Cực Phẩm Đại Thiếu

Chương 685

Cụ Giang có nằm mơ cũng không ngờ, người bị ông ta khinh thường này, là người đã vung thẳng 35 tỷ mua Lamborghini Veneno!

Giờ khắc này trong lòng cụ Giang bỗng nhiên hiểu được, ngày hôm qua ông ta đã nhìn sai người...

“Ông Giang, nếu cậu ấy tham gia tiệc mừng thọ của ông, chứng tỏ quan hệ giữa các người không bình thường, ông mau nói cho chúng tôi, thân phận vị đại gia thần bí này là gì!”

“Đúng vậy ông Giang, ông mau nói cho chúng tôi biết đi!”

Mấy ông chủ lớn ngồi ở bên cạnh sôi nổi mở miệng.

Những ông chủ lớn này đều là thương nhân danh tiếng ở Kim Vân, cho nên mới có thể ngồi cùng cụ Giang ở chỗ này. Vừa nãy bọn họ không ra cổng, đương nhiên còn không biết thân phận của tịch tập đoàn Vân Thiên của Lâm Thiên.

“Này...”

Sắc mặt cụ Giang hơi mất tự nhiên, chính ông cũng không biết, thân phận thật sự của Lâm Thiên là gì, ông biết trả lời như thế nào?

Sau khi bốn người Lâm Thiên bước vào sân, dưới ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, đi thẳng đến chỗ cụ Giang.

Khí chất của bốn người Lâm Thiên rất mạnh, đi tới đâu khách khứa đều hoảng sợ trước luồng khí chất này.

Trong nháy mắt, bốn người Lâm Thiên đã đi đến trước mặt cụ Giang.

Sắc mặt cụ Giang mất tự nhiên, nhưng chung quy ông cũng tung hoành trong thương trường nhiều năm, vẫn có thể vững vàng ngồi trên ghế.

“Viễn Lương, các con tới rồi.” Cụ Giang vẻ mặt tươi cười, chủ động nói một câu.

Ngay sau đó, Cụ Giang nhìn về phía Lâm Thiên, hỏi:

“Vị này, cậu là bạn trai của Minh Tú phải không, tuổi tôi lớn, trí nhớ không tốt, hôm qua đã quên hỏi tên cậu và hỏi cậu làm việc ở đâu, cậu đừng trách ông già này.”

Lâm Thiên gỡ kính râm xuống, gương mặt mỉm cười nói:

“Ông Giang, tôi đây tự giới thiệu một chút, tôi tên Lâm Thiên, mở một tập đoàn nhỏ, tên là Vân Thiên.”

“Tập đoàn Vân... Vân Thiên? Cậu... Là chủ tịch tập đoàn Vân Thiên?

Sau khi cụ Giang nghe Lâm Thiên giới thiệu, đột nhiên sửng sốt, hay tay nắm lấy tay cầm, cả người ngồi không vững.

Ông đương nhiên biết tập đoàn Vân Thiên, trước đây Giang Minh Thành đã đi đến Hà Nội, đăng ký hội viên hoàng kim, mua hai mươi chai dung dịch nước thần tiên dạng uống về. Tiệc mừng thọ của ông lúc này, Giang Minh Thành và Giang Minh Hải còn tặng cho cụ Giang mười chai dung dịch nước thần tiên dạng uống còn dư lại.

“Cậu là chủ tịch tập đoàn Vân Thiên?”

Mấy ông chủ ngồi ở bên cạnh sau khi nghe Lâm Thiên giới thiệu, cũng có vẻ sửng sốt không thôi, họ đương nhiên cũng biết tập đoàn Vân Thiên hùng mạnh cỡ nào.

Cụ Giang dù gì cũng là người là trải qua bao sóng to gió lớn, rất nhanh ông đã bỏ đi vẻ kinh ngạc, phục hồi tinh thần lại.

“Cháu gái nhỏ Minh Tú, con cũng có bản lĩnh lắm, có thể tìm được bạn trai như chủ tịch tập đoàn Vân Thiên.” Cụ Giang cười tủm tỉm nói với Phạm Minh Tú.

Phạm Minh Tú thấy ông nội cười với cô, cô không khỏi sửng sốt.

Trong trí nhớ của Phạm Minh Tú, cô chưa từng thấy ông nội cười lần nào, đây là lần đầu tiên trong cuộc đời của cô!

