Cực Phẩm Hệ Thống

Chương 18

...

Tiếng hét khiến toàn trường đều chấn động. Là ai mà dám gọi thẳng tên của tông chủ như vậy chứ??? Tại trong lúc mà mọi người còn đang nghĩ ngợi thì chỉ thấy một lão giả từ trên trời phi xuống đứng ngay trước mắt của Huyết Sát.

“Đệ tử bái kiến sư phụ” – Huyết Sát sắc mặt trắng bệch cúi đầu nói.

Thấy tình cảnh này tất cả mọi người của Huyết Nguyệt tông đều giật mình. Người trước mắt này lại là Sư Phụ của tông chủ?? Chẳng phải sư phụ của tông chủ đã chết hơn năm mươi năm trước sao?? Sao bây giờ lại tuồn ra thêm một người nữa.

“Hừ!! ngươi cũng còn coi ta là sư phụ ngươi sao??” - Lão giả kia hừ lạnh một tiếng.

“Đệ tử không dám” – Huyết Sát nghe vậy vội vàng quỳ xuống.

Đặng Dịch thấy cảnh này cũng hơi ngẩn người. Cáu đậu phộng, BOSS chính xuất hiện nha!!

“Thiên Nhãn”

+Tên : Huyết Chấn Thiên

Thân phận : Tổng chủ đời trước của Huyết Nguyệt tông

Tu vi : Võ Hoàng hậu kỳ đỉnh phong.

HP : 42000/42000

Sức chiến đấu: 3300

Trong lúc Đặng Dịch đang quan sát Huyết Chấn Thiên thì hắn cùng quay đầu rồi nhìn về phía Đặng Dịch rồi nhíu mày nói

“Hẳn ngươi là người muốn Hỏa Linh Châu đi???”

“Cái này cũng không phải ta muốn mà là ta nhận được chỉ đạo từ phía trên nha” – Đặng Dịch có chút chột dạ trả lời.

Huyết Chấn Thiên nghe xong thì lâm vào trầm tư, Hỏa Linh Châu là vô cùng quan trọng đối với toàn Huyết Nguyệt tông.Ngoài đời, Huyết Nguyệt tông bị người ta coi như là một ma tông nhưng thực sự thì công pháp và võ kỹ ma đạo lại hầu như không có, mà thay đó hầu hết là công pháp và võ kỹ hệ hỏa.

Tại vì khi mà Huyết Văn Luyện tìm hiểu ra bí mật của Hỏa Linh châu thì hầu như toàn bộ tông môn đều dùng công pháp và võ kỹ hệ hỏa. Nhưng bởi vì mang tiếng ma tông từ trước nên không có một ai công nhận Huyết Nguyệt tông là một chính tông mà vẫn bị người đời đồn thổi là một mà tông. Mắc dù đã giáo dưỡng đệ tự ra ngoài phải đối nhân xử thế thật tốt để cố gắng cải thiện hình ảnh của tông môn nhưng vẫn thất bại.

Còn vấn đề tại sao muốn sửa đổi thì vô cùng đơn giản nha, giữa chính tông và ma tông thì những tên đệ tử mới bước vào tu luyện chắc chắc sẽ tìm lên Chính tông mà bái nhập môn hạ, còn ma tông thì làm gì có tên đệ tử nào muốn gia nhập để rồi trở thành một đại ma đầu bị người đời ghét bỏ chứ.

Điều đó cũng chứng minh rõ khi mà mỗi lần Huyết Nguyệt tông mở ra chiêu mộ đệ tử thì có rất ít người đến đăng ký, hầu hết đệ tử trong tông môn hiện giờ đều là các trưởng lão tự mình ra ngoài chiêu thu. Hiện tại, nếu như mất đi Hỏa Linh châu thì có thể nói là tổn thất vô cùng lớn, rất có thể thực lực tông môn sẽ bị suy giảm đi một lượng lớn.

Đó là điều mà hắn không hề muốn một chút nào. Nhưng mà theo lời Đặng Dịch đã nõi, nếu như hôm nay bọn hắn không chịu giao ra Hỏa Linh Châu thì rất có thể ngay ngày mai thồi, Huyết Nguyệt tông sẽ bị xóa tên khỏi Thiên Chân đế quốc.

