Cực Phẩm Đại Thiếu

Chương 713

Tại sao Ngân hàng Hoa Kỳ có thể vô cùng hào phóng cho Lâm Thiên vay nhiều tiền như vậy? Cũng chính vì nhìn trúng Tập đoàn Vân Thiên kiếm tiền nhanh, mới yên tâm to gan cho Lâm Thiên vay tiền, còn có thể lời được một khoản lãi suất.

Người như Lâm Thiên, ngân hàng nào cũng bằng lòng cho Lâm Thiên vay tiền thôi!

Về phần Shoppe bên kia, vì hiện nay vừa mới đưa ra thị trường không lâu, giá cổ phiếu vẫn đang nhanh chóng tăng lên, cho nên Lâm Thiên không muốn di chuyển số tiền lớn từ phía Shoppe bên kia, nếu không sẽ tạo ra chấn động thị trường chứng khoán của Shoppe, cho nên lựa chọn vay tiền từ chỗ ngân hàng.

...

Sáng ngày hôm sau.

Trên nóc tòa nhà cao tầng đối diện với Trung tâm giải trí Hải Lam.

Hoàng tử Cát Lai phái vệ sĩ Dulles, đã sắp xếp chuẩn bị ở đây.

Anh xách một khẩu súng bắn tỉa Barret lên tòa nhà cao tầng.

Sức mạnh của Barret đến mức độ nào, có rất nhiều người đã từng được nghe đến, trong phạm vi một nghìn mét, đủ để làm một người bị nổ tung!

Mặc dù người đó có trốn sau bức tường, sức mạnh của nó cũng có thể thoải mái xuyên qua bức tường được!

Danh hiệu vua súng bắn tỉa của nó tuyệt đối không phải chỉ là cái danh hão!

Dulles đã cài đặt mọi thứ xong xuôi, bước vào trạng thái ôm cây đợi thỏ, chỉ cần đợi mục tiêu nhiệm vụ là Lâm Thiên xuất hiện, sau đó một chiêu lấy mạng!

Trên Barret còn lắp một ống giảm thanh được chế tạo đặc biệt khoảng năm mươi centimet.

Khoảng một tiếng đồng hồ sau.

Ở cửa Trung tâm giải trí Hải Lam.

Ba người Lâm Thiên, Thạch Hàn, Mạnh Gia cùng đi tới.

Hôm nay Lâm Thiên đã ăn sạch ngành giải trí ở Áo Đấu, đương nhiên chuẩn bị lên đường quay về Hà Nội.

Dựa vào việc hiện nay Lâm Thiên đã nắm giữ trung tâm giải trí ở Áo Đấu mà nói, hoàng tử Cát Lai đã không còn tư cách gì tranh giành với Lâm Thiên được nữa rồi, dưới quyền khống chế tuyệt đối, Lâm Thiên cũng không sợ hoàng tử Cát Lai sẽ đùa giỡn ra được trò trống gì.

Vì lý do an toàn, Lâm Thiên còn đặc biệt để cho Thạch Hàn ở lại Áo Đấu một thời gian nữa, để anh ta trấn giữ Áo Đấu.

Dù sao Thạch Hàn cũng là tu sĩ Tiên Thiên Hư Đan, cộng thêm anh ta có kinh nghiệm phong phú và năng lực xuất sắc, Lâm Thiên tin chắc có anh ta ở đây trấn giữ, sẽ không có vấn đề gì hết.

"Thạch Hàn, thời gian gần đây, anh phải nâng cao cảnh giác, còn có phải chú ý bảo vệ Mạnh Gia, đề phòng hoàng tử Cát Lai gây bất lợi cho anh ta." Lâm Thiên dặn dò.

"Anh Thiên, tôi làm việc, anh cứ yên tâm đi!" Thạch Hàn vỗ ngực.

"Anh làm việc, đương nhiên tôi yên tâm rồi!"