Bởi vì cụ Giang có tư tưởng trọng nam khinh nữ nghiêm trọng, từ khi cô chào đời, ông nội cô luôn có thành kiến rất nặng với cô, vốn dĩ ông nội không thích cô, không đối xử với cô như một đứa cháu gái.

Mà Giang Minh Thành là cháu trai, cho nên cụ Giang rất yêu thương cháu trai Giang Minh Thành này, coi Giang Minh Thành giống như bảo bối cục cưng.

Loại thành kiến này, cha cô cũng bị đối xử giống như vậy, bởi vì cha Phạm chỉ có một con gái duy nhất là Phạm Minh Tú, dưới gối không có con trai, nhưng Giang Minh Hải có con trai, đây cũng là một trong những nguyên nhân cha Phạm thất bại trong việc tranh giành quyền thừa kế.

Phạm Minh Tú rõ ràng, hiện giờ cụ Giang tươi cười với mình, là bởi vì thân phận của Lâm Thiên.

“Ông nội quá khen.” Phạm Minh Tú đạp lại một câu.

Lúc này, Lâm Thiên tiến lên một bước.

“Cụ Giang, hôm nay đại thọ 80 của ông, chúc ông sinh nhật vui vẻ, đây là thẻ kim cương VIP của Vân Diệu, là tâm ý của tôi và Minh Tú, chỉ là chút lễ mọn thôi.”

Lâm Thiên vừa nói, vừa lấy ra một tấm thẻ bằng kim loại nạm kim cương đưa cho cụ Giang.

“Oa, vậy mà có thể tặng thẻ kim cương VIP của Vân Thiên!”

“Tấm thẻ này bán ở ngoài tới 350.000 lận! Đây chắc chắn là món quà cực quý giá!”

Khách khứa tại đây và nhóm người nhà họ Giang nhìn thấy Lâm Thiên tặng thẻ kim cương VIP Vân Thiên, bọn họ đều hâm mộ không thôi!

Không ngoa khi nói, hiện giờ ở Hoa Quốc, không có người nào mà không muốn có được tấm thẻ kim cương VIP Vân Thiên!

Bởi vì có được thẻ kim cương VIP, thì tượng trưng cho có thể mua sắm dung dịch nước thần tiên dạng uống thoải mái (không được bán trao tay), hơn nữa còn được giao hàng tận nhà, lại còn có tư cách mua được thuốc thần vạn năng!

Phải biết rằng, thuốc thần vạn năng (khư bệnh đan) là thuốc trị bách bệnh, ngay cả ung thư cũng có thể chữa khỏi, nhưng muốn mua, cần phải có thẻ kim cương VIP Vân Thiên mới được!

Hơn nữa thẻ kim cương VIP Vân Thiên cũng tượng trưng cho địa vị!

Giang Minh Hải và Giang Minh Thành đã trở về sân, bọn họ nhìn thấy Lâm Thiên tặng món quà như vậy cho cụ Giang, sắc mặt hai người bọn họ rất khó coi.

Món quà bọn họ tặng cho cụ Giang, là mười chai dung dịch nước thần tiên dạng uống. Trước quà tặng của Lâm Thiên, những thứ này không đáng là gì!

“Cảm ơn món quà đáng quý này của chủ tịch Lâm, ông già này vô cùng cảm kích.”

Cụ Giang vui vẻ nhận quà, sau đó như có được báu vật nâng niu tấm thẻ trên tay.

“Ông Giang, ông nên cảm ơn cả nhà Phạm Minh Tú, nếu không phải có Minh Tú thì tôi và ông xưa nay chỉ là người dưng nước lã thôi.” Lâm Thiên nói.

“Đúng đúng đúng, chủ tịch Lâm nói đúng.” Cụ Giang mang theo tươi cười liên tục gật đầu.

“Quản gia, mau! Thay tôi mời khách quý vào nhà!” Cụ Giang nói.

Quản gia gật đầu, sau đó mời Lâm Thiên ngồi vào vị trí bên trái của ông.

“Viễn Lương, một nhà ba người con ngồi lại đây đi.” Cụ Giang vẫy tay với Phạm Viễn Lương (Cha Phạm).

Phạm Viễn Lương hơi kinh ngạc, ngày hôm qua trong bữa tiệc gia đình bị xa lánh ngồi ở vị trí cuối cùng, vị trí chính trên bàn cũng chưa được ngồi.

