Cúc Họa Mi Và Mùa Hạ

Chương 62



Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânHạ Thư vỗ vai cô "Không sao, đừng để tình địch làm nhụt ý chí của cậu!"

"Tớ mới không có!" - "................."

"Đây là không có sao, chưa gì đã rưng rưng rồi! Đã bảo không sao mà!"

Tần Gia Kiêu nhận ra được sự có mặt của "vị khách quý" ngày hôm nay, liền hô lớn "Đại ca, chị dâu đến rồi!"

Anh cũng quay ra, các vị khách có mặt ngày hôm nay cũng tò mò chú ý đến cô..

Ánh sáng liền theo hướng tay của Gia Kiêu mà chiếu đèn đến..


Cô gái vừa nãy đứng cùng Tần Gia Phong bước đến chỗ của cô "Chào em, chị là Cao Linh, rất vui được gặp em!"

Chính bản thân cô cũng bỡ ngỡ vì sự ứng xử nhanh nhạy của cô gái này.. "A.. chào chị, em là Thừa Hạ!"

"Chị ngồi cùng em nhé! Chủ nhân của bữa tiệc hôm nay sắp phát biểu rồi!"

Biểu cảm cùng gương mặt gần như bổ sung cho nhau, khiến Cao Linh càng trở nên xuất sắc dưới ánh đèn.. Cô gần như không thể mở lời từ chối "Dạ được chứ!"

Hạ Thư cùng Thừa Trung ngồi đằng sau nghiến răng ken két "Lại còn như thế!"

Anh vỗ vai "Bình tĩnh, đừng nóng, xem xét kĩ đã, đừng vội phán xét!"

Không lẽ anh cũng bị sắc đẹp mê hoặc?

--------

Tần Gia Phong bước lên khán đài, dưới ánh mắt trầm trồ của hàng trăm vị quan khách hai bên nội ngoại, bạn bè, anh nói:

"Cảm ơn tất cả mọi người hôm nay đã dành chút thời gian quý báu của mình để đến đây dự bữa tiệc sinh nhật của tôi, đồng thời cũng là chúc mừng các nhân viên của tôi nỗ lực làm việc trong những tháng nhiều việc vừa qua.

Lời đầu tiên, tôi muốn nói cảm ơn đến cha tôi, ông Tần Gia Huy và mẹ tôi Đàm Nguyệt đã mất thời gian và công sức dạy dỗ, chăm sóc, bảo ban, ủng hộ tôi!


Lời thứ hai, tôi chân thành cảm ơn các vị bạn bè đồng nghiệp trong công ty đã không ngừng nỗ lực để có được thành quả như ngày hôm nay, đưa công ty tiến thêm một bước lớn trên thị trường.

Lời thứ ba, cũng phải cảm ơn những người mà tôi yêu mến, là em trai tôi, là bạn thân, là Cao Linh..

Lời cuối cùng, tôi muốn gửi đến một người vô cùng quan trọng với tôi, không chỉ nhận được sự yêu mến của cha mẹ tôi, mà trong mắt tôi con người ấy vô cùng hoãn hảo.."

Những lời anh định nói, sắp nói, có lẽ khiến cô vô cùng đau tim, Cao Linh ngồi bên cạnh cảm giác được nhịp thở của cô có chút căng thẳng, liền vỗ vỗ tay cô, nhưng không nhìn cô "Rồi việc gì đến sẽ đến!"

Đúng, câu này rất đúng, cho dù có bất kì điều gì xảy ra với chúng ta, thời gian cũng sẽ không vì thế mà xoay chuyển, mà cảm động rồi ngưng lại, ngược lại, nếu như không biết nắm bắt, thời gian sẽ lại càng trôi nhanh như thoi đưa.

Thời điểm của hiện tại cũng vậy, cô cảm thấy rằng, cho dù người được gọi tên là ai, người được anh coi trọng có là ai, thì cũng là một vinh dự và niềm hạnh phúc cho người đó.

Bất giác cảm nhận được, nếu như hôm nay có phải thất bại quay về, cũng phải hỏi rõ lí do rằng tại sao?

"Lời cuối cùng, tôi muốn gửi đến một người vô cùng quan trọng với tôi, không chỉ nhận được sự yêu mến của cha mẹ tôi, mà trong mắt tôi con người ấy cũng vô cùng hoàn hảo.. Không những không vì bản thân sinh ra đã có số phận may mắn mà từ bỏ giấc mơ, cô ấy đã cho tôi nhiều hơn động lực để mở công ty.. Cô ấy từng nói : "Cho dù một lúc nào đó anh có phân vân giữa nhiều ngã rẽ, em muốn là người đầu tiên toàn lực ủng hộ sự lựa chọn của anh", đối với bản thân tôi, đối với thanh xuân của tôi, cô ấy có nhiều công lao.."

Anh hơi ngập ngừng " Tại đây, dưới sự chứng giám của nhiều người, tôi muốn dành sự bất ngờ dành cho cô ấy, trả ơn cho cô ấy, cũng là mục đích chính của tôi ngày hôm nay.."

Ở trên anh có lẽ không rõ, nhưng Thừa Hạ ngồi ở dưới này, nghe rất rõ tiếng bàn tán của mọi người, điều đó như thêm một mũi tên nữa đâm trúng tim cô..

"Ông đoán xem người đó là ai, ai mà lại hạnh phúc như vậy?"


"Tôi làm sao mà biết, nhưng chắc là cô Cao Linh gì đó đứng bên cạnh chủ tịch Tần vừa rồi! Phu nhân Đàm Nguyệt cũng rất tươi cười mà!"

"Ồ, nghe có lý đó.."

Cô nghe được câu chuyện của ông quản gia và một nữ hầu trong biệt thự..

Ngước lên sân khấu, thấy anh chậm rãi bước đến gần chỗ cô, ánh đèn của đêm tiệc cũng vì đó mà soi tới, thoáng qua trong đầu nghĩ người đó là cô, xong lại nhớ ra còn Cao Linh vẫn ở bên cạnh..

Cao Linh quay ra nhìn cô, mỉm cười "Chuẩn bị nhé! Em dâu!"

"Em dâu? Ý là sao?" Hạ Thư nhíu mày, quay sang Thừa Trung, cô cảm giác như anh đã biết được điều gì đó.. Anh ghé tai cô nói nhỏ "Chị chồng!"

"?!!!" Ôi, lòi ra một người chị chồng, lại còn rất yêu thương em dâu, cô bạn thân này của mình chính ra cũng không phải hẩm hiu lắm!

Vậy... tóm lại, tên Tần Gia Phong đáng chết kia có ý định làm gì mà không giới thiệu, lại trực tiếp lên phát biểu, cũng không thèm chào đón?




Bình Luận (0)
Comment