Lâm Thiên cười vỗ vỗ bả vai Thạch Hàn.

"Hử?"

Ánh mắt Thạch Hàn đột nhiên tập trung lại.

"Sao vậy Thạch Hàn?" Lâm Thiên nghi ngờ hỏi.

"Không đúng! Anh Thiên cẩn thận!"

Thạch Hàn đột nhiên quát to một tiếng, sau đó ôm chặt Lâm Thiên, nhào sang bên cạnh!

Thạch Hàn đã từng qua lại giữa ranh giới sống chết nhiều lần, cho nên vô cùng nhạy cảm với những đe dọa đến tính mạng, anh ta vừa mới cảm giác được sau lưng phát lạnh, có một cảm giác nguy hiểm chết người lóe lên trong đầu.

Đúng lúc này, Lâm Thiên cũng nhạy cảm cảm giác được sau lưng có động tĩnh.

Ngay trong nháy mắt khi Lâm Thiên cảm giác được động tĩnh, viên đạn lập tức bắn trúng cánh tay của Thạch Hàn.

"Ầm!"

Chỉ trong chớp mắt, cánh tay của Thạch Hàn đã máu thịt be bét!

Tuy rằng Thạch Hàn là tu sĩ, nhưng sức mạnh của Barret quá lớn, Thạch Hàn hoàn toàn không gánh vác được!

Huống chi là trong tình huống hoàn toàn không có đề phòng như vừa nãy!

May mà Thạch Hãn cố gắng nhào sang, cho nên chẳng qua chỉ bắn trúng cánh tay, không bắn trúng nơi quan trọng.

Lúc này Thạch Hãn ngã xuống mặt đất, máu tươi trong nháy mắt nhuộm đỏ nền đất.

"Hít hà!"

Thạch Hàn đau đến mức liên tục hít vào khí lạnh, có điều Thạch Hàn không hề la hét, mà chỉ cắn răng ép bản thân phải nhẫn nhịn.

"Thạch Hàn!"

Lâm Thiên vội vàng hét to, vọt đến trước mặt Thạch Hàn.

Nhìn thấy dáng vẻ Thạch Hàn thế này, con ngươi Lâm Thiên trong nháy mắt đỏ bừng!

"Anh Thiên! Trước tiên phải giải quyết nguy cơ đã!" Thạch Hàn cắn răng nhắc nhở.

Lúc này Lâm Thiên mới kịp phản ứng lại, vừa nãy khi Lâm Thiên nhìn thấy Thạch Hàn bị thương, thậm chí sắp mất lý trí luôn, cho nên Lâm Thiên đã quên mất việc cấp bách bây giờ là phải làm gì.

Trên tòa nhà cao tầng đối diện.

Dulles thấy không bắn chết đối phương, anh ta cũng lộ ra vẻ cực kỳ kinh ngạc.

Quả thật anh ta không dám tưởng tượng, tại sao đối phương có thể phát hiện ra nguy hiểm trong nháy mắt trước khi anh ta nổ súng, điều này quá kỳ lạ, thật sự không thể tưởng tượng được.

Có điều Dulles đã từng được huấn luyện chuyên nghiệp, sau khi anh ta kinh ngạc trong nháy mắt, lập tức bóp cò súng, sau đó bắn phát súng thứ hai.

Bên dưới.

Sau khi Lâm Thiên được Thạch Hàn nhắc nhở, vừa mới ngẩng đầu lên đã nhìn thấy viên đạn thứ hai bay về phía mình.

Mặc dù với thực lực của Lâm Thiên bây giờ, nếu viên đạn của súng Barret này có bắn trúng nơi hiểm yếu của Lâm Thiên, chắc chắn vẫn có thể tạo thành vết thương chết người với Lâm Thiên!

Cho dù không trúng nơi hiểm yếu, cũng vẫn tổn thương được Lâm Thiên!

