Chương 989:
Sau khi chờ kiểm tra an ninh, Sở Vân Tỉ ném điện thoại di động vào tay người quản lý khách sạn, sau đó cùng một vài vệ sĩ bước vào, bên cạnh anh ta chính là người trước đó bị Lệ Chấn Sinh hạ gục ở Thanh Hải, Tăng Lâm.
Khi Tăng Lâm đi ngang qua Lâm Vũ, hắn ta gật đầu chào Lãm Vũ, Lâm Vũ cũng gặt đầu cười với hắn ta.
“Tiên sinh, tên nhóc này có lai lịch gì?” Bộ Thừa lạnh giọng nói, “Chỉ cần cậu ra lệnh, tôi lập tức cho hắn đến một nơi khác liền!”
Là một đệ tử được Chiến Thần huấn luyện, anh ta đương nhiên có thê nhìn ra sự thù địch trong mắt của Sở Vân Tỉ khi nhìn Lâm Vũ, đã có địch ý thì chính là kẻ địch, mà kẻ địch thì nên đi càng xa càng tốt.
Lâm Vũ có chút khó xử, nói nhỏ với anh ta: “Bộ đại ca, chúng ta không thể ra tay đánh đánh giết giêt, gấy tay chặt chân như vậy. Anh không nghe thấy à, người này họ Sở!”
“Họ Sở, anh ta là người Sở gia sao?”
Vẻ mặt của Bộ Thừa vần không dao động nhiều, nhưng lông mày khẽ cau lại.
Không sail” Lâm Vũ gật đầu.
“Tôi biết nhà họ Sở không dễ đắc tội, nhưng cậu yên tâm, tôi có thể lẻn vào nhà anh ta và bí mật giết anh ta!” Bộ Thừa cúi đầu nói một cách nghiêm túc.
-. Lai VU “Bộ đại ca, đừng hấp tấp, giết hắn sẽ rất phiền phức, mà giữa tôi và hắn cũng không có ân oán gì, cũng không đên mức này…” Lâm Vũ bất lực nói.
“Gia Vinh, chúng ta vào thôi!” Lý Thiên Hủ đột nhiên xoay người gọi Lâm Vũ.
“Được!”
Lâm Vũ đáp lại một tiêng rồi cùng Lý Thiên Hủ đi vào, dưới sự hướng dẫn của nhân viên khách sạn, anh đi thẳng đến sảnh tiệc trên tầng ba..
Lại nói, sau khi Sở Vân Tỉ đợi Mary giúp cô kiểm tra thân thể, sau khi trở về phòng, cô cảm giác rằng có chuyện không hay, cô lây điện thoại di động ra gọi cho Lâm Vũ, nhưng cô không biêt nên nói với Lâm Vũ như thế nào, dù sao cũng là do cô phỏng đoán, không biết cha và anh trai có thực sự muốn hại Lâm Vũ hay không, cho dù là có, thì cô cũng không thể nói thẳng ra, dù sao cũng là người thân của cô.
Cuối cùng, do dự một lúc, cô gọi cho Lâm Vũ, nhưng đầu dây bên kia lại truyền đến âm báo hận: “Xin chào, thuê bao quý khách gọi đã tắt máy.”
Sở Vân Vi không khỏi có chút hoảng hốt, gắt gao ôm điện thoại vào trong ngực, nhìn ra ngoài cửa số gió mưa rào rào, câu khân nói: “Anh Hà, anh nhất định sẽ không sao..
Khi Lâm Vũ và Lý Thiên Hủ lên đến tâng năm, họ phát hiện đây là một sảnh tiệc có thê chứa hàng trăm người, nhưng trong không gian trống trải trong sảnh tiệc, chỉ có một chiêc bàn, một chiếc bàn chạm khắc nặng nề đủ chứa được hai mươi người.
Người phục vụ mặc trang phục màu đen đang cần thận đặt những đ ĩa trái cây được chạm khắc tinh xảo và nhiều loại đồ uống khác nhau lên bàn.
Sở Vân Tỉ đã tìm được một chỗ ngồi cùng trợ lý của mình, các vệ sĩ của anh ta đều tự động đứng sang một bên.
Lý Thiện Hủ và Lâm Vũ cũng đi thẳng tới, ngồi xuống đối diện với Sở Vân Tỉ, Bộ Thừa không ngồi xuống, đứng sau lửng Lâm Vũ: “Sao, vệ sĩ mới tuyển?” Sở Vân Tỉ liếc mắt nhìn Bộ Thừa, giả bộ ngạc nhiên hỏi.
“Không phải, là bạn của tôi.” Lâm vũ mỉm cười, ra hiệu cho Bộ Thừa ngồi xuống cùng nhau.
– Bộ Thừa lắc đầu, biểu thị không cần, ánh mắt vẫn lạnh lùng nhìn chằm chằm Sở Vân Tỉ.
Sở Vân Tỉ bị nhìn chằm chằm có chút không vui, như thể tim đen của hắn đã bị nhìn thấu.