CHƯƠNG 3: THẦN CÔNG TỚI TAY
Mạn Đà Sơn trang tụ tập núi sông, hồ nước, sa mạc, thảo nguyên, rừng cây làm một thể, hình thành kỳ cảnh thiên nhiên đặc biệt, hoa thơm cỏ lạ đẹp không kể xiết.
Giang Nam lúc này đã cuối xuân đầu mùa hạ.
Bên trong một cái đình nhỏ cạnh bên hồ nước, một nữ tử đang ngắm cảnh. Nữ tử nét mặt đoan tran, thêm vài phần non nớt của trẻ con, thần thái thanh tao, xinh đẹp vô song, linh thế tuyệt diễm, nghiêng nước nghiêng thành cũng không quá.
Abie đứng ở một bên, cung kính nói: "Vương cô nương, công tử chuyển lời cho Vương cô nương, gặp lại ngày sau sẽ đem đến cho cô nương một niềm vui bất ngờ".
"Công tử rời đi đã nói, nhiều thì nửa năm, chậm thì hai ba mùa tuyết nguyệt".
Nghe được Abie trả lời, Vương Ngữ Yên trong mắt tràn đày u sầu, rủ rỉ nói: " Biểu ca đã hai tháng không đến thăm ta, còn muốn đợi thêm ba tháng, cũng không biết biểu cá có còn nhớ ta không".
Gió nhẹ lướt qua mái tóc, Mộ Thanh Tiêu đứng giữa sườn núi, trước mặt là thác nước, như từ chín tầng trời chảy xuống. Nhìn về phía trước thâm cốc hai mắt giật giật, hẵn cũng đã ở trước hang động tại núi Vô Lượng nước Đại Lý.
Nguyên bản bên trong hang núi có bí tịch võ học thiên hạ cô song của Vô Nhai tử cùng sư muội Lý Thu Thủy phái Tiêu Dao, sau đó những bí tịch võ học khác được Lý Thanh La, con gái của Vô Nhai Tử cùng Lý Thanh La chuyển tới Mạn Đà sơn trang tại Tô Châu in trong ngọc động.
Mộ Thanh Tiêu rất tò mò, trong chính kịch con mọt sách Đoàn Dự từ nơi này ngã xuống lại không chết, chuyện này quả thật là khó tin mà. Cái này gọi là nhân vật chính thì thiên lý ân trạch đi, hơn nữa hắn không chết tất có hậu phúc.
Mặc dù biết trong truyện Đoàn Dự ngã xuống không chết, nhưng Mộ Thanh Tiêu cũng không dám trược tiếp nhảy xuống dưới, hắn hiện tại chính là một người bình thường, một chút võ công cũng không có.
Nhìn chung tất cả những thế giới võ hiệp, (Bắc Minh Thần Công) tuyệt đối được cho là thưởng đẳng công pháp, (Lăng Ba Vi Bộ) cũng là thiên hạ đệ nhất thân pháp, giờ khắc này, hai môn thần công ở gần ngay trước mắt, trong lòng Mộ Thanh Tiêu hùng hực sung sướng.
Đem cái túi vải trên vai xuống, bên trong túi vải có một bó dây thừng lớn, đem dây thừng cột vào mỏm đá bên cạnh trậm rãi tụt xuống dưới.
T
hác nước chảy xuống, ở bên trong thâm cốc hình thành một cái hồ nước, Mộ Thanh Tiêu theo dây thừng đi tới bên hồ nước trên một tảng đá lớn, hắn thở phào nhẹ nhóm một cái, cuối cùng cũng vào được trong hang động, tiếp đó chỉ cần tìm tới nơi bí tịch tồn tại.
Tiếp đó Mộ Thanh Tiêu cần thẩn từng li từng tí một ở bên trong thung lũng bắt đầu tìm kiếm. Khoảng chừng nửa canh giờ sau, Mộ Thanh Tiêu đẩy ra một mảng dây leo, mặt sau chính là một tấm cửa đá, trên cửa đá rêu xanh mọc chi chít.
Đửa cửa đá ra sau, Mộ Thanh Tiêu bước vào trong hang động, cũng nhưng trong chính truyện hắn tìm được bức tượng ngọc khắc Lý Thương Hải, bức tượng trông rất sống động, một tuyệt tác mỹ nữ.
Lý Thương Hải muội muội sinh đôi của Lý Thu Thủy, Lý Thương Hải tuy là muội muội sinh đôi của Lý Thu Thủy nhưng không giống với tỷ tỷ Lý Thu Thủy xinh, lòng dạ độc ác cùng rất giỏi tâm kế, mà nàng là một người dịu dàng, điềm tĩnh, đạm bạc, không tranh với nhi nữ tình trường.
Hai tỷ muội đều yêu Vô Nhai Tử, có thể Vô Nhai Tử chỉ chung tình với Lý Thương Hải, mà sư tỷ đồng môn Vu Hành vân lại cũng yêu Vô Nhai Tử