Phụ trách: ღĐộͼ ßướͼღ (Đức.BK)
Phụ trách: ღĐộͼ ßướͼღ (Đức.BK)
Ôm Lộ Khinh Khinh, lòng Lộ Thắng cực kỳ phức tạp.
Mặc dù hắn và cô bé này là huynh muội nhưng lại không có nhiều tình cảm. Thứ nhất là vì Lộ Khinh Khinh tập võ lâu dài bên ngoài, thứ hai là hắn cũng không phải Lộ Thắng ban đầu.
Chỉ là lúc này, làm huynh trưởng, hắn chung quy phải biểu hiện ra nội tâm đau thương.
Lộ Thắng mang theo Lộ Khinh Khinh và Chuyên Phong cùng một chỗ kiểm tra địa lao này, trừ thi thể và ba kẻ đần si ngốc ngơ ngác ra thì không hề có bất kì thứ gì khác lưu lại.
Hai người mang theo ba kẻ đần ra địa lao, nhìn thấy Nhan Khai và Đoạn Dung Dung chờ ở ngoài. Nhan Khai đang khoanh chân ngồi tĩnh tọa, sắc mặt hồng nhuận, khóe miệng lưu lại một vệt máu, trên mặt đất cũng có máu đen phun ra.
“Không sao, tụ huyết mà thôi.” Nhan Khai thản nhiên nói:
“Lộ Khinh Khinh tiểu thư, bị âm khí gây thương tích, có thể còn sống đã là vạn hạnh.”
“Ta…” Lộ Thắng há mồm, vẫn là không nói gì.
Hắn cảm thấy mình bây giờ đang ở một hoàn cảnh rất nguy hiểm.
Ngay vừa rồi, lúc hắn ôm Lộ Khinh Khinh ra, bỗng nhiên phát giác. Nhân vật hiện giờ của hắn không phải con cháu thế gia vọng tộc trong chuyện ma thời cổ.
Cục diện bây giờ là: Yêu quỷ ẩn nấp trong Cửu Liên thành, không biết tung tích. Lộ gia hắn lúc nào cũng có thể bị tai bay vạ gió lần nữa.
Làm một người bình thường, thứ duy nhất hắn có thể dựa vào đó là máy sửa chữa trên người và võ công. Thật sự khuyết thiếu thủ đoạn ứng đối với Yêu quỷ và sự kiện linh dị bậc này.
Nghĩ tới đây, vẻ buồn trên mặt Lộ Thắng dần dần hóa thành nặng nề.
“Xá muội thành bộ dáng như vậy, tất cả được Yêu quỷ ban tặng, không biết đạo trưởng có thể cho biết, có thủ đoạn nào có thể làm cho người bình thường chúng ta cũng có thể đối phó được Yêu quỷ không? Hoặc là nói, còn có địa phương nào có thể tiến đến xin giúp đỡ?”
Lời này của hắn, một mặt là hỏi thăm thủ đoạn khác, một phương diện khác, là hỏi thăm tính thăm dò, xem có quần thể linh dị chuyên đối phó Yêu quỷ hay không.
“Chuyện này… Bần đạo hiểu biết có hạn, người bình thường tuyệt khó cùng quỷ vật chống lại, điểm ấy không cần hoài nghi.” Nhan Khai cân nhắc xuống, tiếc nuối liếc nhìn Lộ Khinh Khinh, tiếp tục nói:
“Về phần có thể mời quần thể đến giúp đỡ… Người trừ linh chúng ta là một loại, nhưng phần lớn hành tung bất định. Đề nghị Lộ công tử tiếp tục dán thiếp thông báo chiêu mộ, có lẽ có thể tìm vận may, lại tìm đến mấy người trừ linh hỗ trợ.”
Lộ Thắng nghe xong, trầm ngâm một lúc rồi hỏi: “Không biết đạo trưởng có thể thu đồ đệ không?”
Hắn cũng không phải mình muốn bái sư, mà định nắm đến một ít tiểu hài trong Lộ phủ làm môn hạ Nhan Khai, như vậy cũng có thể thu hoạch được một điểm sức tự vệ trong nơi loạn thế nguy cơ bốn phía này, tiện thể xây dựng quan hệ.
