Cực Phẩm Chiến Thần

Chương 112







Hoàng Phủ Phi Long lạnh lùng nhìn Lục Tử Khiêm đang đứng ngạo mạn, trầm giọng nói: “Lục Tử Khiêm, ngươi ở Ngũ Đạo học viện hoành hành bá đạo, vốn ta không muốn quản nhiều chuyện, nhưng mà, ngươi lại đánh đại ca của ta trọng thương, chuyện này, ta tuyệt sẽ không tha thứ cho ngươi!”



Lục Tử Khiêm lạnh lùng cười, truyền âm lạnh nhạt nói: “Đại ca của ngươi chỉ là bắt đầu, nói thật cho ngươi biết, không lâu nữa, Ngũ đại thế gia các ngươi đều sẽ biến mất khỏi thế giới này!”



Hoàng Phủ Phi Long đồng tử co rút lại, sắc mặt nhất thời trầm xuống: “Hôm nay, không phải ngươi chết - ”



“Chính là ta sống!” Lục Tử Khiêm tiếp lời, hắc hắc cười lạnh một tiếng, thân hình vừa động, dậm chân lên sàn đấu một cái, cả người bay vọt tới hướng Hoàng Phủ Phi Long, đồng thời vận khởi một quyền, hướng đầu Hoàng Phủ Phi Long đánh tới!



Hoàng Phủ Phi Long thấy Lục Tử Khiêm tốc độ cực nhanh, thân hình lập tức dịch chuyển, hiểm hiểm lướt sát qua người Lục Tử Khiêm. Mà một quyền nọ của Lục Tử Khiêm, nặng nề oanh kích lên sàn đấu!



Một đạo gợn sóng màu bạc dùng mắt thường cũng có thể thấy được lấy nắm tay Lục Tử Khiêm làm trung tâm, nhanh chóng dật tán sang bốn phía xung quanh sàn đấu! Hoàng Phủ Phi Long tránh né không kịp lập tức vận khởi chân khí, bảo vệ thân thể.



Kình khí khuếch tán va chạm với thân thể Hoàng Phủ Phi Long, nhất thời phát ra âm vang như kim loại va chạm! Hoàng Phủ Phi Long hừ nhẹ một tiếng, cả người bay lui về sau, sau khi tà tà bay hơn trăm thước, mới dừng lại, con mắt vẫn nhìn chằm chằm Lục Tử Khiêm đứng đó cười nanh ác, hiện ra một tia kinh sắc: “Trình độ lực lượng này… Nghĩ không ra hắn lại có tu vi địa giai thượng phẩm!”



Người xem trên khán đài chứng kiến uy lực cực mạnh của một quyền này trong lòng cũng giật mình, tuổi nhỏ như vậy, lại có được tu vi địa giai thượng phẩm, thật là không thể tưởng nổi! Nhất là người của các viện võ học, cả đám cả kinh há miệng thật lớn, nói không ra lời.



Lúc trước Ngũ đạo học viện đột nhiên đi ra một cái Dương Đào vô cùng cường hãn đã làm họ đau đầu rồi, còn không nghĩ bây giờ lại ra thêm một cái Lục Tử Khiêm không kém chút nào? Mà Hoàng Phủ Phi Long nhìn qua cũng không cường hãn bằng, nhưng có thể tự bảo thân mình dưới một quyền nọ, cũng đã sáng tỏ thực lực của hắn!




Nghĩ không ra, thật sự nghĩ không ra, thời gian mới có một năm, Ngũ đạo học viện lại liên tiếp có nhiều cao thủ đi ra như vậy, xem ra Cực đạo vũ hội lần này Ngũ đạo học viện độc tôn rồi!



Một quyền đánh lui Hoàng Phủ Phi Long, Lục Tử Khiêm càng điên cuồng hơn, ha ha cuồng tiếu nói: “Phế tài chính là phế tài! Hoàng Phủ Phi Long, ngươi không phải muốn báo thù sao? Lại đây! Lại đánh lão tử đi! Ha ha ha ha! Chịu chết đi!”