Sau một lúc suy nghĩ thì hắn mới nói:

“Điều này có chút khó khăn, ngươi nếu như đã đến tậ nơi đây để đòi ngọc thì chắc chắn cũng biết được tình hình tông môn chúng ta chứ”

Đặng Dịch nghe xong thì cũng hơi gật đầu nói

“Phải, ta đã có xem qua”

Xác thực, trong tài liệu mà Thanh Phong thương minh đưa cho hắn thì có ghi rất chi tiếu và đầy đủ mọi thứ về Huyết Nguyệt tông. Một tông môn thuộc về ma đạo lại không hề làm mấy chuyện kinh tởm của của ma đạo mà lại có một hệ thống tu luyện vô cùng giống với chính đạo.

Đệ tử thì hầu hết dừng Hỏa hệ võ kỹ. Điều duy nhất sai sót trong tài liệu là Huyết Chấn Thiên, theo như tài liệu thì đáng nhẽ Huyết Chấn Thiên hẳn đã chết trong một trận chiến khoảng mấy chục năm trước rồi.

Nghe Đặng Dịch nói vậy Huyết Chấn Thiên cũng gật đầu trầm giọng nói:

“Nếu đã như vậy, ngươi cũng hẳn phải biết Hỏa Linh Châu vô cùng quan trọng đối với Huyết Nguyệt tông. Ta không thể cho phép ngươi lấy nó đi ngày hôm nay được”

Đặng Dịch nghe xong Huyết Chấn Thiên lời nói thì cũng không để ý lắm mà cười cười nói:

“Nghe suy nghĩ thật kỹ?? Nếu như ngươi giao ra ngày hôm nay thì còn có cơ hội phát triển sau này, còn nếu ngày mai thì có thể tông môn của ngươi sẽ không còn tồn tại nữa... Ngươi muốn như vậy sao”

Huyết Chấn Thiên nghe xong có chút do dự. Hắn cũng không tin là Đặng Dịch có thế lực nào đó sau lưng, nếu không thì cứ đến cướp đi là xong việc gì cần phải nói nhiều như vậy, nhưng mà hắn cũng không dám chắc chắn. Chẳng may những điều Đặng Dịch nói là sự thật thì phải làm sao??? Nghĩ một lúc, hắn mới cắn răng nhìn về phía Đặng Dịch trầm giọng nói:

“Nếu đã như vậy....Bắt hắn lại cho ta”

Hắn vừa dứt lời, Huyết Sát và sáu vị trưởng lão hơi hơi ngẩn ngươi một tí rồi đồng loạt lao thật nhanh về phía Đặng Dịch. Thấy cảnh này, Đặng Dịch thầm hô không ổn, lập tức lùi lại phía sau. Khi mà bày người gần đến được chỗ của Đặng Dịch thì Dịch Nhất lao ra đối đầu với bày người.

“Hỏa Quyền”

“Hỏa Cước”

“Thiết Hỏa Thương”

...

Liên tiếp những chưởng đòn được bảy người tung ra. Dịch Nhất mặc dù hơn bọn họ một cái tiểu cảnh giới nhưng mà người ta có câu “Ba đánh một, không chột cũng què” hơn nữa đây là bảy đánh một chứ không phải ba....Ban đầu thì Dịch Nhất có chiếm chút thế thượng phong vì có tu vi cao hơn, nhưng sau khi giao tranh một khoảng thời gian thì bảy người với kinh nghiệm và võ ký đầy mình đã đánh cho Dịch Nhất trông khá là thảm.

Thử tưởng tượng, một người chỉ dựa tu vi mà chiến đấu thì làm sau có thể địch lại tận bảy người có tu vi cận kề tấn công chứ??

Huyết Chấn Thiên nhìn thấy cảnh này thì càng yên tâm hơn, cười lạnh nói:

“Tưởng mạnh mẽ như thế nào, hóa ra chỉ là một tên không hề biết một chút võ kỹ nào, vậy mà cũng dám đến Huyết Nguyệt tông ta giương oai đúng là ngu xuẩn”

Đặng Dịch lúc này cũng không có tâm trạng để ý đến lời Huyết Chấn Thiên nói mà lo lắng nhìn về tình cảnh chiến đấu kia. Hắn đã cảm nhận được sai lầm nghiêm trọng của mình, hiện tại muốn thoát khỏi nơi đây cũng khó....

