Cực Phẩm Đại Thiếu

Chương 609

"Những điều khoản khác, chúng tôi đều có thể chấp nhận, nhưng mà anh muốn tổ chức lại hội đồng quản trị, điều này tôi không thể đồng ý! Chỉ cần thay đổi điều khoản này, tôi sẽ lập tức ký ngay." Triệu Đông nói.

Mặc dù trong những điều khoản khác, cũng có những điều khoản khiến nhà họ Triệu của ông ấy chịu thiệt thòi.

Tuy nhiên, nhà họ Triệu đang trong tình trạng nguy cấp, cũng chỉ có thể chịu tổn thất, nhưng mà quyền kiểm soát dù sao cũng không thể giao ra ngoài.

Một khi đã đồng ý để đối phương tổ chức lại hội đồng quản trị. Vậy thì Tập đoàn Triệu Thị sẽ không còn chịu sự khống chế của nhà họ Triệu nữa.

"Ông Triệu, ông nghĩ tôi sẽ thay đổi sao? Hiện tại, các người đã không còn đủ tư cách ra điều kiện với tôi! Tôi là thương nhân, không phải nhà từ thiện, nếu như tôi đã bỏ ra hai mươi lăm nghìn tỷ, đương nhiên phải thu lại khoản lợi lớn hơn mới được chứ." Người đàn ông bụng phệ chế giễu nói.

Triệu Linh nói: "Mọi chuyện khác đều có thể bàn bạc, nhưng mà điều kiện để ông tổ chức lại hội đồng quản trị này, tuyệt đối không thể! Các người đang giậu đổ bìm leo!"

"Ha ha, chúng tôi chính là đang giậu đổ bìm leo đấy, đúng vậy. Cô nói mọi chuyện khác đều có thể bàn bạc sao? Vậy... nếu như cô đồng ý làm t ình nhân của tôi, tôi sẽ xem xét lại, sửa đổi điều khoản này." Người đàn ông bụng phệ dùng ánh mắt háo sắc nhìn chằm chằm Triệu Linh.

"Ông..." Trên gương mặt kiều diễm của Triệu Linh liền bừng bừng tức giận.

Triệu Linh bưng tách trà trên bàn lên, hắt thẳng lên mặt người đàn ông bụng phệ.

Người đàn ông bụng phệ bị dội nước trà dụi mắt!

Người đàn ông đeo kính vàng ngồi bên cạnh liền đứng dậy quát lớn: "Các người lại dám hắt nước trà lên người cha tôi? Các người có biết hay không, bây giờ là các người đang cầu xin chúng tôi! Triệu Linh, lập tức xin lỗi cha tôi ngay!"

Triệu Linh đương nhiên không muốn.

Lúc này, người đàn ông bụng phệ đã dụi mắt xong.

“Con trai.” Người đàn ông bụng phệ xua xua tay với người đàn ông đeo kính vàng. Ra hiệu anh ta đừng nói nữa.

Sau đó, người đàn ông bụng phệ nhìn ba người Triệu Linh, lạnh lùng nói:

"Tốt lắm, bây giờ thì không còn chuyện gì để bàn nữa, bản thỏa thuận này tôi để lại đây. Trong vòng hai mươi bốn tiếng, các người xem xét rồi ký đi, qua hai mươi bốn tiếng, cho dù các người có quỳ xuống đất cầu xin muốn ký, tôi cũng không đồng ý đâu."

Người đàn ông đeo kính vàng còn nói: "Nếu như không có số tiền cứu viện này của chúng tôi, vốn của Tập đoàn Triệu Thị sẽ tan rã, ngân hàng tuyệt đối sẽ phong tỏa tất cả tài sản và tài khoản dưới tên các người, đến khi đó các người sẽ nợ nần chồng chất, ngày nào cũng bị những lời nhắc nhở bạo lực quấy nhiễu, nhà họ Triệu của cô sẽ xong đời."

Sau khi nói xong, người đàn ông bụng phệ đứng dậy dẫn theo người đàn ông đeo kính vàng rời đi.

Trong phòng làm việc, chỉ còn lại ba người: Triệu Linh, ông Triệu và cha của Triệu Linh.

"Triệu Linh, con thật quá đáng, sao có thể hắt nước lên người ông ta? Ông ta chính là hy vọng duy nhất của nhà họ Triệu chúng ta. Bây giờ chúng ta đã đắc tội ông ta, làm sao còn có thể bàn bạc?" Cha của Triệu Linh nghiêm nghị quát Triệu Linh.

"Con... con...."

Mũi Triệu Linh chua xót, nước mắt rưng rưng.

Triệu Linh vừa bị đối phương trêu ghẹo bằng lời nói, cha cô không những không bênh vực cô mà ngược lại còn mắng chửi cô, đương nhiên cô cảm thấy rất tủi thân.

"Được rồi, con mắng Triệu Linh làm gì? Như vậy sao có thể trách Triệu Linh chứ?" Ông Triệu nói.

