Cực Phẩm Thần Y

Chương 1173

Chương 1173

Và vừa rồi, khi anh đi ngang qua, anh cảm thấy một luồng khí mờ nhạt toát ra từ khối đá thô ráp này, nếu anh không luyện ” Tiên Vũ Hợp Tông Quyết “, e rằng sẽ không cảm nhận được.

Đại khái mà nói, ngọc bội tốt nhất đều có linh khí, cho nên ngọc có thể nuôi dưỡng con người, chẳng lẽ khối đá thô này lại chứa ngọc bội, cho nên mới có thể phát ra linh khí?

Trần Gia Bảo cảm thấy suy đoán của mình cũng không có vấn đề gì, không nhịn được cầm lấy viên đá thô này, đột nhiên linh khí tỏa ra từ viên đá thô này càng rõ ràng hơn.

“Chính là mày rồi!”

Một nụ cười hiện lên trên khóe miệng Trần Gia Bảo, không ngờ “Tiên Vũ Hợp Tông Quyết” lại có tác dụng thần kỳ trong phương diện đặt cược đá.

Có vẻ như, đã tới thời khắc bản thân cùng đường mà phản kích rồi!

“Ông chủ Tôn, chính là viên đá thô này.” Trần Gia Bảo mỉm cười, ánh mắt của mọi người đều dõi theo, đưa viên đá thô trong tay cho Tôn Trường Đông.

Tôn Trường Đông quan sát lướt qua, không khỏi nở nụ cười: “Anh Trần, đừng trách tôi không nhắc nhở anh. Chất lượng của khối đá thô này ở mức trung bình. Cho dù bán đi cũng chỉ đáng giá 7 triệu. Khả năng xuất lục là rất ít, anh có chắc là anh muốn cái này không? “

Khi nghe đến đây, mọi người xung quanh lại bật cười.

“Ông chủ Tôn là một người có uy quyền trong giới đánh cược đá. Vì anh ta nói rằng viên đá thô mà Trần Gia Bảo lựa chọn có chất lượng trung bình, nên về cơ bản anh ta đã kết án tử hình cho viên đá thô này.

Hehe, lần này Trần Gia Bảo lại muốn lãng phí công sức rồi.”

“Chậc chậc chậc, mặc dù ông chủ Tôn rất khôn ngoan, nhưng cũng rất biết cách làm người. Rõ ràng, Trần Gia Bảo và anh ta đang ở trong một mối quan hệ cạnh tranh, vậy mà anh ta thậm chí còn nhắc nhở Trần Gia Bảo, nếu đổi là tôi, tôi không làm thế được đâu. “

“Không phải sao? Ông chủ tôn Tôn làm như vậy. Không phải là đang thể hiện đạo đức tốt đẹp của người tỉnh Phú Thọ chúng ta ở trước mặt Trần Gia Bảo sao? Đây gọi là tấn công Trần Gia Bảo về mặt tinh thần.

Tôi đoán, Trần Gia Bảo bây giờ chắc chắn sẽ đổi đá thô.”

Giữa đám đông, Lưu Vũ Tình thất vọng khi nghe những lời bàn tán xung quanh mình, nói: “Có vẻ như lần chọn đá thô lần này của Trần Gia Bảo lại thất bại rồi. Tôi hy vọng chút nữa khi anh ta đổi đá thô, có thể bùng nổ vận may một lần, nếu không, loại thi đấu thế này một chút hồi hộp cũng không có, thực sự là nhàm chán, phí công tôi chạy tới thành phố Thái Bình xem náo nhiệt. “

Trong tiềm thức cô ta đã nghĩ rằng Trần Gia Bảo sẽ chọn lại đá thô, vì vậy cô ta mới như vậy.

“Tôi không nghĩ Trần Gia Bảo sẽ đổi viên đá thô.” Bùi Tuệ Lâm khẽ cân nhắc, nói tiếp: “Mặc dù tôi không nghĩ rằng viên đá này có thể xuất lục, nhưng với tính cách kiêu ngạo của Trần Gia Bảo, từ khi viên đá thô này được chọn, hoàn toàn không thể khả năng thay đổi. “

Lưu Vũ Tình sửng sốt trong giây lát.

Đột nhiên, dường như để kiểm chứng lời nói của Bùi Tuệ Lâm, ánh mắt của mọi người đều nhìn vào, Trần Gia Bảo lắc đầu từ chối, nói: “Cảm ơn ông chủ Tôn có lòng tốt. Tôi nghĩ hòn đá thô này vừa mắt tôi.

Tốt, vậy tôi không cần thay đổi, càng huống hồ, người còn không thể nhìn tướng mạo, càng không nói tới đặt cược đá phức tạp thần bí, tất nhiên không thể đánh giá bằng chất lượng bề ngoài. Nói không chừng viên đá thô xấu xí này lại có thể tạo ra ngọc bích chất lượng cao, khiến tất cả mọi người phải ngạc nhiên?

Mọi người xung quanh lại là một trận cười chế giễu, đều cho rằng Trần Gia Bảo đang già mồm át lý lẽ.

Tôn Trường Đông lắc đầu mỉm cười, không đồng ý với những gì Trần Gia Bảo nói.

Như Trần Gia Bảo đã nói, đặt cược đá không thể được đánh giá chỉ qua vẻ bề ngoài của nó, nhưng Tôn Trường Đông đã tung hoành ở trong giới đánh cược đá được nhiều năm, có bộ tiêu chuẩn đánh giá riêng. Trong ấn tượng của anh ta, anh ta giống như viên đá thô mà Trần Gia Bảo chọn, cũng chỉ có rất ít lần anh ta từng xuất được lục, Trần Gia Bảo không thể nào bùng nổ may mắn đến độ đụng trúng được xác xuất thấp tới vậy?

Bình Luận (0)
Comment