Đúng lúc này, Huyến Chấn Thiên lập tức lao về phía Đặng Dịch với tốc cực kỳ nhanh.

“Hắc Sắc Quỷ Trảo”

Bàn tay hắn bỗng toát ra tưởng đoàng hỏa diễm màu đen, hóa tành một bàng tay quỷ to bằng nữa thân người. Hắn giớ lên, chộp về phía Đặng Dịch. Tốc độ quá nhanh, tu vi quá chênh lệnh khiến cho Đặng Dịch không thể nào phản ứng kịp.

Khi mà quỷ trảo gần tóm được Đặng Dịch thì bỗng nhiên một bóng đen hiện ra trước mắt hắn, một quyền oanh ra :“Ầm...” Ngây lập tức quỷ trảo bị đánh bật ngược trở lại. Bóng đen đó không ai khác chính là Dịch Nhất, khi thấy Đặng Dịch gặp nguy hiểm hắn đã lập tức thoát ra khỏi vòng vây lao thật nhanh đến chỗ Đặng Dịch.

“Dịch Nhất, ngươi không sao chứ” – Đặng Dịch lo lắng hỏi.

“Thuộc..thuộc hạ không sao. Thiếu cả, đi thôi”

Vừa dứt lời, Dịch Nhất vác Đặng Dịch lên vai rồi lập tức đạp không phi ra phía ngoài thật nhanh.

“Đuổi theo” – Huyết Chấn Thiên lập tức hét lên.

...

Hai ngày sau.

Cách Huyết Nguyệt tông hai ngày đường, lúc này Đặng Dịch và Dịch Nhất đều bị ép đến đường cùng. Hắn lúc này vô cùng tuyệt vọng, thầm chửi mình sao có thể ngu đến như vậy.

Suốt hai ngày giết chóc và chạy khỏi vòng vây của Huyết Nguyệt tông mới đến được nơi đây, nhưng ai ngờ rằng lại lâm vào tình thế vô cùng nguy hiểm. Trước mặt là vực sâu không thấy đáy, đằng sau lại là hàng trăm đệ tử Huyết Nguyệt tông truy sát.

“Súc sinh, lần này ngươi đừng mong thoát” – Huyết Sát cười lạnh nói. Hắn có thể nói và vô cùng căm hận Đặng Dịch, lần trước hắn bị đánh đến choáng váng nên không kịp suy nghĩ gì nhiều, may là có Huyết Chấn Thiên ra mặt không thì hậu quả khó có thể tưởng tưởng tượng được.

Đặng Dịch không hề nói câu nào mà nhìn chằm chằm người của Huyết Nguyệt tông cố nghĩ xem có cách nào thoát khỏi tình cảnh này. Kinh nghiệm kém, tuổi đời trẻ nên lúc này hắn vô cùng hoảng sợ mà quên luôn cả việc mình có một cái HỆ THỐNG!!!

Thấy Đặng Dịch đơ ra nhìn về phía này, Huyết Chấn Thiên cười lạnh nói : “Hừ, chắc là sợ đến phát đần rồi, lên bắt hắn về cho ta, nhớ là phải còn sống”

Đúng, hắn muốn Đặng Dịch còn sống để còn có thể moi thêm tin tức về mấy viên Linh Châu, một bảo vật như vậy thì ai chả muốn chứ....

Dịch Nhất thấy Đặng Dịch vẫn không có phản ứng gì cắn răng, cố chịu đựng thương thế mà lao lên phía trước.

“Thiết Hỏa thương”

“Hỏa Quyền”

“Liệt Hỏa Chưởng

...

Lại liên tiếp vô số võ ký đánh về phía Dịch Nhất, nhưng lần này do thương thế quá nặng, hắn cũng chỉ có thể miễn cũng tránh né và chống đỡ mà thôi. Đúng lúc này, Huyết Chấn Thiên không biết từ đâu ra, đảnh ra một chưởng vô cùng mạnh..

“Ầm...Phụt...”

Dịch Nhất dính chiêu, phụt ra một ngụm máu tươi rồi ngã quỵ xuống đất...

