Cực Phẩm Chiến Thần

Chương 110



Hỏa Vân Triều cười cười, nói: “Nàng ta ở ngay bên cạnh, ta xem ra nên để chính nàng nói cho ngươi đi, tiểu nha đầu này, đem ngươi trở thành thần tượng đấy!”



“Ca!” Bên cạnh kiều sân một tiếng, hình ảnh hoán đổi, biến thành một cô gái tướng mạo động lòng người, đặc biệt là đôi mắt sáng ngời, linh hoạt không nói nên lời, đôi môi nhếch lên, nhìn qua có vài phần tinh quái. Thấy được ta, cô ta cười lớn lên, thanh âm điềm mỹ nói: “Hải! Đại anh hùng, còn nhớ được ta chứ!”



Ta mỉm cười nói: “Ta nhận ra ngươi sao? Trong ấn tượng của ta, còn chưa thấy qua nữ hài tử nào xinh đẹp như vậy.”



Cô gái gắt một tiếng, con mắt nheo lại thành hình ánh trăng, nhìn qua tựa hồ đối với lời của ta rất thích thú, cười nói: “Vốn ta còn tưởng ngươi là kẻ thành thật, không nghĩ tới cũng là miệng lưỡi trơn tru! Không nói nhảm với ngươi nữa, ta bên ngoài thật gọi là Hỏa Vân Yến, ngươi phải nhớ cho kỹ, nếu không ta không tha cho ngươi!” Nói rồi ra một bộ dáng hung ác, còn giơ giơ nắm tay mà thị uy.



Hỏa Vân Yến sao... Ta gật đầu, nói: “Ta nhớ rồi, tuyệt đối sẽ không quên.”



“Tính là ngươi thức thời! Được rồi, sao tóc của ngươi lại thành màu trắng vậy? Nhìn không giống nhuộm a?” Hỏa Vân Yến nghi hoặc đánh giá ta.



Ta cười nhạt, nói: “Bởi luyện công có chút sơ sót, cho nên mới biến thành cái bộ dáng này, hy vọng không làm các người khó chịu.”



“Luyện công?” Hỏa Vân Yến một chút cũng không thấy khó nhìn, con mắt sáng ngời, hưng phấn nói: “Luyện cái gì công? Có phải cái chiêu số quỷ dị ngươi dùng trong Cực đạo chiến võng không? Chỉ luyện cái này mà đem tóc luyện trắng sao?”




Ta sờ sờ mũi, cười khổ nói: “Có thể nói như thế.”



“Trời a!” Hỏa Vân Yến kinh hãi kêu nhỏ: “Vốn ta còn hoài nghi ngươi giở trò trong Cực đạo chiến võng mới tạo thành hiệu quả quỷ dị như vậy, không nghĩ ra thế gian có công pháp kỳ lạ như thế!” Sau đó lòng tràn đầy chờ mong nhìn ta, “Dương Đào ca, ngươi chiêu đó thật là hay, có thể dạy ta hay không?”



Ta sững ra, hoàn toàn không nghĩ tới Hỏa Vân Yến lại đưa ra yêu cầu này, nhất thời còn không biết trả lời như thế nào, cũng không phải là ta không muốn dạy, mà hoàn mỹ chi chiêu giảng cứu chính là lĩnh ngộ, muốn dạy cũng không dạy được, nếu có thiên phú là có thể học, chỉ cần xem hình ảnh ta đánh bại lục đại vũ thánh là sẽ có điều lĩnh ngộ, không cần ta phải dạy.



“Hồ đồ!” Hình ảnh Hỏa Vân Triều lại xuất hiện, cắt lời Hỏa Vân Yến nói: “Ngươi còn có biết quy củ không hả? Thần công tuyệt học của Dương huynh, làm sao có thể tùy tiện truyền thụ được?”



Hỏa Vân Yến chu miệng ra nói: “Không dạy thì không dạy, có gì hơn người chứ! Hỏa Vân gia chúng ta cũng có không ít tuyệt học mà! Hứ! Chờ lát nữa ta xin thái gia gia dạy ta một bộ phương pháp chuyên khắc chế một chiêu đó của hắn, đến lúc đó muốn dạy ta cũng không học!”



Thái gia gia? Trong lòng ta cười thầm, nàng nói không phải Hỏa Vân Nộ sao? Lão gia hỏa này, ngay cả bản thân dưới hoàn mỹ chi chiêu còn không tự bảo được, làm thế nào dạy ngươi phương pháp khắc chế chứ? Nếu để bọn họ biết Hỏa Vân Nộ từng bị ta đánh bại, còn có cái vẻ mặt gì? Bất quá ta cũng không muốn đả kích bọn họ, cười ha ha nói: “ Tốt lắm, ta đây sẽ chờ ngươi tới khiêu chiến là được!”



“Nói hay lắm! Ha ha, đến lúc đó ‘Diệp Phi Hoa’ ta đánh bại đệ nhất nhân Kim Phi Tích, cảnh tượng thật là hay cỡ nào!” Hỏa Vân Yến đắc ý cười rộ lên, phảng phất như đã nắm chắc phần thắng trong tay.