Nói lên thu đồ đệ, mặt Nhan Khai lập tức lộ ra vẻ khó xử: “Không dối gạt công tử, người trừ linh, kỳ thật phần lớn là trời sinh, cái này không có cách nào tu hành, tâm pháp bần đạo sở tu, nếu người bình thường luyện, ngược lại sẽ có hại. Cho nên đến bây giờ, vẫn đang tìm kiếm đệ tử thứ hai có thể kế thừa sở học. Đáng tiếc…”
“Trời sinh?” Lộ Thắng hơi có vẻ thất vọng.
“Không tệ, bần đạo sở dĩ có thể khắc chế quỷ vật, chủ yếu dựa vào máu của bản thân. Máu của ta thông qua kỹ xảo điều phối nhất định về sau, có thể sinh ra hiệu quả khắc chế quỷ vật. Đây cũng là đường tắt duy nhất có thể khắc chế quỷ vật. Kỳ thật rất nhiều người trừ linh đều dựa vào huyết dịch bản thân.” Điểm này Nhan Khai không có giấu diếm.
“Máu…” Lộ Thắng rốt cuộc hiểu rõ.
Nhan Khai người này không có lý do lừa hắn, lại nhìn Đoạn Dung Dung một bên liên tục gật đầu đồng ý, xem ra người trừ linh đúng là dựa vào máu đến khắc chế quỷ vật.
“Chẳng lẽ không có biện pháp khác?” Lộ Thắng thở dài một tiếng.
Nhan Khai thấy thế, nhìn Lộ Khinh Khinh trong ngực Lộ Thắng một chút, cuối cùng trong mắt y hiện lên vẻ bất nhẫn: “Biện pháp… Bần đạo không có. Không có tư chất chính là không được….Có điều, trên thế giới này, người bình thường có thể sống sót nhiều như vậy, đồng thời sinh sôi số lượng lớn như thế, chắc hẳn nhất định có thế lực âm thầm bảo hộ, cùng quỷ vật chống lại.
Người trừ linh chúng ta chính là một trong số đó. Nếu Lộ công tử có tâm, có thể cẩn thận nghe ngóng, có lẽ có thể tìm tới một ít mánh khóe.”
Lộ Thắng gật đầu: “Ài… Chỉ có thể như thế, không biết đạo trưởng có thể bán một ít đồ vật khắc chế quỷ vật cho tại hạ không?”
Nhan Khai khẽ lắc đầu: “Rất xin lỗi, không phải ta không muốn, mà là đồ vật chế tác từ máu của ta, chỉ có thể do tự thân ta sử dụng, cho ngoại nhân căn bản vô dụng. Nếu không ta cũng không cần để Dung Dung trốn đi.”
Lộ Thắng tin tưởng Nhan Khai không lừa hắn, bằng không thì hắn cũng không thẳng thắn nói ra chuyện máu hắn như thế, vạn nhất gặp được kẻ xấu, hạ dược trói lại y dùng như huyết ngưu, mỗi ngày lấy máu, chẳng phải sẽ cực kỳ nguy hiểm?
Lại lần nữa thở dài, Lộ Thắng ôm Lộ Khinh Khinh trong ngực chặt một chút, sau đó cùng mấy người Nhan Khai đi ra đạo quán, cưỡi lên ngựa.
“Đã như vậy, đạo trưởng chúng ta một đường trở về như thế nào?”
“Không cần, bần đạo còn ở nơi này kiểm tra một chút, có lẽ có thể phát hiện ra manh mối đầu Yêu quỷ ban đầu. Yêu quỷ trong Cửu Liên thành không ít, nhất định phải tìm thấy đầu nguồn. Nếu không thời gian trôi qua, thực lực đầu Yêu quỷ ban đầu sẽ càng ngày càng mạnh.” Nhan Khai cự tuyệt nói.
“Như thế, nếu đạo trưởng cần gì, cứ tới Lộ gia ta, Lộ Thắng ta nhất định dốc sức tương trợ! Mặt khác, thù lao của ba vị mời đến Lộ gia nhận.”
