Cục Cưng Có Chiêu

Chương 1939

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Bọn nhỏ Diệp Minh Triết ngủ một hồi, cũng đã thức dậy, lúc đi tản bộ thì vừa hay nhìn thấy Thẩm Hạ Lan với Diệp Ân Tuấn vừa nói vừa cười ở bên ngoài.

Lúc này, giữa hàng lông mày của lão Diệp đều là sự cưng chiều, cảm giác lạnh lùng ở trên người cũng đã tản đi không còn hình bóng.

Bọn họ giống như là chàng trai cô gái trẻ tuổi đắm chìm trong tình yêu cuồng nhiệt, trong mắt cả hai chỉ có nhau, để cho Diệp Minh Triết cảm thấy ba người bọn nó giống như là ba bóng đèn vô cùng lớn.

“Anh ơi, anh đang nhìn cái gì vậy?”
Diệp Nghê Nghê nhô cái đầu ra từ phía sau, lại bị Diệp Minh Triết trực tiếp đè trở về.

“Anh làm gì vậy, anh làm rối tóc của em này.”

Diệp Nghê Nghê phản kháng, lại nhìn thấy Diệp Minh Triết xoay người lại, lạnh lùng nói: “Chơi ăn gà với em này, chơi không?”
“Anh nghiêm túc hả?”
Diệp Nghê Nghê hoàn toàn bất ngờ, lập tức trưng ra một gương mặt tươi cười, nụ cười có chút đắc ý.

Diệp Minh Triết nhìn dáng vẻ của em gái mình như thế, không khỏi cười nói: “Ý em là không chơi hả? Vậy anh đi…”
“Ai nói không chơi chứ, anh, chơi hai ván thôi.”
Diệp Nghê Nghê lấy lòng lắc lắc cánh tay của Diệp Minh Triết.

Diệp Minh Triết nhếch môi, cười nói: “Phải xem thực lực của em đã.”
“Đảm bảo sẽ không để cho anh phải thất vọng, nào, chơi thôi.”

Diệp Tranh nhìn thấy hai đứa như thế này, không khỏi ngây ra một lúc.

“Hai em làm gì vậy?”
cuc-cung-co-chieu-1939-0.jpg
Diệp Ân Tuấn lại có chút buồn cười, anh nói: “Muốn chơi với bọn nhỏ thì cứ nói thẳng ra đi, em bày ra bộ dạng tủi thân như thế cho ai xem vậy?”
Thẩm Hạ Lan lập tức trưng ra một gương mặt tươi cười.

“Còn không phải là làm cho chồng xem hả, thế nào, anh cũng chơi đi.”
Đúng là Diệp Ân Tuấn chưa từng chơi gì với bọn nhỏ, trong ấn tượng của anh, máy tính là dùng để làm việc, điện thoại là dùng để gọi điện liên hệ công việc, nhưng mà nhìn thấy ánh mắt mong đợi của vợ mình, ma xui quỷ khiến, anh lại gật đầu.

“Được rồi.”
“Oh yeah!”.

Bình Luận (0)
Comment