Ta cùng Hỏa Vân Triều cũng không đành lòng đả kích nàng YY, chỉ là thông qua phi phi mà nhìn nhau cười khổ. Bất quá Thủy Thanh Hoa từng nói với ta, có lẽ người có tâm chí kiên định cùng vô cùng đan thuần, hoàn mỹ chi chiêu của ta đối với họ có lẽ sẽ vô dụng, nhìn bộ dáng Hỏa Vân Yến, quả nhiên là rất đan thuần, không chừng hoàn mỹ chi chiêu của ta, sẽ bị phá dưới tay nàng đây... Nghĩ như vậy, ta lại có chút chờ mong.



“Được rồi!” Hỏa Vân Yến đột nhiên kêu lên: “Thiếu chút nữa là quên mất, thứ ba tuần sau là sinh nhật của ta, Hỏa Vân gia chúng ta cử hành yến hội, ngươi cũng Hương Vân tả nhất định phải tới nha!”



Ta mỉm cười, trong lòng đối với tiểu muội muội sáng sủa đan thuần này rất có hảo cảm, nhịn không được sinh ra một tia yêu thích, liền sảng khoái đáp ứng: “Được, đến lúc đó ta nhất định tới!”



Hỏa Vân Yến cười hì hì, nói: “Đến lúc đó ngươi nhất định phải chuẩn bị cho ta lễ vật nha! Ta chính là phi thường chờ mong đấy!”



“Nhất định!”



“Vậy không quấy rầy Dương huynh nữa, sau này chúng ta sẽ lại liên lạc!” Hỏa Vân Triều bên kia phát thoại.



“Được rồi, hẹn gặp lại.”



......



Thời gian hai ngày trôi qua rất nhanh, ta đơn giản thu thập một chút, liền theo phi năng tới Ngũ Đạo học viện. Từ phi năng bước xuống, đi qua đại môn Ngũ Đạo học viện, ta một đầu tóc bạc nhất thời hấp dẫn phần lớn ánh mắt mọi người.




“Đó không phải Lãnh đạo ban Dương Đào sao?”



“Đúng rồi, nghe nói một đoạn thời gian trước hắn vì phiền phức, xin nghỉ một tháng, lần này quay lại sao tóc lại biến thành trắng rồi? Đi nhuộm sao?”



“Kháo! Nhìn thật khốc nha, lát nữa ta cũng đi nhuộm một cái!”



.....



“Đào!” Một tiếng hô nhẹ, vốn được thông tri từ trước, Thủy Hương Vân đến nghênh đón ta, không úy kỵ ánh mắt mọi người, ôm lấy cổ ta, đầu gắt gao tựa vào trong ngực của ta.



“Đào, em rất nhớ anh!” Thủy Hương Vân thỏ thẻ, trên mặt mang theo nụ cười hạnh phúc.



Ta vuốt mái tóc mềm mại của nàng, mỉm cười, nói: “Nha đầu ngốc, không phải mỗi ngày đều dùng phi phi liên lạc sao.”



Thủy Hương Vân lắc đầu: “Không giống nhau...”



Ánh mắt ta xẹt ngang, tìm thấy mấy tên ký giả trốn quanh phụ cận, khẽ cau mày, liên tục ba ba vài tiếng, đem toàn bộ thiết bị ghi âm chụp ảnh trên người họ kích nổ, dọa họ nhảy dựng lên.



“Hì hì, Đào, anh vừa rồi thật xấu nha! Đem cần câu cơm của nhân gia người ta phá hỏng hết!” Đi trong khu giảng dạy, không thấy chú mục của mọi người, Thủy Hương Vân kéo tay ta vung vẩy, cười hì hì nói. Lấy tu vi của nàng, không khó phát hiện tiểu động tác của ta.



Cười nhạt, ta nói: “Chủ yếu là do bọn ký giả làm phiền, nếu không cho họ chút giáo huấn, chỉ sợ sau này chúng cứ quấn không buông.” Sau đó nói: “Được rồi, Hỏa Vân Yến của Hỏa Vân gia em biết chứ? Nàng ta mời chúng ta dự yến hội sinh nhật em có biết không?”



Thủy Hương Vân nói: “Biết a, em cùng nàng ta quan hệ cũng không tệ lắm đâu! Ngày mốt chính là sinh nhật nàng ấy, Đào, anh định tặng lễ vật gì cho nàng?”



Ta mỉm cười nói: “Ha ha, ta chính là người nghèo, làm sao mà tặng cho nàng ta lễ vật có giá trị được? Bất quá truyền cho nàng ta một bộ công phu thôi.”



“Công phu? Là công phu gì?” Thủy Hương Vân nghi hoặc.



“Thái Cực quyền.” Ta chậm rãi nói.