Huyết Chấn Thiên thấy vậy cười lạnh một tiếng :“Tám đánh một, không chột thì chết, mau bắt tên tiểu tư kia lại cho ta”

“Vâng” – Huyết Sát gật nhẹ một tiếng rồi từ từ đi về phái Đặng Dịch đang ngồi thất thần ở đó..

“THIẾU CHỦ!!!!!!!!!!!!!!!” - Đúng lúc này, Dịch Nhất không biết từ đâu lấy ra sức lực hét thật to một tiếng khiên cho toàn trường chấn động, Đặng Dịch cũng theo đó giật mình tỉnh dậy ngơ ngác nhìn về phía Dịch Nhất mà ngẩn ra. Khi mà hắn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì Dịch Nhất lại hét lên

“THIẾU CHỦ, NGƯỜI PHẢI SỐNG THẬT TỐT!!!....”

Vừa dứt lời hắn nhìn Đặng Dịch cười thật tươi một cái rồi nhắm mắt lại vận chuyển Linh Khí một cách vô cùng hỗn loạn, lẩm bẩm nói :“ Tự bạo!!”

Thấy tình cảnh này thì mấy người cấp cao của Huyết Nguyệt tông lập tức hô không ổn, vận chuyển linh khí lăng không chạy thật xa nhưng chưa được bao xa thì

“Ầmm......!”

Một tiếng nổ vang trời khiến cho tất cả mọi người ở đây chấn động toàn thân. Những người ở gần Dịch Nhất toạn bị oanh tan xác, không có một ai sống sót, những người ở xa thì bị trọng thương. Toàn bộ Huyết Nguyệt tông chết hơn một trăm đệ tử, hai vị trưởng lão còn về Huyết Chấn Thiên và Huyết Sát thì bị oanh trọng thương khá nặng..

Đặng Dịch cũng bị vụ nổ oanh phun ra một ngụm máu tươi, bắn thẳng xuống phía dưới vực thẳm, đúng lúc này hệ thống lại vang lên:

“Ting”

“Thuộc hạ Dịch Nhất tử vong”

“Ting”

“Ký chủ đang trong trạng thái nguy kịch, mau mau bổ sung HP”

Đặng Dịch lúc này nào còn tâm trặng mà nghe hệ thống nói mà hắn lại nhớ về nụ cười đó của Dịch Nhất mà lòng quặn đau. Hơn một tháng nay, hắn hầu như đã coi Dịch Nhất như một người bạn, một người thân của mình. Vậy mà hôm nay Dịch Nhất hắn......chết rồi!! Chết thật rồi, thật sự chết thật rồi!! Cứ nghĩ đến nụ cười đó trước lúc chết của Dịch Nhất mà hắn lại không nhịn nổi nữa chảy nước mắt:

“Dịch....N..Nhất, ta nhất...nhất...định..sẽ...!!”

Chưa kịp nói hết câu thì hắn hộc ra một ngụm máu tươi rồi bất tỉnh, tiếp tục rơi xuống vực thẳm sâu không thấy đáy.....

...

Trên vách đã lúc này một cảnh tưởng vô cùng thảm khốc. Tay, chân, đầu, nội tạng, máu vung vãi khắp nơi, chỉ còn có vài người sống sót...

“Chuyện ngày hôm nay, bất cứ ai cũng không được truyền ra bên ngoài biết chưa...” - Huyết Chân Thiên sắc mặt trắng bệch cố gắng nói ra...

“Vâng...” - Huyết Sát và bốn vị trưởng lão còn lại trả lời một cách vô cùng nghiêm túc.

Nhìn qua bãi chiến trường một chút rồi cả sáu người đều lắc đầu thở dài quay về tông môn để bế quan trị thương. Trận chiến lần này khiến cho Huyết Nguyệt tông mất đi hẳn hai vị Võ Hoàng cường giả, có thể nói là thực lực tông môn đại giảm. Nếu mà chuyện này truyền ra bên ngoài thì rất là không tốt.

....

.

.

.

.

.

.

P/s: Chương này có nhiều đoạn tả oánh nhau và tả cảm xúc. Nhưng ta lại không giỏi về chuyện miêu tả cho lắm nên không được hay và sâu sắc... Mong quý vị thứ lỗi!!

Củ Hành Thần Bí- Tks All!
Bình Luận (0)
Comment