Cực Phẩm Hệ Thống

Chương 52

...

Nghe xong những lời nói này của Trường Ngọc Diệp, Đặng Dịch cảm thấy khá là bất ngờ... Suy nghĩ một chút, hắn liền thở dài một hơi xong nói:

“Được rồi, ngươi đứng dậy đi, cho ta suy nghĩ một chút....”

“Dạ...” - Trường Ngọc Diệp lập tức gật đầu một cái xong đứng dậy.

Đặng Dịch còn đang định nói câu gì thì đột nhiên cưa phòng bị mở ra, Huyết Vương vừa đi vào vừa nói:

“Được rồi, ta đã thông báo cho toàn bộ người của Huyết Thần Điện toàn bộ kế hoạch...”

Đặng Dịch nghe vậy thì gật đầu, suy nghĩ một chút liền nói:

“Không biết bao giờ thì người của Hàn gia đến để chuộc đi Hàn Nguyệt Nhi nhỉ?”

Huyết Vương nghe vậy, định nói câu gì thì đột nhiên ngoài cửa vang lên một tiếng nói:

“Làm sao? Chả nhẽ ngươi lại muốn mau chóng đuổi một đại mỹ nữ như ta đây đi?”

Giọng nói này không ai khác chính là của Hàn Nguyệt Nhi.

Đặng Dịch thấy nàng nói vậy, liền nhíu mày nói:

“Đại mỹ nữ? Mặt thì che khăn, ngực thì nhỏ, mông cũng chả to? Cũng đòi làm đại mỹ nữ?”

“Ngươi!!!....” - Hàn Nguyệt Nhi nghe vậy lập tức nghẹn họng, chỉ tau về phía Đặng Dịch, không noi lên lời...

Đột nhiên, Đặng Dịch nhìn về phía hông của nàng thì chỉ thấy một cái cán của Đoản Đao, thấy nó quen thuộc vô cùng liền cắt lời nàng, nói:

“Cho ta xem cây đoản đao kia một chút.”

Hàn Nguyệt Nhi đang tức giận Đặng Dịch, gặp hắn nói về cây Đoản Đao của mình liền tức giận hơn hét lên:

“Còn lâu!!! Đây là quà mà ông nội tặng ta. Ngươi đã làm hỏng nó rồi còn đâu... Giờ chỉ còn cái cán này mà thôi!! Đừng có mơ mà ta đưa nó cho ngươi!!”

Đặng Dịch chả thèm quan tâm tới lời nàng nói, quay ra phía Huyết Vương rồi bảo:

“Huyết Vương..”

Huyết Vương dường như hiểu ý Đặng Dịch, thân hình liền lóe một cái, biến mất tại chỗ...

Hàn Nguyệt Nhi thấy vậy lập tức hô không ổn... Nhưng tốc độ của Huyết Vương quá nhanh, nàng không kịp phản ứng gì thì cái cán của Đoản Đao trên hông nàng đã biến mất...

Nàng lập tức vội vàng nhìn về phía Đặng Dịch thì thấy hắn lúc này đang cầm cái cán đó, ngắm nghía từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên...

Mặc dù Đặng Dịch đang đeo mặt nạ, nhưng nàng có thể thấy được sự hứng thú vô cùng qua ánh mắt của hắn...

Đặng Dịch cũng lười để ý đến nàng mà chỉ chăm chút quan sát thanh Đoản Đao đã gãy này của Hàn Nguyệt Nhi.

“Thiên Nhãn”

*Tên : Phong Thiên Đoản Kiếm.(Nhái) – (Tàn phá)

*Phẩm Chất : Thượng Phẩm Binh Khí.

*Miếu tả : Hàng nhái của Phong Thiên Đoản Kiếm.

*Giá bán : 10000 Cực Phẩm Điểm.

Đặng Dịch sử dụng Thiên Nhãn xong liền mới nhớ tới thanh Phong Thiên Đoản Kiếm. Lập tức, hắn liền lấy ra từ trong khô đồ thanh Phong Thiên Đoản Kiếm rồi mang hai thanh ra so sánh với nhau...

Hàn Nguyệt Nhi thấy trên tay Đặng Dịch xuất hiện một thanh đoản kiếm giống y hệt cái mà ông nội tặng cho mình liền trợn mắt, lập tức thốt lên:

“Ngươi....Ngươi sao có được thanh đoản kiếm giống của ta!!”

Đặng Dịch không để ý đến lời nói của nàng mà cau mày lại trầm giọng nói:

“Tại sao ông nội ngươi lại có được thanh đoản kiếm thế này?”

