của Lam Tử Thất, hơn nữa Tống Đình vì để chăm sóc Lam Tử Thất nên cũng đến thành phố B, cặp đôi oan gia này bây giờ cũng không biết như thế nào rồi.
Thẩm Hạ Lan nghĩ đến Diệp Minh Triết có thể có lời muốn nói với Tô Thanh, bèn mỉm cười đứng dậy: “Mẹ đi ra ngoài gọi điện thoại, Minh Triết con có gì muốn nói với Thanh thì mau nói đi.”
“Dạ, cảm ơn mẹ.”
Diệp Minh Triết khẽ mỉm cười, dáng vẻ ngoan ngoãn đó đâu có giống dáng vẻ của người nhân cách phân liệt?
Thẩm Hạ Lan thở dài một tiếng rồi rời khỏi căn phòng.
Cô rút điện thoại mở facebook lên, lập tức nhìn thấy tin tức của Lam Tử Thất lên hotsearch, gần như đều là bình luận tốt.
Tuy vị trí hotsearch không phải rất cao, nhưng cũng đã không tồi rồi.
Thẩm Hạ Lan ấn gọi cho Lam Tử Thất.
Bên Lam Tử Thất có thể đang bận, điện thoại đổ chuông rất lâu cũng không có ai nghe.
.
Truyện Hài Hước
Thẩm Hạ Lan nhất thời có hơi thất vọng.
Bây giờ mỗi người đều đang cố gắng phấn đấu vì ước mơ của mình, hình như chỉ có cô càng sống càng an nhàn, bây giờ sống cuộc sống của một bà chủ.
Như vậy không tốt.
Thẩm Hạ Lan lắc đầu tự giễu, thề là sau khi trở về cô nhất định phải quật khởi, không thể cả ngày sống trong sự ngọt ngào dịu dàng mà Diệp Ân Tuấn cho được.
Cô cũng muốn làm một nữ cường nhân.
Nghĩ như vậy, Thẩm Hạ Lan đang muốn cúp máy thì Lam Tử Thất lại nghe máy vào lúc này.
“Hạ Lan? Tìm tớ có chuyện gì sao?”
Bên phía Lam Tử Thất rất ồn ào.
Thẩm Hạ Lan bỗng có hơi ngưỡng mộ sức sống của Lam Tử Thất, cô hình như rất lâu không có đổ mồ hôi như vậy rồi.
“Cậu đang làm gì vậy? Nghe thì thấy giống như đang vận động.”
Thẩm Hạ Lan mỉm cười hỏi..