Cực Phẩm Ở Rể

Chương 715

Chương 715:

Không có cách nào khác, đây là  mong muôn của Do Hội Đường, anh  ta cũng không dám bắt hiếu, dù sao cũng là bữa đại thọ cuôi cùng của  ông. |  Nghĩ đến đây anh ta không khỏi thở dài, cảm kích nhìn Lâm Vũ : “Bác sĩ Hà, cảm ơn thuốc của cậu, nếu không có cậu, ba tôi cũng không sống được đến ngày hôm nay.?

Mặc dù hôm nay ba anh hơi gây, nhưng bù lại sắc mặt rất hồng hào, trạng thái tỉnh thần rất tốt.

“Anh quá khách khí rồi.” Lâm Vũ cười vây tay với anh: “Là do lão gia tử nhiêu phúc.”

“Tôi đã giữ chỗ cho người trong quân đội, hai người chọn một chô ngôi đi, tôi sẽ đên sau.” Do Qúy Giang vội vàng chìa tay mời.

Lâm Vũ và Hàn Băng đi ra khỏi cửa, nhìn thấy một cái bàn ở giữa có treo biển Cục tỉnh. báo quân đội, liền đi thẳng vào ngồi xuống.

Không chỉ họ, trên bàn làm việc khác cũng có những tắm biển ghi dòng chữ “Cục Chính trịvà “Lực lượng Cảnh sát vũ trang ”rõ ràng họ đêu là người của các cục quân sự và chính trị, tuy nhiên không có nhiều người đến từ các phòng ban khác nhau. Có một vài thành viên của trung đoàn bảo vệ, và ước tính rằng tất cả những người không cần phải làm nhiệm vụ đã đến,  chiếm một số bàn.

“Tên nhóc này vậy mà cũng ở đây?”

Trương Dịch Hồng vô tình quay lại và nhìn thấy Lâm Vữ.

“Sao thế đội trưởng, bạn của anh à?”

Những người khác hỏi Trương Dịch Hồng.

“Bạn bè cái mông! Tôi có ăn tết củng hắn!” Trương Dịch Hồng nhớ lại ngày hôm đó Lâm Vũ măng anh ta, trong lòng không khỏi tức giận.

“Sao thế, tên nhóc này đắc tội anh sao?”

Một đám người sắc mặt đột nhiên thay đồi, một trong những người đàn ông cường tráng nói : “Đội Trưởng, có cân tôi đi giúp anh giáo huân hắn một chút không?”

“Cậu bị ngu à, bây giờ là trường hợp gì?” Trương Dịch Hông măng.

“Không sao, tôi đi giương uy với hắn ta thôi”

Người đàn ông cường tráng xười nói: “Thuận tiện đem người con gái bên cạnh hắn qua đây, tiệp rượu cùng các  huynh đệt!”

“Ha ha, cái này được đói!”

Những người trong bàn bỗng nhiên bắt đầu la hét.

Họ thường bảo vệ xung quanh lãnh đạo của mình, tính chất công việc nhàm chán và chán nản, căn bản là không có tiếp xúc với phụ nữ, vì vậy nhìn thầy Hàn Băng kiêu hãnh và xinh đẹp, không khỏi cảm thấy ngứa ngáy.

Trương Dịch Hồng quay đầu lại nhìn Hàn Băng, cười nói: “Nhìm dáng. ngôi của cô ấy chắc cũng là người của – quân đội, cậu cân thận bị người ta đạp cho tơi tả!”

“Ha ha ha ha…”

Những người trên bàn bỗng bật cười sảng khoái.

“Yên tâm đi, Đội trưởng! Tôi còn sợ làm gãy chân cô ây đây!”

Nở một nụ cười khổ, người đàn ông vạm vỡ lập tức đứng dậy, đi tới bàn của Lâm Vũ.

“Ôi, Cục tình báo quân đội? Người huynh đệ này, nhìn ngươi yêu như vậy mà là người của Cục tình báo ư2?!”

Nhìn ¡thấy tắm biển trên bàn, người.

đàn ông vạm vỡ mỉm cười đi tới chỗ Lâm Vũ ngồi xuống, bất ngờ vỗ nhẹ vào lưng Lâm Vũ.

Một cái vỗ này của hắn đã sử dụng một lực đạo cực lớn, Lâm Vũ không kịp phòng bị, thân thể run lên, cảm  thấy nội tạng đau đớn run rẫy.

Bình Luận (0)
Comment