Rống lớn một tiếng, quang mang màu bạc trên người Lục Tử Khiêm đại thịnh, cả người biến thành một đạo tia chớp màu bạc, trong nháy mắt bay vọt hai trăm thước, một quyền oanh kích phần bụng của Hoàng Phủ Phi Long!



Quá nhanh! Ngay lúc đó, Hoàng Phủ Phi Long chỉ kịp thoáng hiện một ý nghĩ như vậy trong đầu, đem toàn thân công lực tụ tập trên hữu quyền, đón lấy nắm tay Lục Tử Khiêm đánh tới!



“Bình!”



Cú ngạnh chạm này, ngay cả khán giả trên cao cũng bị va chạm này chấn động một chút. Khán giả xem quyết đấu đều kinh hãi, lập tức lui vào trong, điều chỉnh sang tần số hình ảnh trên sàn đấu.



Cánh tay truyền đến cơn đau dớn, Hoàng Phủ Phi Long cắn răng, tay kia trong nháy mắt chế trụ bên hông Lục Tử Khiêm, hét lớn một tiếng, cả người bám dính lấy Lục Tử Khiêm cùng xoay tròn như bông vụ, đồng thời trên người tản mát ra quang mang màu xám hiếm thấy!



Lục Tử Khiêm mặc dù so với Hoàng Phủ Phi Long cao hơn một cấp, nhưng bởi chân khí đặc thù của Hoàng Phủ Phi Long, thân kiêm cả ngũ hành, tương sanh tương khắc, cho nên trong thời gian ngắn không thể tránh thoát, xoay tròn tốc độ cao làm cho hắn bắt đầu choáng váng hoa mắt.



“Phi Long muốn xuất tuyệt chiêu rồi!” Hùng Phách sắc mặt ngưng trọng nói.



Đương lúc đó Hoàng Phủ Phi Long cùng Lục Tử Khiêm xoay tròn còn cách năng lương tráo mấy thước, bay lên đột nhiên đình chỉ, nhưng tốc độ xoay tròn lại càng nhanh hơn, mắt thường cũng khó nhìn thấy, chỉ thấy một mảnh màu xám!



Kình khí màu xám quét ngang bốn phía, làm cho vòng bảo hộ cũng phát ra tiếng vang “chi chi”!



“Phi long thăng thiên phá!” Hoàng Phủ Phi Long quát lớn một tiếng rung động cả Cách đấu Thiên Đường, trong mắt hiện tia lệ mang, trong xoay tròn tốc độ cao, thân thể mạnh mẽ dừng lại, làm cho thân thể Lục Tử Khiêm văng xuống dưới, sau đó hai người như cửu thiên thần lôi ở giữa không trung sàn chiến đấu xẹt qua một đạo tia chớp màu xám, trong nháy mắt oanh kích lên đài chiến đấu!



“Oanh!”



Cả sàn đấu như bị vẫn thạch rớt trúng, lấy nơi hai người rơi xuống làm trung tâm, giống như một làn nước mãnh liệt khuếch tán sang bốn phía! Kình khí màu xám giống như hồng thủy xô đẩy khắp chốn, làm người ta nhất thời không nhìn rõ được hoàn cảnh bên trong.



“Làm tốt lắm! Không hổ là Phi Long ca!” Thủy Hổ một bên nhìn mà nhiệt huyết sôi trào, quát lớn.



“Đào, Phi Long thắng rồi chứ?” Thủy Hương Vân hỏi ta, Hùng Phách, Thủy Hổ và Dương Lệ cũng đem ánh mắt chuyển lên người ta.



Ta cười nhạt, nói: “Không nghĩ tới Hoàng Phủ Phi Long còn có chiêu này, hẳn là tuyệt kỷ của Hoàng Phủ gia, phối hợp với đặc điểm ngưng thật nặng nề của chân khí thuộc tính thổ, đem xoay tròn tạo thành hiệu quả công kích lớn nhất…”



“Tỷ phu, Phi Long ca rốt cuộc có thắng chưa?” Thủy Hổ lo lắng nhịn không được cắt lời ta nói.