Đừng thấy lực tấn công của Lâm Thiên mạnh mẽ, nhưng Lâm Thiên cũng mới đến cảnh giới Thực Đan, cho nên khả năng phòng ngự của Lâm Thiên cũng chỉ đến Thực Đan thôi!

"Chặn lại cho tôi!"

Lâm Thiên lập tức lấy Xích Huyết Kiếm ra, sau đó chặn ngang trước mặt.

"Keng!"

Viên đạn đập mạnh lên thân Xích Huyết Kiếm, phát ra âm thanh va chạm vang dội lanh lảnh, lực đánh vào khổng lồ khiến Lâm Thiên cũng phải lùi về sau hai bước!

"Anh Thiên, tôi dẫn Mạnh Gia vào trung tâm giải trí trốn đi, anh đi tìm anh ta!"

Sau khi Thạch Hàn nói xong, nhịn đau cố gắng đứng dậy, sau đó dùng cánh tay không bị thương kia, xách Mạnh Gia đã bị dọa sợ đến mức há mồm trợn mắt, lao vào trong trung tâm giải trí.

Thời gian này đúng lúc rơi vào quãng nghỉ khi đối phương bắn xong một viên đạn, đang lên đạn!

Lâm Thiên ngẩng đầu nhìn lên tòa nhà cao tầng đối diện, đúng lúc nhìn thấy một bóng người.

"Tự tìm đường chết!"

Con mắt đỏ bừng của Lâm Thiên nhìn chằm chằm đối phương, trong con ngươi lóe ra lửa giận vô tận, nắm đấm lại càng nắm chặt hơn vang lên tiếng rắc rắc.

Lúc này Lâm Thiên đã tức giận đến mức gần như mất đi lý trí rồi!

Vì anh ta dám tổn thương đến Thạch Hàn!

Ngay sau đó, vọt thẳng đến tòa nhà đối diện.

Trên tòa nhà cao tầng đối diện.

"F*ck, đây là kiếm gì vậy chứ!"

Dulles bắn xong phát súng thứ hai, sau đó anh ta kinh hãi mắng to, trong lòng vô cùng khiếp sợ, vì anh ta tận mắt nhìn thấy, Lâm Thiên thế mà dùng một thanh kiếm, chặn được viên đạn.

Anh ta không thể nào tưởng tượng được, thanh kiếm kia dùng chất liệu gì chế tạo thành, thế mà lại có thể ngăn cản được viên đạn của Barret? Đây quả thật là không thể tưởng tượng được!

Chỉ chốc lát sau, sau khi khiếp sợ, anh ta đang định nhắm bắn lần thứ ba, lại phát hiện đối phương đã vọt về phía tòa nhà cao tầng của mình, hơn nữa tốc độ di chuyển còn nhanh đến mức khiến người ta kinh ngạc, khiến anh ta hoàn toàn không có cách nào nhắm bắn được!

"Anh ta... Anh ta là quái vật gì vậy!"

Dulles nhìn thấy tốc độ di chuyển của Lâm Thiên kinh người như vậy, anh ta hoàn toàn chấn động rồi.

Anh ta là vệ sĩ cao cấp đã từng trải qua huấn luyện ma quỷ, nhưng anh ta chưa bao giờ nhìn thấy, có ai có thể chạy nhanh được như vậy, tốc độ này chắc chắn đã vượt qua mức cực hạn của con người bình thường rồi!

"Chạy mau!"

Dulles biết rõ, việc ám sát của mình đã thất bại rồi, mà đối phương đã xông lên tìm đến mình, trong tình huống này, nhất định phải rút lui thôi!

Đương nhiên Dulles không thể nào đi thang máy được, anh ta đã tính toán xong con đường rút lui từ lâu, từ cầu thang rút lui ra tầng lánh nạn ở tầng giữa, sau đó thông qua tầng lánh nạn của tòa nhà cao tầng, từ ống dẫn bên ngoài tường đi xuống!

