Cực Phẩm Đại Thiếu

Chương 689

Lúc trước Lâm Thiên cảm thấy đây rất có thể là hành động đã có kế hoạch và tính toán từ trước.

Nếu như thật sự là như vậy, Lâm Thiên nhất định phải tìm ra xem là ai muốn tổn thương Tô Bảo Nhi!

Lâm Thiên tuyệt đối không cho phép người như vậy tồn tại!

"Giám đốc Lâm, tốt hơn hết anh vẫn nên đến sân vận động rồi tôi sẽ nói trực tiếp với anh." Giám đốc Ngô nói.

"Được." Lâm Thiên gật đầu đáp lại.

Sau khi cúp điện thoại, Lâm Thiên đạp ga xuống chạy về phía nhà Giang Minh Tú.

Sau khi đón Giang Minh Tú, Lâm Thiên đi thẳng tới sân vận động thành phố Macao.

Trong phòng khách ở đằng sau sân vận động, Lâm Thiên nhìn thấy giám đốc Ngô.

"Giám đốc Ngô, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?" Lâm Thiên nhìn thấy giám đốc Ngô, lập tức hỏi.

"Theo lời khai của kẻ giết người, chính người đại diện của ca sĩ Chu Ánh Ly đã thuê bọn họ làm việc, hiện giờ người đại diện đó đã đã bị bắt giam, người đại diện đó nói đây là hành vi của cá nhân của cô ta, không liên quan gì đến Chu Ánh Ly hết, Chu Ánh Ly cũng nói cô ta không biết chuyện này." Giám đốc Ngô nói.

"Chu Ánh Ly sao?" Lâm Thiên lẩm nhẩm.

Cái tên này Lâm Thiên đã từng nghe qua, là một ca sĩ nổi tiếng trong nước.

"Giám đốc Lâm, tuy bên ngoài chuyện này không liên quan gì đến Chu Ánh Ly, là do người đại diện của cô ta làm, nhưng cụ thể có liên quan với cô ta không thì không thể chắc chắn." Giám đốc Ngô nói.

Lâm Thiên gật đầu: "Được, tôi biết rồi. Chuyện này làm phiền giám đốc Ngô rồi. Đây là thẻ vàng VIP của Vân Thiên, một món quà nhỏ, không quá quý trọng."

Lâm Thiên vừa nói vừa lấy ra một tấm thẻ đưa cho giám đốc Ngô.

"Đây… Cảm ơn giám đốc Lâm, không ngờ anh lại tặng món quà quý giá như vậy, tôi thật sự bởi vì nhận được ưu ái đâm ra lo sợ."

Giám đốc Ngô tươi cười nhận thẻ thành viên, ông ta biết tấm thẻ này đáng giá một nghìn bảy trăm năm mươi tỷ, ông chỉ hỗ trợ làm chút chuyện nhỏ thôi mà đã có được món quà lớn thế này, tất nhiên rất kinh ngạc.

"Tôi chưa bao giờ keo kiệt với những người đã giúp mình." Lâm Thiên cười.

......

Sau khi ra khỏi hậu trường, Lâm Thiên cầm vé giám đốc Ngô tặng, dẫn Giang Minh Tú đến ngồi ở hàng ghế đầu, cùng xem buổi hòa nhạc của Tô Bảo Nhi.

Lần này an ninh đã được tăng cường, không có vấn đề gì xảy ra, cả buổi hòa nhạc diễn ra rất suôn sẻ.

Đây là lần đầu tiên Lâm Thiên trực tiếp đến buổi hòa nhạc của Tô Bảo Nhi, nghe cô ấy hát, phải nói rằng  bầu không khí tại hiện trường thật sự rất tốt.

Buổi hòa nhạc kết thúc thành công vào mười giờ tối.

......

Ngày hôm sau, Lâm Thiên và Tô Bảo Nhi lên máy bay trở về thủ đô.

Về phần Giang Minh Tú, cô quyết định ở Ma Cao thêm vài ngày, ở bên cha mẹ mình.

Đương nhiên Lâm Thiên hiểu tâm tình của cô, dù sao cũng đã năm năm không về nhà.

Hiện giờ cha con Giang Hải Minh bại thua, cô ở lại Macao cũng không cần lo lắng gì.

Về phần Lamborghini Veneno và hai chiếc Ferrari khác, Lâm Thiên yêu cầu hãng hàng không vận chuyển về thủ đô cho mình.