Hiện tại ông cụ thế mà muốn ông ngồi bên cạnh?

Giang Minh Hải và Giang Minh Thành thấy vậy, sắc mặt khó coi tới cực điểm!

Sau khi Lâm Thiên ngồi xuống.

“Chủ tịch Lâm, cậu thật đúng là tài giỏi, tuổi trẻ như vậy mà có thể tự mình sáng lập một tập đoàn có giá thị trường hàng ngàn tỷ, có tài sản lên tới trăm tỷ, thật là khiến chúng tôi cảm thấy hổ thẹn!”

“Đúng vậy, chúng tôi mà so sánh với cậu, thật đúng là kém xa vạn dặm.”

Mấy ông chủ ngồi bên cạnh sôi nổi mở miệng.

Những ông chủ có thể ngồi cạnh cụ Giang đương nhiên là người có máu mặt ở Kim Vân, nhưng lúc này cũng vuốt mông ngựa Lâm Thiên.

Nguyên nhân rất đơn giản, bọn họ đều muốn làm bạn với người như Lâm Thiên.

“Các vị quá khen.” Lâm Thiên chỉ là hơi hơi mỉm cười.

Lúc này, đứa bé giữ cửa lớn tiếng nói:

“Hội trưởng hội Thương mại Kim Vân, Lưu Quốc Hưng đến, biếu 1.750 tỷ!”

“Hội trưởng liên minh kinh tế Kim Vân Giả An Phi đến, biếu 1.750 tỷ!”

“Đại diện nhà họ Chu Chu Minh đến, biếu 1.759 tỷ!”

Ầm!

Cùng với giọng nói đứa bé giữ cửa vang lên, toàn bộ sân tức khắc nổ tung.

“Mẹ nó, ba vị này tất cả đều tới?”

“Cụ Giang sử dụng ma pháp gì vậy, thế mà có thể khiến này ba vị này cùng đích thân tới!”

Tất cả mọi người ở đây đều biết, ba người này là ba vị đứng đầu nền kinh tế của Kim Vân, với cấp bậc của ba người họ, ngay cả đại thọ của cụ Giang, bọn họ cùng lắm là phái người đưa quà lại đây thôi.

Mọi người không bao giờ ngờ tới, ba người bọn họ lại đích thân tới nhà họ Giang, hơn nữa trực tiếp biếu số tiền lớn như vậy!

Tuy rằng không thể so với thẻ kim cương VIP của Vân Thiên, nhưng tiền biếu 1.750 tỷ, giá trị của nó cao hơn những món quà kia rất nhiều!

Cha con Giang Minh Hải và Giang Minh Thành có vẻ kinh ngạc không thôi.

“Cha, bọn họ... Tại sao bọ họ tới đây?” Giang Minh Thành kinh ngạc nói

“Cha cũng không biết.” Giang Minh Hải cũng đơ luôn.

Ngay cả cụ Giang ngồi đằng trước sau khi nghe thấy ba cái tên này, cũng có vẻ giật mình.

Cụ Giang vô cùng rõ ràng, vị thế của ba người này ở Kim Vân to hơn ông rất nhiều. Tuy rằng ông cũng có quen biết những người này, nhưng chưa đến mức để họ vốn dĩ bận trăm công ngàn việc rút ra thời gian tự mình tới tham gia.

Mấy ông chủ bên cạnh càng nói càng hăng:

“Cụ Giang, hôm nay tiệc mừng thọ của ông, thật đúng là long trọng, chẳng những chủ tịch tập đoàn Vân Thiên đích thân tới, ngay cả ba vị này đều tự mình tới mừng thọ ông!”

“Cụ Giang, ông đúng thật có bản lĩnh, ngay cả ba vị này cũng mời về được! Bội phục!”

Tuy cụ Giang cười gật đầu, nhưng trong lòng ông rất mơ hồ, ông cũng không biết, sao ba vị này lại đích thân tới.

Cụ Giang lúc này sao còn còn ngồi được? Vội vàng đứng dậy đi ra đón tiếp.

Trước mặt ba người này, ông cũng không dám tự cao tự đại, nếu không này ba người liên hợp chèn ép, nhà họ Giang sợ là khó có thể sống tiếp ở Kim Vân.
Bình Luận (0)
Comment