“Ngươi tự mình xem đi, kết quả đã có rồi.” Ta xem hình ảnh trên sàn đấu, chậm rãi nói.



Trên đài chiến đấu một mảnh tĩnh mịch, một đạo nhân ảnh đột nhiên bay vọt ra, bay hơn hai trăm thước, lúc rơi xuống liền thở dốc, nhìn kỹ lại, là Hoàng Phủ Phi Long.




Mà tại nơi rơi xuống, Lục Tử Khiêm lẳng lặng nằm ở đó, thân thể rách nát, vẫn không nhúc nhích.



“Da! Phi Long ca thắng!” Thủy Hổ lớn tiếng hoan hô. Dương Lệ vẫn lo lắng cho Hoàng Phủ Phi Long cũng thở phào nhẹ nhỏm.



“Còn chưa chấm dứt.” Hùng Phách vẻ mặt nhưng trọng nói.



“Cái gì?” Thủy Hổ cả kinh.



“Dát dát dát dát….” Chỉ thấy Lục Tử Khiêm nằm trên mặt đất từ từ mở mắt, khẽ vặn vẹo cổ, lại động chân động tay, liên tiếp phát ra tiếng khớp xương lắc rắc, thân thể từ từ phiêu phù, sau đó lăng không nhìn Hoàng Phủ Phi Long.



Lục Tử Khiêm lau một tia máu tươi nơi khóe miệng, nhìn thoáng qua, trên mặt hiện vẻ tức giận, dùng lưỡi liếm sạch tia máu, hắc hắc cười lạnh nói: “Không có tác dụng, ta tu luyện chân khí thuộc tính kim, so với Kim gia không kém hơn chút nào, chân khí thuộc tính kim chú trọng chính là luyện thân thể, chiêu Phi long thăng thiên phá của ngươi mặc dù lợi hại, nhưng muốn phá kim thân của ta, cũng không phải dễ dàng như vậy đâu! Bất quá, dưới tình huống chúng ta kém nhau một cái cấp bậc, ngươi cũng có thể làm cho ta bị thương, thật ra đã làm cho ta ngoài ý muốn rồi… Đã sớm nghe nói tiểu tử Dương Đào đó trợ giúp ngươi luyện ra cái chân khí màu xám cố quái, bây giờ thử rồi, cũng có chút tiếng tăm! Nhưng mà, hết thảy tới đây thôi, địa giai trung phẩm, tuyệt không đánh lại được địa giai thượng phẩm đâu!”



Nói xong, tay phải Lục Tử Khiêm khẽ động, đồng thời, quang mang màu bạc mãnh liệt phóng xuất trên tay hắn, chân khí thuộc tính kim màu bạc rất nhanh ngưng kết thành hình, sau vài giây đã ngưng kết thành một kiếm quang dài một thước hoàn toàn do chân khí thuộc tính kim ngưng kết mà thành!



Nhìn đến đó Hùng Phách cũng nhịn không được hấp một hơi lãnh khí, nói: “Chân khí ngoại phóng, ngưng khí thành thật! Công lực của Lục Tử Khiêm thật thâm hậu, lại ngưng tụ được một thước kiếm quang! Lần này Phi Long phiền toái rồi!”



“Ta xem chưa chắc…” Ta cười nhạt, “Phi Long vận khí luôn luôn rất tốt, ta tin tưởng hắn sẽ không thua.”



“Ta ngã, đây là lúc nào, còn nói vận khí?” Thủy Hộ một bộ dáng hoàn toàn bị đánh bại.



Trên sàn đấu.



“Chịu chết đi!” Lục Tử Khiêm cười nanh ác một tiếng, lăng không hướng Hoàng Phủ Phi Long chém ra một kiếm! Một đạo kiếm quang thoát ra, trực tiếp bắn về phía Hoàng Phủ Phi Long!



Hoàng Phủ Phi Long đã sớm ngưng thần đề phòng, thân hình vội vàng lóe lên, tránh sang một bên, kiếm quang trảm trên sàn đấu, lập tức đẩy lên một đạo gợn sóng.