“Vậy thì phải trách cha, đang yên đang lành lại đi đầu tư vào loại xe ô tô tiết kiệm năng lượng mới, khiến cho tiền vốn lưu động của Tập đoàn Triệu Thị tan rã!" Cha Triệu Linh lớn tiếng nói với Ông Triệu.

“Hừ, không có ta sáng lập ra Tập đoàn Triệu Thị. Thì bây giờ đến lượt con ngày ngày ra bên ngoài tiêu xài phung phí sao?" Ông Triệu lạnh lùng nói.

“Được rồi, vậy cha nói, bây giờ sửa như thế nào?” Cha của Triệu Linh nói.

"Thật sự không được... chỉ có thể ký bản thỏa thuận này, nếu như vậy, mặc dù Tập đoàn Triệu Thị, sẽ bị bọn họ cướp đi, nhưng vẫn có thể giữ lại một phần tài sản, không đến mức mất hết tất cả." Ông Triệu lắc đầu thở dài.

"Đúng rồi, ngược lại con có một cách." Cha của Triệu Linh nói.

"Cách gì?"

Triệu Linh và ông Triệu đều nhìn ông ấy.

“Triệu Linh, mối quan hệ giữa con và Lâm Thiên vẫn khá tốt đấy chứ? Tìm anh ta vay tiền, giúp Tập đoàn Triệu Thị vượt qua cửa ải khó khăn lần này.” Cha của Triệu Linh đề nghị.

Khi Triệu Linh nghe thấy hai từ "Lâm Thiên" trái tim cô ấy run lên, trong lòng cảm thấy khó chịu.

Đối với Triệu Linh mà nói, đây chính là một vết sẹo trong lòng cô.

“Không!” Triệu Linh lắc đầu.

Ông Triệu cũng lắc đầu nói: "Lần trước Lâm Thiên đã giúp chúng ta lấy lại Tập đoàn Triệu Thị, sao bây giờ còn có thể tìm nó đòi tiền? Hơn nữa còn là một khoản tiền khổng lồ hai mươi ba mươi nghìn tỷ, không phải mấy trăm triệu."

"Được rồi, các người đều giả làm anh hùng, vậy hai người tự mình nghĩ cách đi, con sẽ không nói gì nữa."

Sau khi cha của Triệu Linh nói xong những lời này, ngồi trên ghế sô pha bên cạnh và hút thuốc.

“Không còn cách nào khác, để ta ký.” Ông Triệu bất lực lắc đầu, sau đó lấy bút ra!

“Ông ơi!” Vành mắt Triệu Linh đỏ hoe nhìn ông nội, cô ấy biết rằng một khi ông nội đã ký, sau này Tập đoàn Triệu Thị sẽ không còn nằm trong tầm kiểm soát của bọn họ nữa.

“Triệu Linh, ông nội vô dụng, không giữ được Tập đoàn Triệu Thị.” Sau khi ông Triệu thở dài, dùng tay trái run rẩy ký vào bản thỏa thuận.

Khi Triệu Linh nhìn thấy chữ ký của ông nội, cô ấy không cầm được nước mắt, mặc dù cô ấy cắn chặt môi nhưng vẫn phát ra tiếng khóc thút thít.

Cô ấy biết, ông nội đã dốc hết tâm huyết cả đời vào Tập đoàn Triệu Thị, cứ như thế này giao vào tay người khác, sau này nhà họ Triệu bọn họ chỉ còn là cổ đông mà thôi, sẽ không còn thực sự là người kiểm soát Tập đoàn Triệu Thị nữa.

Bên khác.

Sau khi người đàn ông bụng phệ và người đàn ông đeo kính vàng đi ra khỏi phòng làm việc, liền bước vào thang máy.

Bên trong thang máy.

"Cha, cứ như thế này mà đi sao?" Người đàn ông đeo kính vàng nói.

"Yên tâm đi con trai, bây giờ nhà họ Triệu của bọn họ đã hết bài rồi, chúng ta chính là cọng rơm cứu mạng duy nhất của nhà họ Triệu bọn họ, chưa đầy ba tiếng sau, nhà họ Triệu bọn họ sẽ chủ động liên lạc với chúng ta, hơn nữa còn dâng lên bản hợp đồng đã ký tên đóng dấu, cha ăn chắc nhà họ Triệu bọn họ rồi!" Người đàn ông bụng phệ cười nói.

“Đúng vậy, bây giờ giá cổ phiếu của nhà họ Triệu giảm mạnh như vậy, các bên đều rơi vào khó khăn, nếu không có tiền cứu thị trường thì nhà họ Triệu của bọn họ sẽ hoàn toàn xong đời.” Người đàn ông đeo kính vàng cười nói.

Hiển nhiên, bọn họ đã ăn chắc nhà họ Triệu.

Sau đó, người đàn ông đeo kính vàng lấy điện thoại di động ra.

“Để con xem xem, cổ phiếu của Tập đoàn Triệu Thị. Bây giờ đã rớt xuống bao nhiêu rồi." Người đàn ông đeo kính vàng cười mở ứng dụng chứng khoán ra.

"Chuyện này... chuyện này... chuyện gì đang xảy ra!"

