Cực Phẩm Ở Rể

Chương 783

Chương 783:

“Cũng ồn, sang bên trái một chút, alzz, đúng rôi, sang bên phải một chút…”

Lâm Vũ đương nhiên biết đó là Giang Nhan, nhắm mắt ngửa cổ, có tình khoe khoang chờ Giang Nhan ra lệnh, Giang Nhan lại rât ngoan ngoãn bóp vai cho anh.

“Được rồi, Nhan Nhan, cô đừng trách cậu ấy!” Diệp Thanh My trừng Lâm Vũ một cái.

“Đúng đó, sư mẫu, sư phụ con càng được chiều càng được nước làm tới!”

Đậu Tân Di hừ một tiếng, cũng trêu ghẹo nói.

“Vậy tôi sẽ nuông chiều anh ấy cả GÓI) 19 Giang Nhan mêm dịu như nước mà nói.

“Giang Nhan! Nhanh lên!”

Lúc này một tên mập mạp đeo kính nhìn về phía này, trâm giọng hét lên với Giang Nhan!”

“Được rồi, đến ngạy đây! Giang .

Nhan vội ngắng đâu đáp lại, rôi lại cúi đầu nói với Lâm Vũ bọn họ, “Mọi người ăn trước đi nhé, em ở phòng trong, lát nữa sẽ quay lại đây!”

Võ dĩ cô muôn Lâm Vũ bọn họ đên quán cơm bên này, là bởi muôn sau khi chúc rượu xong sẽ quay lại tìm bọn họ cùng ăn cơm.

Thật ra bàn mà bệnh viện họ đặt là phòng. riêng, nhưng cũng chỉ không gian rộng hơn một chút, có thể nhìn rõ mặt từng người, nghe thấy tiếng nói chuyện của họ.

Bệnh viện họ đặt tổng cộng ba bàn, cộng thêm khách nước ngoài, tổng cộng có hai mươi ba mươi người.

Giang Nhan bước vào liền ngồi. cạnh một đồng nghiệp nữ ở bàn ngoài .

cùng, vị khách mời quan trọng nhất ngôi ở bàn chính giữa, ngôi cùng với họ là nhân viên hậu cân và vài vị lãnh đạo bộ ngoại liên trong bệnh viện.

Vừa rồi người giục Giang Nhan mau đến, là bộ nh bộ ngoại liên Tè  Thủ Nghĩa.

Những người Hàn Quốc đến khảo sát đầu tư chính là lãnh đạo cấp cao của công ti dụng cụ y tế lớn nhất Hàn.

Quốc, chừng khoảng bốn mươi tuôi, lúc giơ tay nhắc chân tràn đầy vẻ ưu việt.

Bọn họ vốn dĩ kiêu ngạo như vậy, là bởi số tiền đầu tư lần này lên tới con số hàng tỷ, bệnh viên Kinh Đại đương nhiên phải chiêu đãi biết bao.

Tề Thủ Nghĩa uống với bọn họ vài ly rượu xong, hội trưởng ngồi chính giữa tên ŠSeong Ee đây háo sắc đảo qua hai bắp đùi săn chắc dưới lớp quân của Giang Nhan, giay nhẹ cà vạt trước cô, nói với Tề Thủ Nghĩa: “Tê bộ trưởng, bệnh viện các người tiếp đãi khách nước ngoài, đến cả người đẹp kính rượu cũng không có  sao, chắc là muôn làm khó chúng ta nhỉ!”

“Hả, có, đương nhiên là có rồi!”

Tè Thủ Nghĩa sớm đã chú ý đến ánh mắt của Seong Ee, vội xoay người nói với Giang Nhan: “Giang Nhan, còn không mau kính một li với hội trưởng Seong Ee đi!”

Thân là bộ trưởng của bộ ngoại liên, ông ta đương nhiên biết người đẹp rât có lợi cho việc làm ăn, đây cũng chính là lí do bọn họ sông chết phải.

gọi Giang Nhan đến, bởi nhìn cả cái bệnh viện Kinh Đại, Giang Nhan chính là người thuận mắt nhất.

Giang Nhan nao nao, bởi Tề Thủ Nghĩa sớm đã chào hỏi cô, nên cô cũng không do dự, nâng ly rượu trong tay lên, nói vơi Seong Ee, “Hội trưởng Seong, kính ngài một ly!”

Nói rồi Giang Nhan nhẹ nhàng nhấp một ngụm rượu.

“Ha ha, sao vậy, người đẹp đây đên cạn ly cũng chưa, là đang coi thường tôi đây à?” Seong Ee ngoài cười trong không cười nói.

“Uống rượu với hội trưởng chúng ta, chưa có ai dám không cạn ly đâu, cô uông sạch cho tôi!”

Bình Luận (0)
Comment