“Hắc! Hoàng Phủ Phi Long, không phải muốn báo thù sao? Không phải muốn giết ta sao? Lại đây!” Lục Tử Khiêm cười to một tiếng, thân thể bắn vọt như chớp đánh tới Hoàng Phủ Phi Long!



Hoàng Phủ Phi Long sắc mặt trầm xuống, toàn thân công lực tụ trên tay phải, toàn bộ thủ chưởng bọc trong một màn hôi quang.



Kiếm quang cùng hôi quang gặp nhau, nhất thời phát ra tiếng vang chi chi! Chỗ va chạm, năng lượng không ngừng dật tán, lực áp bách cường đại, làm cho hai chân của Hoàng Phủ Phi Long cũng bắt đầu chìm xuống.



Lục Tử Khiêm cười lạnh một tiếng, tay phải vung lên, kiếm quang bắt đầu xoay tròn tốc độ cao, kình khí màu xám trên tay Hoàng Phủ Phi Long lập tức bị đánh tứ tán, mà kiếm quang vẫn hướng đến tay của Hoàng Phủ Phi Long!



“Cũng tới lúc rồi…” Trong lòng ta nói khẽ một tiếng, tâm niệm chuyển động.



Trên đài quyết đấu, nhìn kiếm quang dần dần áp sát Hoàng Phủ Phi Long, Lục Tử Khiêm lộ ra nụ cười nanh ác đắc ý, trong mắt tràn ngập huyết mang tàn nhẫn.



“Chết đi! Chết đi! Đều chết hết cho ta! Ha ha ha ha! Chọc đến Lục Tử Khiêm ta, chính là kết quả này!” Lục Tử Khiêm trong lòng điên cuồng gào thét.




Đột nhiên! Thân thể Lục Tử Khiêm kịch chấn một cái, cả người liền cứng lại, vốn gương mắt tươi cười đắc ý nhất thời đọng lại, sắc mặt nhanh chóng biến trắng biến hồng!



“Phốc!”



Ai cũng không nghĩ đến, nhìn qua đã nắm chắc phần thắng, Lục Tử Khiêm phiêu phù giữa không trung, đột nhiên lại hộc máu!



Một khẩu! Hai khẩu! Ba khẩu!



Tam đại khẩu huyết! Đến lúc khẩu máu tươi đầu tiên chạm đến mặt đất, kiếm quang của Lục Tử Khiêm, giống như mất đi chúa tể của mình, đột nhiên hóa thành vô số quang điểm màu bạc, tiêu tán trong không trung, hoàn toàn không còn uy hiếp tới Hoàng Phủ Phi Long nữa!



Trong nháy mắt phun ra khẩu máu thứ ba, Lục Tử Khiêm như bị tước hết khí lực, nhuyễn ra giữa không trung rơi xuống, ngã lăn trên sàn đấu!



“Hoa!”



Biến cố đột nhiên, làm cho tất cả người xem đều buồn bực. Không ít người hạ chú tưởng rằng tiền đã tới tay càng nhịn không được mắng rộ lên.



“Cái trò gì thế này! Rõ ràng là thắng rồi, sao lại đột nhiên hộc máu chứ?”



“Kháo! Mười phần là bệnh lao rồi! Thời khắc mấu chốt lại hộc máu chứ? *** thật là tán gia bại sản!”



“Trời ơi! Tiền của ta!”



“Tên mập chết toi đó không phải giở âm chiêu chứ?”



“Trời ơi! Không phải tuyệt chiêu của Kim Phi Tích từ Cực đạo chiến võng bước ra thế giới thực chứ?”



….



Mà nhìn Hoàng Phủ Phi Long, vẫn mang một bộ dáng ngốc lặng, vẻ mặt rất mờ mịt, hắn cũng không rõ chuyện gì xảy ra.



03-11-2009, 01:02 PM



Cực Phẩm Chiến Thần


Bình Luận (0)
Comment