Nghe được ba chữ Thái Cực quyền, Thủy Hương Vân nhịn không được mở to hai mắt, giật mình nói: “Đào, anh phải đem Thái Cực quyền truyền cho Hỏa Vân gia sao? Công phu lợi hại như vậy, anh lại bỏ được?”



“Lợi hại sao...” Trong lòng cười thầm, thản nhiên nói: “Thái Cực quyền quả thật là công phu lợi hại, bất quá ngay từ đầu, anh không định cất giữ, anh thật lâu trước có một nguyện vọng, chính là để Thái Cực quyền truyền khắp đại địa, làm cho tất cả mọi người đều biết Thái Cực, học tập Thái Cực.” Ngẩng cao đầu, thở nhẹ một hơi, như không nhìn thấy ánh mắt rung động của Thủy Hương Vân, chậm rãi tiếp: “Ta muốn khai mở một cái quyền quán, Thái Cực quyền quán!”




Thủy Hương Vân lặng nhìn ta, lập tức tươi cười, khẽ ôm lấy ta, ôn nhu nói: “Đào, anh thật vĩ đại! Vô luận là anh làm gì, em đều ủng hộ cho anh... Em thật sự cảm thấy may mắn, cảm tạ trời cao, có thể làm cho em gặp anh, cho anh thành bạn trai của mình.”



Vĩ đại sao... Ta cười tự giễu mình, ta biết chính một không phải kẻ vĩ đại gì, chỉ là, Thái Cực từng truyền khắp Trung Quốc, bây giờ lại không một ai hiểu, một loại cảm hoài cố vật tự nhiên sanh ra. Sáng tạo Thái Cực quyền quán, coi như là cấp cho mấy người già cảm phần lễ đi.



Đi tới lầu túc xá, phòng 520, liếc mắt đã thấy Hoàng Phủ Phi Long đang luyện công. Ta vừa tiến vào, Hoàng Phủ Phi Long đã mở mắt ra, thấy là ta, trên mặt hiện vẻ kinh hãi, nói: “Lão Đại! Ngươi đã trở về rồi! Sao lại không nói cho ta biết một tiếng!”



Ta mỉm cười, nói: “Sao hả, vài ngày không gặp có nghĩ tới ta không? Xem ra thêm một cái Lục Tử Khiêm, làm cho ngươi càng khắc khổ nhỉ.”



“Lão Đại, ngươi cũng biết rồi?” Hoàng Phủ Phi Long nghiêm mặt nói.



Ta sững sốt, hỏi: “Biết cái gì?”



Hoàng Phủ Phi Long thu vẻ mặt cao hứng, sắc mặt có chút trầm trọng: “Mấy ngày trước, ca của ta bị Lục Tử Khiêm đánh trọng thương! Mà hắn cũng đã hạ chiến thư với ta, để ta ngày mai cùng hắn quyết trận thắng bại!”



Lông mi giật giật, ta nói: “Nga? Lục Tử Khiêm bây giờ lại mạnh như vậy sao? Ca ngươi không sao chứ?”



Hoàng Phủ Phi Long lắc đầu, nói: “Vết thương tuy nặng, nhưng y học bây giờ rất phát triển, cho nên cũng không có gì đáng ngại.” Dừng một chút, Hoàng Phủ Phi Long tiếp: “Lục Tử Khiêm bây giờ rất kiêu ngạo, thực lực đại tăng làm hắn thu rất nhiều tiểu đệ, cả ngày nói mình là đệ nhất cao thủ của Ngũ Đạo học viện, nhưng lại nói lão Đại ngươi rùa đen rút đầu, không dám lộ diện! Bây giờ thì cả Hùng Phách cũng khó áp chế được hắn.”



Sắc mặt ta không thay đổi, trầm ngâm chốc lát, nói: “Lục Tử Khiêm là kẻ ngốc, nhưng lão tử của hắn không phải kẻ ngu, cho dù Lục Tử Khiêm thực lực đại tăng, cũng không nên đụng đến mặt mũi Ngũ đại thế gia, công nhiên đả thương ca ngươi, ta xem trong đó còn có nguyên nhân sâu xa.”



Hoàng Phủ Phi Long thần sắc nghiêm trọng gật đầu, nói: “Lão Đại, ngươi nói đúng, lão ba ta cùng mấy vị thúc bá đều cho rằng như vậy. Bây giờ bên trong Tân liên bang đã bắt đầu có chút biến hóa, Lục Đỉnh lão tử của Lục Tử Khiêm, cho tới nay vẫn nắm trong tay quyền lực lớn, Ngũ đại thế gia chúng ta dù mặc kệ chính sự, nhưng vẫn còn có chú ý. Hắn bây giờ công nhiên như thế, chắc là đã có sự chuẩn bị. Vài ngày gần đây, Tân liên bang liên tục đưa ra các quy định, vô hình trung sinh ra hiệu quả áp chế kinh tế với Ngũ đại thế gia.”



01-11-2009, 02:52 PM



Cực Phẩm Chiến Thần


Bình Luận (0)
Comment