Lộ Thắng một tay nắm dây cương, quay đầu ngựa, mang theo kẻ đần và một đám thị vệ cấp tốc về thành.
“Đúng rồi, Thắng công tử, ngươi vừa giết một đầu Yêu quỷ, trên thân sẽ lưu lại không ít khí tức, nếu trong thành có Yêu quỷ khác tới gần, tất nhiên sẽ lựa chọn tập sát ngươi trước, thậm chí vô cùng có khả năng xuất hiện đại Yêu quỷ, xin hãy cẩn thận. Như có cần, có thể nhanh chóng tìm người thông tri bần đạo.” Nhan Khai bỗng nhiên lớn tiếng nói.
Lộ Thắng nghe vậy, trong lòng run lên: “Đa tạ đạo trưởng! Đa tạ Chuyên Phong cô nương.”
Hắn phất phất tay về phía sau ra hiệu.
Một đoàn người cưỡi ngựa, thuận đường cũ trở về. Đường núi gập ghềnh, Vu Hán đi theo bên người Lộ Thắng, tùy thời bảo vệ.
Thị vệ còn lại bởi vì lúc trước bị hù dọa, hiện giờ tâm tình vẫn chưa hoàn toàn bình phục, trong lúc nhất thời trong đội ngũ ngoại trừ tiếng vó ngựa và tiếng hít thở, không còn tạp âm khác.
Lộ Thắng thầm suy nghĩ: “Đại Yêu quỷ! Một đầu Yêu quỷ ta kém chút không giải quyết được, đại Yêu quỷ, nghe danh tự là biết tuyệt đối càng mạnh hơn đầu trước đó.”
Trong lòng của hắn lần nữa sinh ra cảm giác cấp bách.
Vốn cho rằng tốt xấu mình có một chút sức tự vệ như vậy, không nghĩ tới Nhan Khai nói thế, mới biết được mình còn đang ở hoàn cảnh cực kỳ nguy hiểm.
“Động tĩnh trong Cửu Liên thành có chút cổ quái, lúc trước muốn thế lực toàn thành tìm người, vật gì đó, hiện giờ lại xuất hiện nhiều Yêu quỷ như vậy. Nếu nói giữa hai bên không liên quan, tuyệt đối không có khả năng.” Lộ Thắng suy nghĩ trong lòng.
“Hiện giờ biện pháp ta có thể tăng thực lực lên, cũng chỉ có thể đề thăng Hắc Sát công lên một tầng, còn lại thì không có cách nào tìm tới đường tắt.” Hắn chau mày.
Lộ Khinh Khinh ngốc ngốc trong ngực nhìn thấy hắn nhíu mày, lặng lẽ vươn tay ra sờ lông mày của hắn, còn phát ra tiếng cười ngây ngô đờ đẫn.
Lộ Thắng đè tay Lộ Khinh Khinh xuống, trong lòng suy tư. Hiện giờ hắn gặp phải tình cảnh rất nguy hiểm.
Lộ gia gia đại nghiệp đại, trong thành liên quan đến nhiều mặt, nhiều sinh ý. Cây to đón gió, trong nhà xảy ra chuyện gì, lập tức có thể nhanh chóng truyền khắp toàn thành.
Chuyện tiếng khóc nửa đêm được giải quyết, có lẽ chẳng mấy chốc sẽ truyền ra.
“Đã có người biết được việc Yêu quỷ, như vậy, người ở tầng diện đó, mục đích là gì? Hai người Nhan Khai tới trùng hợp như vậy, trong nhà vừa dán thông báo không được mấy ngày thì đã tới cửa. Có lẽ phía sau còn có một nhóm lực lượng đang xem.”
Nhan Khai nói tới huyết dịch tư chất, hắn tin. Loại lực lượng trừ quỷ kia, nhất định phải là máu đặc thù mới có thể sử dụng. Đây có lẽ cũng là điều kiện nhất định để bước vào một tầng diện cao hơn.
Lộ Thắng một đường cưỡi ngựa trở về, một đường suy tư trong lòng.
Đợi đến vào thành, khi trở lại Lộ phủ, hắn mới thoáng định thần, tung người xuống ngựa.