Người đàn ông đeo kính vàng vốn dĩ vẫn đang cười, đôi mắt bỗng trở nên tròn xoe.

"Sao thế con trai? Ngạc nhiên vậy." Người đàn ông bụng phệ hỏi.

"Cha! Cha! Mau xem, cổ phiếu của Tập đoàn Triệu Thị vậy mà lại tăng vọt, tăng vọt dữ dội!" Người đàn ông đeo kính vàng bởi vì trong lòng kinh hãi, mà giọng nói cũng trở nên bén nhọn.

Người đàn ông bụng phệ nhanh chóng cầm lấy điện thoại nhìn xem.

“Chuyện này... chuyện này... sao có thể xảy ra chuyện này!” Người đàn ông bụng phệ cũng lộ ra vẻ kinh hãi.

Ông ta còn dụi dụi mắt, thậm chí còn có chút không dám tin vào mắt mình.

Tăng nhanh, tăng cao khiến ông ta cảm thấy kinh ngạc.

Hơn nữa nhìn vào biểu đồ, mười phút trước thì đã bắt đầu tăng trưởng.

“Cha, có người hùn một số vốn lớn vào để cứu thị trường, lẽ nào nói, Tập đoàn Triệu Thị bọn họ đã tìm được người đầu tư nào khác, đã đạt được thỏa thuận." Người đàn ông đeo kính vàng sốt sắng nói.

"Không! Không thể nào! Cha đã tìm hiểu rồi, hiện tại chỉ có nhà chúng ta sẵn lòng đầu tư, cũng chỉ có chúng ta đang đàm phán!" Người đàn ông bụng phệ nghiến răng nghiến lợi nói.

"Nhưng... nhưng giá cổ phiếu tăng mạnh đã nói rõ được vấn đề rồi!" Người đàn ông đeo kính vàng nói.

"Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra! Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra!" Người đàn ông bụng phệ nghiến răng gầm gừ, vẻ mặt cực kỳ khó coi.

Bởi vì người đàn ông bụng phệ hiểu rõ, một khi có số vốn lớn vào thị trường để cứu Tập đoàn Triệu Thị. Vậy chuyện bọn họ muốn âm mưu tính toán Tập đoàn Triệu Thị, sẽ bị bóp nát.

Những nỗ lực bấy lâu nay của bọn họ sẽ vô ích!

Thậm chí, để khiến giá cổ phiếu của Tập đoàn Triệu Thị giảm càng dữ dội hơn nữa, bọn họ còn đập một ngàn bảy trăm năm mươi tỷ vào, khiến lửa cháy thêm dầu!

Trong hoàn cảnh thuận lợi, muốn đánh lén cổ phiếu của người khác rất khó, nhưng mà dưới tình huống khi cổ phiếu của người khác đã giảm mạnh, đánh lén như vậy sẽ đem lại hiệu quả vô cùng rõ ràng.

Nếu như thất bại. Vậy một ngàn bảy trăm năm mươi tỷ, cũng trôi theo cổ phiếu!

"Cha, theo con thấy, nói không chừng bọn họ chỉ tạm thời huy động được một ít tiền, muốn trong thời gian ngắn. Khiến cổ phiếu tăng vọt, cho chúng ta một loại ảo giác, buộc chúng ta phải sửa đổi bản hợp đồng." Người đàn ông đeo kính vàng nói.

“Đúng vậy, cũng có khả năng này!” Người đàn ông bụng phệ gật đầu lia lịa.

Sau đó, người đàn ông bụng phệ nói: "Như thế, chúng ta sẽ tiếp tục bỏ tiền chọc thủng cổ phiếu của Tập đoàn Triệu Thị, người có tiền vào thị trường để kéo họ, chúng ta sẽ dùng tiền để kéo bọn họ xuống! Để xem Tập đoàn Triệu Thị của bọn họ có chống đỡ nổi nửa không, Tập đoàn Triệu Thị, cha ăn chắc rồi!"

“Đúng, đúng, đúng!” Người đàn ông đeo kính vàng liên tục gật đầu tỏ ý tán thành.

Tập đoàn Triệu Thị, trong văn phòng chủ tịch.

Sau khi ông Triệu ký xong bản thỏa thuận, ông ấy định gọi cho người đàn ông bụng phệ, bày tỏ đã ký xong bản thỏa thuận.

Nhưng mà khi ông ấy cầm điện thoại, đã thấy nhiều người gửi tin nhắn cho mình. Nói cổ phiếu của Tập đoàn Triệu Thị đang tăng mạnh, hỏi ông ấy đã đàm phán với ai.

Sau khi nhìn thấy những tin tức này, Triệu Đông vội vàng mở ứng dụng chứng khoán.

Ông ấy thấy rằng cổ phiếu của Tập đoàn Triệu Thị của ông ấy, quả thực đang tăng mạnh. Mức tăng quá lớn khiến ông ấy phải kinh ngạc không thôi.

"Triệu Linh, Triệu Linh, cổ phiếu của chúng ta vậy mà lại đang tăng vọt! Tăng dữ dội lắm!” Ông Triệu kích động thốt lên!
Bình Luận (0)
Comment