Cực Phẩm Cướp Đoạt Hệ Thống (Bản Dịch)

Chương 1 - Cực Phẩm Cướp Đoạt Hệ Thống

Chương 1: Cực phẩm cướp đoạt hệ thống

Năm 2016, địa cầu, thành phố Tĩnh Hải, ở một thành phố phồn vinh tại nước trung hoa to lớn.

Tổng nhân khẩu cao tới 20 triệu người, trong thành phố xe nhiều như nước, không khí âm thanh huyên náo, nhà cao từng mọc lên như nấm, thẳng đều tăm tắp, người người rộn rộn ràng ràng, vẻ mặt vội vã.

Trên đường Tử Kinh thành phố Tĩnh Hải, bên trong một gian phòng trọ đơn điệu, một thiếu niên sưng mặt sưng mũi, sắc mặt tái nhợt đang dựa lưng vào đầu giường, bên trong mắt hiển lộ vẻ bi thương cùng cô quạnh.

Mộ Thanh Tiêu, một học sinh trung học tại thành phố Tĩnh Hải, cha mẹ ở với hắn đến muời bảy tuổi liền gặp tai nạn xe cộ mà tạ thế, để lại cho hắn cũng chỉ hơn mười vạn tiền dư.

Không sai, hắn thuộc thành phần không xe, không nhà, bớt ăn bớt mặc nên hơn mười vạn tiền dư cũng đủ sống, sau khi tan học hắn đi làm thêm, tháng ngày coi như cũng không tệ.

Hắn cũng đã từng oán hận qua, tại sao cuộc đời mình lại tàn tạ như vậy, tại sao cuộc đời hắn không giống như những nhân vật chính trong các tiểu thuyết, thực lực siêu việt, gái ấp đầy tay.

Hắn nghĩ thế nào cũng muốn mình làm sai, sau đó trờ về nhà, đối diện với cha của mình để bị trách mắng, mẫu thân ôn nhu, sau đó dùng roi da mạnh mẽ đánh hắn.

Hôm qua, Mộ Thanh Tiêu mang theo bạn gái Quách Mẫn, còn có hảo huynh đệ củahắn đi ra ngoài uống rượu, không nghĩ tới bạn gái của hắn cùng bạn thân hắn đem hắn chuốc say, trước mặt hắn muốn gắn cho hắn đôi sừng xanh cao vun vút.

Nếu không phải hắn dựt mình tỉnh lại, thì không biết mình đã có thêm cặp sừng rồi.

Quách Mẫn không tính là đẹp nghiêng nước nghiêng thành, nhưng cũng coi như là một mỹ nữ nhất lưu, là mỗi tình đầu của hắn, cùng hắn thề non hẹn biển mãi mãi không chia lìa. Nhưng mà hiện tại nàng lại cùng huynh đệ tốt của mình trên long dưới phượng.

Mộ Thanh Tiêu hai mắt lập tức sung huyết, trong lòng chỉ muốn đem đôi gian phu dâm phụ này giết chết.

Tống Kiệt phục hồi tinh thần lại, châm chọc nói: "Tỉnh rồi à, Xem ra là không thể giấu được nữa, ta cũng không muốn nói nhiều với ngươi, ta cùng

Mẫn Mẫn một năm trước đã quan hệ với nhau rồi, nếu không phải xem trên mặt mũi Mẫn Mẫn, ta đã giết chết ngươi lâu rồi, người đàn bà của ta mà ngươi cũng có thể chạm vào sao".

Quách Mẫn mặc quần áo chỉnh tề lại, vòng tay mình vào tay Tống Kiệt, mắt đầy vẻ khinh thường: " Mộ Thanh Tiêu, Ta thừa nhận khi trước có yêu thích ngươi, nhưng ngươi có thể cho ta cái gì, tiền ngươi không có, muốn quyền lại càng không, ngươi chỉ là tên không cha không mẹ đáng thương thôi".

Nghe được những lời ác đọc của Quách Mẫn, Mộ Thanh Tiêu không nhịn được trực tiếp xông lên, liền cùng Tống Kiệt lao vào đánh nhau.

Lên cơn giận dữ Mộ Thanh Tiêu không để ý đau đớn vẫn cứ đem Tống Kiệt đè xuống đát mà đánh,Tống Kiệt thân hình ốm yếu làm sao có thể là đối thủ của Mộ Thanh Tiêu, kết quả có thể tưởng tượn được.

Cuối cùng, Quách Mẫn xông lên muốn kéo hắn ra, Mộ Thanh Tiêu triệt để tuyệt vọng, trực tiếp tát vào mồn Quách Mẫn, tức giận mắng: "Tiện nhân, ngươi cút cho ta".

Cảm nhận được trên mặt đau rát, Quách Mẫn trong mắt lóe lên một tia độc ác, trực tiếp lấy trai rượu trên bàn nền ở sau gáy của Mộ Thanh Tiêu.

Mộ Thanh Tiêu chỉ biết sau gáy mình đánh mạnh một cái, hai mắt tối sầm lại liền hôn mê bất tỉnh.

Trong cơn mê man, bên tai nghe được từng tiếng rống giận dữ của Tống Kiệt, còn có Quách Mẫn từng lời từng lời chanh chua.

Nhìn cái tủ trên đầu giường, bức ảnh cha mẹ mình mỉm cười nhìn hắn, Mộ Thanh Tiêu hít một hơi thật sâu, tâm tình ngũ vị tạp thành.

Ba năm trước, Quách Mẫn xuất hiện trong cuộc đời của hắn, mang đến cho hắn một tia ấm áp. Sau một thời gian, Mộ Thanh Tiêu liền triệt để yêu cái cô gái ôn nhu hiền thuận này, cũng may tuy hắn không có nhiều tiền, nhưng lại được cái tuấn tú "Cao to đen hôi".

Dưới sự mãnh liệt theo đuổi của hắn, Quách Mẫn cũng đã chấp nhận lời tỏ tình của hắn.

Bình Luận (0)
Comment