Nhan Khai, khiến trong lòng hắn ẩn ẩn truyền đến phiền muộn.
Không có tư chất.
Hắn chỉ là người bình thường trong miệng Nhan Khai.
Mặc dù theo Nhan Khai nói, người bình thường có thể đạt tới tiêu chuẩn như hắn, đã vô cùng lợi hại.
Nhưng Lộ Thắng biết, chênh lệch chính là chênh lệch.
Tư chất quyết định hắn và tầng diện kia, có một đạo hào rộng to lớn. Cũng quyết định sau này lúc hắn đối mặt quỷ vật, chú định ở vào yếu thế.
Xuống ngựa, Lộ Thắng nhifnt hấy Nhị nương đi theo phụ thân Lộ Toàn An, nhắm mắt theo đuôi đi tới, lúc nhìn thấy Lộ Khinh Khinh trong ngực hắn, trên mặt Nhị nương toát ra như chút được gánh nặng.
Lộ Thắng ảm đạm trong lòng.
“Người đâu, đưa tiểu thư về phòng tắm rửa nghỉ ngơi.” Hắn lớn tiếng nói, kêu mấy thị nữ cường tráng tới tiếp nhận Lộ Khinh Khinh.
Lộ Thắng lại phân phó vài câu, để người ta cũng mang theo hai kẻ đần vào tắm rửa an trí.
Lộ Toàn An, còn có Nhị nương Lưu Thúy Ngọc đều nhìn ra một tia không đúng. Không chỉ nhìn thấy hai kẻ đần không quen biết. Trong yếu là, ánh mắt Lộ Khinh Khinh ngốc trệ, khi nhìn thấy họ, thế mà không rên một tiếng, còn ngáp một cái, giống như không quen vậy.
“Tiểu Thắng? Chuyện này… là…??!!” Mặt Lưu Thúy Ngọc thoáng cái có chút trắng, run giọng hỏi.
“Đi vào nói.” Lộ Thắng nâng tay lên, ra hiệu thị vệ sau lưng riêng phần mình tản ra nghỉ ngơi, về phần những người lúc trước không bị hù, Vu Hán sẽ tiến hành thống kê.
Một nhóm đội ngũ tiến vào phủ, Lộ Thắng cấp tốc để người chuẩn bị kỹ thù lao, tùy thời có thể thanh toán ngân phiếu cho mấy người Nhan Khai.
Mình thì dẫn đám người Lộ Toàn An tiến vào trong đại đường.
Sau khi đuổi ra tất cả thị vệ thị nữ, Lộ Thắng ngồi xuống, một năm một mười nói ra quá trình mình phát hiện Lộ Khinh Khinh.
Vừa mới nói xong thì thấy hai mắt Nhị nương Lưu Thúy Ngọc khẽ đảo, thân thể mềm nhũn, bất tĩnh nhân sự.
“Nhị nương!” Lộ Thắng vội vàng tiến lên đỡ bà, mấy người Ngũ nương cũng vội vội vàng vàng tới bóp huyệt Nhân trung.
“Khinh Khinh…” Lộ Toàn An phảng phất thoáng cái già mấy tuổi, cả người khô tàn ngồi tại chỗ, không nhúc nhích.
“Thật, không cứu nổi?” Cuối cùng ông mang theo một tia hi vọng nhìn về phía Lộ Thắng:
“Chúng ta có thể cầu Nhan Khai đạo trưởng, có lẽ y…”
“Con đã hỏi qua…” Hắn khàn giọng nói.
“Theo ta nói, Nhị tỷ thế này có lẽ còn tốt hơn… Miễn cho cả ngày ra ngoài gây chuyện thị phi…” Lộ Oánh Oánh con gái của Ngũ nương ở một bên nhỏ giọng thầm thì.
Những người còn lại không nghe thấy, nhưng bởi vì Lộ Thắng luyện võ, hiện giờ ngũ giác nhạy cảm, tai thính mắt tinh, nghe được rõ ràng.
Hắn ngẩng đầu nghiêm khắc trừng Lộ Oánh Oánh một chút.
Cái sau bị dọa đến thân thể lắc một cái, không dám nói thêm nữa.