Nghe được giọng trầm thấp của Đặng Dịch, Hàn Nguyệt Nhi liền run rẩy đôi chút, sau đó nhìn thật sâu Đặng Dịch rồi nói:

“Ông nội ta từng nói, thanh Đoản Kiếm của ta là một binh khí chí cao vô.....”

Nàng còn chưa nói hết câu thì đã bị một vị trưởng lão vội vàng lao với nói:

“Điện...điện chủ. Không ổn, không ổn...”

Người này không ai khác chính là vị đại trưởng lão trước đây của Huyết Nguyệt Tông...

Huyết Vương và Đặng Dịch thấy vẻ vội vàng hấp tấp của hắn thì liền cảm thấy không ổn, vội vàng hỏi:

“Có chuyện gì?? Nói mau!!”

Đại trưởng lão, hít một hơi thật sâu, rồi vội vã quay đầu đối với Huyết Vương nói:

“Bẩm Điện chủ, khi mà các đệ tử vừa mới bước chân ra khỏi Huyết Thần Điện, đi vào Huyết Nguyệt Tông cũ thì lập tức có ngươi đứng ngay sẵn bên ngoài rồi khống chế họ lại.. Cũng may có một đệ tử thấy cảnh này đã lập tức quay lại Huyết Thần Điện báo cho mọi người cũng biết... Nhưng mà cũng đã có hơn một trăm đệ tử bị bọn họ bắt lại...”

Đặng Dịch thấy vậy liền nhíu mày lại. Làm sao lại có người biết và đứng sẵn bên ngoài bắt đệ tử của Huyết Thần Điện lại chứ?

Hắn còn đang suy nghĩ thì đột nhiên từ bên ngoài đi vào một vị trưởng lão khác. Vừa vào phòng hắn liền vội vã nói:

“Điện chủ, mấy người bắt giữ đệ tử của Huyết Thần Điện vừa thả một người đệ tử quay về truyền lại một câu...”

“Câu gì? Nói mau” – Huyết Vương cau mày, nói.

“Mang ra đại tiểu thư, đổi lấy mạng của một trăm người....” - Vị trưởng lão này không dài dòng, liền nói ra nội dung.

Hắn vùa dứt lời, tất cả mọi người trong phòng liền ngẩn người... Trong đó bao gồm cả Hàn Nguyệt Nhi...

Người Hàn gia đã đến!

Ngay sau đó bọn họ liền cảm thấy một luồng sát khí kinh thiên bao trùm toàn bộ căn phòng khiến cho bọn họ lập tức mồ hôi lạnh ứa ra, hai chân không tự chủ run rẩy một chút.

Đặng Dịch suy nghĩ một chút liền đứng dậy, lạnh lùng nhìn về phía Hàn Nguyệt Nhi.

Hàn Nguyệt Nhi dường như cảm nhận được ánh mắt lạnh lùng của Đặng Dịch liên quay đầu nhìn về phía hắn nói:

“Hàn gia chúng ta sẽ không hại người vô tội!”

Lúc này đây, nàng cảm nhận được, toàn bộ sát khí trong căn phòng này toàn bộ đều hướng về phía nàng đè ép xuống. Nàng lúc này sợ hãi vạn phân, nàng không thể tưởng tượng được Đặng Dịch lại có sát khí kinh khủng đến như vậy...

Kể cả ông nội của nàng và một siêu cấp cường giả, chiến đấu bao nhiêu năm, giết bao nhiêu người cũng không có được sát khí kinh khủng như vậy. Không biết người trước mắt nàng này đã phải giết bao người rồi mới có được sát khí kinh khủng đến như thế!!!

Tất nhiên làm sao một Võ giả sống vài trăm tuổi có thể so sánh với sát khí của một Tiên Đế sống hàng ngàn vạn năm? Chưa kể đến cuộc sống của Tu Chân giới kinh khủng hơn Thiên Vũ Đại Lục vô cùng...

Đặng Dịch cũng không hề để ý đến Hàn Nguyệt Nhi đang run rẩy sợ hãi mà chỉ đơn giản nói một câu:

“Ta cũng mong là như vậy...”

Ngay só đó hắn lập tức liền đi ra phía ngoài, Huyết Vương thấy vậy cũng lập tức áp giải Hàn Nguyệt Nhi đi ngay phía sau. Trường Ngọc Diệp cũng không nghĩ nhiều mà lập tức đi theo Đặng Dịch... Chỉ còn hay vị trưởng lão là ngẩn người, không biết vị thanh niên đeo mặt kia là ai, nhưng thấy Huyết Vương đi theo người kia nên cũng đi theo phía sau...

...