Kế hoạch của anh ta rất hay, nhưng mà tốc độ của Lâm Thiên lại nhanh đến mức vượt ngoài tưởng tượng của anh ta, anh ta vừa mới chạy xuống đến tầng bốn, Lâm Thiên đã vọt lên rồi.

Sau khi Dulles nghe thấy tiếng động Lâm Thiên đang lên tầng trong cầu thang, sắc mặt anh ta cũng tái nhợt luôn.

Anh ta chỉ có thể xoay người chạy ngược trở lại, chạy lên mái nhà, sau đó khóa cánh cửa sắt ở sân thượng lại.

"Ầm!"

Dulles vừa mới đóng cửa sắt, chuẩn bị tìm đường khác chạy trốn, cửa sắt đột nhiên bị "Ầm!" một tiếng, đá bay!

Đập vào mắt anh ta chính là Lâm Thiên.

"Anh... Anh không phải là người! Anh là ma quỷ!" Dulles hoảng sợ nhìn Lâm Thiên.

Cánh cửa sắt kiên cố như vậy, lại bị một cước đá bay, anh ta không cách nào tưởng tượng ra được rốt cuộc Lâm Thiên là sự tồn tại như thế nào!

Anh ta không thể nào tưởng tượng được, hoàng tử nhà anh ta lại đắc tội một sự tồn tại kinh khủng như vậy!

"Anh là người của hoàng tử Cát Lai!" Ánh mắt Lâm Thiên oán độc nhìn anh ta chằm chằm.

Trước đây khi ở trường đua ngựa, khi Lâm Thiên gặp phải hoàng tử Cát Lai, đã từng gặp người này rồi, người này là vệ sĩ đứng sau lưng hoàng tử Cát Lai, cho nên Lâm Thiên chỉ cần liếc mắt là nhận ra anh ta.

Sau khi Lâm Thiên nhận ra anh ta xong, vừa nghĩ đã lập tức hiểu ra tại sao lại gặp phải ám sát.

"Đúng vậy, tôi chính là người của hoàng tử Cát Lai! Anh đắc tội hoàng tử, chỉ còn một con đường chết!" Dulles cắn răng, giọng nói tuy lớn nhưng chỉ là miệng hùm gan sứa.

"Trước tiên tôi giết anh đã!"

Lâm Thiên cầm Xích Huyết Kiếm trong tay, trong con ngươi lóe lên tức giận vô tận.

"Anh... Anh đừng có tới đây!"

Dulles vội vàng cầm Barret lên, nhắm bắn về phía Lâm Thiên.

Khoảng cách gần như vậy, Barret đủ để bắn một người bình thường thành tro bụi!

"Sức mạnh của nó tuy rằng lớn thật, nhưng mà dựa vào năng lực phản ứng của anh, không thể nào nổ súng thành công trước mặt tôi đâu!" Lâm Thiên híp mắt lại, giọng nói lạnh lùng.

Vừa nói dứt lời, Lâm Thiên lập tức dùng tốc độ kinh người xông về phía anh ta.

Dulles còn chưa kịp phản ứng lại, Lâm Thiên đã vọt đến trước mặt anh ta rồi.

"Keng!"

Xích Huyết Kiếm chém xuống, Barret trực tiếp bị chém thành hai khúc.

"Ừng ực! Ừng ực!"

Dulles trừng to hai mắt, nuốt mạnh ngụm nước bọt đã phát khô, anh ta không cách nào tưởng tượng được, thanh kiếm này được làm từ thứ gì, có thể thoải mái chặt gãy Barret như vậy!

Anh ta không cách nào tưởng tượng được, tại sao tốc độ của Lâm Thiên lại nhanh đến mức chính anh ta cũng không kịp phản ứng!

"Chết đi!"

Bóng kiếm Xích Huyết Kiếm lướt qua.

Ngay sau đó, đầu của Dulles bị chém rơi!
Bình Luận (0)
Comment