Vài giờ sau, máy bay hạ cánh xuống thủ đô.

Sau khi xuống máy bay, vì Tô Bảo Nhi còn nhiều công việc phải sắp xếp nên Lâm Thiên chào tạm biệt cô ấy, đi thẳng về  biệt thự của mình.

Những ngày tiếp theo, lịch trình của Lâm Thiên rất đơn giản. Khi không có chuyện gì đặc biệt thì chỉ dốc toàn lực vào tu luyện, đột phá Kim Đan Cảnh!

......

Thủ đô, trong nhà Kurokawa.

Kurokawa Sawa và Kurokawa Koro đứng trong sân, sắc mặt cả hai đều rất khó coi, xung quanh mắt còn có quầng thâm.

Mấy ngày nay, cuộc sống của họ có thể nói là vô cùng vất vả, trước hết những chuyện mất điện, mất nước, chập điện đã ảnh hưởng rất lớn đến sinh hoạt của họ.

May thay ở nhà có một vài thức ăn thức uống dự trữ, có thể nuôi sống họ trong mấy ngày.

Điều khiến họ đau đầu nhất là tiếng ồn của máy móc trên công trường, ban đêm sẽ vang lên hàng loạt tiếng động đinh tai nhức óc, khiến họ hoàn toàn không ngủ nổi!

Họ kết luận rằng đây chắc chắn là cố ý!

Không chỉ ban đêm, đôi khi cả ban ngày cũng có tiếng động ồn ào đó, khiến cho ý tưởng ngủ ngày của họ tan vỡ.

Ăn không ngon, ngủ không yên, liên tục vài ngày như vậy, tinh thần của bọn họ sắp sụp đổ.

"Cha, bao giờ tình trạng này mới hết đây, người của phòng bếp vừa tới báo tin thức ăn nhiều nhất chỉ có thể chống đỡ cho ba ngày." Kurokawa Koro vội vàng nói.

Bởi vì mất điện nên bọn họ cũng không sạc được điện thoại, lúc đầu điện thoại vẫn còn pin nên họ còn có thể liên lạc với thế giới bên ngoài, bây giờ điện thoại đều sập nguồn, ngay cả thế giới bên ngoài cũng không thể liên lạc nổi.

"Đều là do tên chết tiệt Lâm Thiên kia! Lâm Thiên chết tiệt! Chờ khi sư huynh của Ishino đến, đó sẽ là giờ chết của cậu ta!" Kurokawa Sawa hằn học nói.

"Cha, lỡ chúng ta chưa đợi được Ishino về đã bị vây chết ở đây thì sao!" Kurokawa Sawa chán nản nói.

"Yên tâm đi, nhà Kurokawa chúng ta có danh tiếng nhất định ở Nhật Bản cũng có danh tiếng nhất định, Đại sứ quán Nhật Bản chắc chắn sẽ nghĩ biện pháp cứu chúng ta ra, nếu không bọn họ sẽ chẳng thể nào giải thích được với nhân dân Nhật Bản!" Kurokawa Sawa nói.

......

Ở phía bên kia.

Trên đường về biệt thự, Lâm Thiên ngồi trong xe kiểm tra tư liệu của ca sĩ Chu Ánh Ly qua điện thoại.

Mặc dù người đại diện của Chu Ánh Ly đã phải chịu trách nhiệm về vụ việc đó. Nhưng Lâm Thiên có lý do nghi ngờ chuyện này có thể là do Chu Ánh Ly chỉ dẫn.

Khi điều tra, Lâm Thiên phát hiện, Chu Ánh Ly cũng nằm trong danh sách đề cử cho giải thưởng Giai điệu vàng Hoa quốc năm nay.

Phải biết Tô Bảo Nhi là người đã đoạt được giải thưởng đó, Chu Ánh Ly lại là ứng cử viên tranh giải. Lâm Thiên đoán đây có lẽ là nguyên nhân Chu Ánh Ly muốn hủy hoại khuôn mặt của Tô Bảo Nhi?

Lâm Thiên lại cẩn thận điều tra thêm, phát hiện công ty giải trí của Chu Ánh Ly ở ngay tại thủ đô, là công ty giải trí số một số hai thủ đô, tên là Công ty Giải trí Kim An.

Lâm Thiên quyết định sẽ rút thời gian ra tự thân đi gặp Chu Ánh Ly.

Lâm Thiên vừa về biệt thự đã nhận được điện thoại của Tần Thi.