Huyết Thần Truyền Tống Điện. Lúc này toàn bộ đệ tử của Huyết Thần Điện đều đang tụ tập ở nay đây. Hôm nay là ngày bọn họ được về thăm gia đình, về đón gia đình vào đây sống nên đáng nhẽ ra tất cả mọi người ai ai cũng phải vui vẻ, ai ai cũng phải hưng phẩn mới đúng.

Nhưng lúc này đây không có một ai là cười đùa của, tất cả mọi người đều sắc mặt khó coi, lo lắng nhìn về phía Huyết Thần Truyền Tống Điện...

Trường Kỳ và các vị trưởng lão cũng đang lo lắng đứng ở nơi đó, đang bàn bạc chuyện gì... Khi thấy nhóm người Đặng Dịch tiến đền, tất cả đều lập tức đi đối với nhóm người Đặng Dịch cúi chào...

Đặng Dịch gật đầu một cái rồi đối với Trường Kỳ nói:

“Tình hình bên ngoài thế nào?”

Tất cả các vị trưởng lão đều ngẩn người ra, không biết người đeo mặt nạ này là ai mà dám đối với phó Điện Chủ nói như vậy...

Trường Kỳ cũng không để ý đến suy nghĩ của mọi người, hắn tất nhiên là biết người đeo mặt nạ này là ai rồi. Cho nên hắn liền nói hết toàn bộ sự tình, sự việc này cho Đặng Dịch nghe...

Đặng Dịch nghe xong lập tức cau mày lại. Lần này Hàn gia có vẻ như đưa một lực lượng khá lớn đến. Hắn nghĩ lần này chỉ có thể bạo vệ cho các đệ tử rồi... Không thể tham Băng Linh Châu...

Hít một hơi thật sau, sau đối hắn nói với mấy người trưởng lão:

“Huyết Nhất, Huyết Vương đi theo ta, còn lại toàn bộ mọi người ở lại chờ đợi tin tức...”

Mấy vị trưởng lão nghe vậy, còn muốn nói cái gì liền bị Huyết Vương khoát tay, ý bảo toàn bộ nghe theo Đặng Dịch sắp xếp.

Mấy vị trưởng lão thấy vậy cũng lùi lại, không có ý kiền gì nữa, trong lòng thì lại càng tò mò vô cùng, không biết vị đeo mặt na này là ai...

Khi mà Đặng Dịch cũng Huyết Nhất, Huyết Vương định vào truyền tống trận thì ngay lập tức tay hắn bị kéo lại.

“Thiếu gia, người đi cẩn thận. Đây là túi bình an của Ngọc Diệp, nó đi theo Ngọc Diệp tử nhỏ. Mong rằng nó sẽ bảo hộ cho thiếu gia...”

Đặng Dịch lập tức ngẩn người, nhìn chiếc tái màu xanh dương trong tay, sau đó lại khìn về khuôn mặt lo lắng của Trường Ngọc Diệp, liền giơ tay, xoa xoa má nàng, cười nói:

“Ngươi yên tâm, ta sẽ không sao.”

Cảm nhận được hơi ấm đến từ tay của Đặng Dịch, Trường Ngọc Diệp không nhịn được mặt hơi đỏ lên, sau đó lùi lại phía sau...

Trường Kỳ đứng ở một bên thấy cảnh tượng này, ban đầu có chút sốt sắng, nhưng ngay sau đó thì lập tức mỉm cười nhẹ nhàng...

Thấy Trường Ngọc Diệp lui lại phía sau, Đặng Dịch cũng lập tức thu lại vẻ mặt vui vẻ, thay vào đó ánh mắt trở nên sắc bén, nhìn lướt Hàn Nguyệt Nhi một cái, đối với Huyết Nhất nói:

“Ngươi mang theo nàng, rồi đi theo phía sau...”

Huyết Nhất cũng không để ý nhiều, Huyết Vương bảo nghe theo người này thì hắn cũng lập tức nghe theo, không dài dòng, đối với Hàn Nguyệt Nhi nói:

“Hàn tiểu thư, xin lỗi...”

Hàn Nguyệt Nhi lúc này cũng không để tâm nhiều, chỉ thờ dài, đi theo phía sau Huyết Vương và Đặng Dịch...

...

Khi mà bọn họ vừa đi ra khỏi truyền tống trận, thì đột nhiên, một người đàn ông không biết từ đâu chui ra. Không nói một lời, liền giơ tay đánh một quyền về phía Huyết Vương và Đặng Dịch.

Huyết Vương thấy vậy lập tức phản ứng lại, trước người huyễn hóa ra một tấm Huyết Khiên, đem toàn bộ bốn người che chắn lại...

P/s : Đang viết chương tiếp.

ღCủ Hành Thần Bíღ 

ღTks Allღ

28 ★ 8 ★ 2016
Bình Luận (0)
Comment