"Alo, cô chủ họ Tần, cô có chuyện gì vậy? Đừng nói cô lại tìm tôi muốn tôi giả làm bạn trai cô nữa nhé?" Lâm Thiên nhận điện thoại.

"Anh nghĩ hay nhỉ, tôi gọi điện cho anh là để thông báo cho anh một chuyện thay ông nội thôi." Tần Thi nói.

"Ồ, vậy à? Có chuyện gì?"

Lâm Thiên nghe thấy là lời của ông Tần thì thu lại nụ cười, vẻ mặt nghiêm túc.

"Chuyện của nhà Kurokawa, nghe nói anh mua hết đất ở gần nhà họ sau đó bao vây bọn họ?" Tần Thi hỏi.

"Đúng vậy, lần trước bọn họ phái sát thủ đến giết tôi, cô biết mà, chẳng lẽ tôi không thể dạy dỗ bọn họ một chút?" Lâm Thiên nói.

"Với cá nhân tôi, tôi muốn nói một câu làm hay lắm."

"Nhưng mà Đại sứ quán Nhật Bản đang gây áp lực vì chuyện này, chuyện này đã lên đến tầm quan hệ giữa Hoa Quốc và Nhật Bản rồi, nếu có vấn đề gì ông nội tôi cũng không giúp anh nổi đâu, cho nên ông hy vọng anh có thể hủy bỏ công trường, hiện giờ rút lui sẽ chỉ gây ảnh hưởng nhỏ, ông nội có thể giúp anh." Tần Thi nghiêm túc nói.

"Vậy sao, vậy được rồi, thay tôi chuyển lời cảm ơn ông Tần." Lâm Thiên gật đầu đáp lại.

Lâm Thiên ngẫm lại, lời Tần Thi nói cũng không phải không có lý.

Hơn nữa khoảng thời gian bao vây nhà Kurokawa này, có thể coi là một bài học cho bọn họ rồi.

"Đúng rồi, buổi tối anh có thời gian không? Đến nhà tôi ăn cơm, cha tôi nói ông ấy muốn gặp anh, một người trẻ tuổi xuất chúng." Tần Thi nói.

"Cha cô muốn gặp tôi?" Lâm Thiên ngẩn ra.

Cha Tần Thi là ai, trong lòng Lâm Thiên vô cùng rõ ràng, hiện tại có thể thường xuyên nhìn thấy cha cô ấy trên TV, là người có tầm ảnh hưởng nhất định ở Hoa Quốc đều có ảnh hưởng nhất định.

Hơn nữa cha của Tần Thi không giống ông Tần, ông Tần đã nghỉ hưu nhưng cha Tần Thi thì không.

"Có chuyện gì vậy? Không phải Lâm Thiên anh lợi hại lắm sao, thế mà ngay cả cha tôi cũng không dám gặp, không ngờ anh mà cũng có lúc sợ." Tần Thi cười nói.

"Tôi đâu nói là tôi sợ, chỉ là ăn cơm thôi mà, nhất định tôi sẽ đến." Lâm Thiên nói.

Sau khi cúp điện thoại của Tần Thi, Lâm Thiên gọi điện cho Lưu Thân, bảo anh ta hủy bỏ công trường xung quanh.

Lưu Thân cũng không hỏi vì sao, chỉ làm theo lời Lâm Thiên.

Sau khi Lâm Thiên ra chỉ thị xong thì trở về phòng, nhanh chóng tiến vào chế độ tu luyện.

......

Mới thông báo cho Lưu Thân không bao lâu, công trường bao vây xung quanh nhà Kurokawa đã bắt đầu dẹp bỏ.

Điều này khiến Kurokawa Koro và Kurokawa Sawa sắp rơi vào tình trạng sụp đổ sống lại.

Đối với họ, tiếp theo chỉ cần chờ sư huynh của Ishino đến là có thể trả thù!

......

Sau khi màn đêm buông xuống, thủ đô ngập trong phồn hoa.

Lâm Thiên đã tu luyện mấy tiếng, nhìn thời gian, sắp tới dự tiệc rồi.

Bởi vì Lamborghini Veneno của Lâm Thiên còn chưa vận chuyển về, nên Lâm Thiên lái chiếc xe công vụ đỗ trong biệt thự, đi đến nhà Tần Thi.

Nói thật, trong lòng Lâm Thiên có chút thấp thỏm, anh không biết tại sao người cha bận rộn của Tần Thi lại muốn gặp mình.
Bình Luận (0)
Comment