Chương 1450
Khoảng khắc tiếp theo, hai mắt của Quế Đan Hữu mở lớn, còn chưa kịp phản ứng, thì đã thanh kiếm sắt bén đã chém xuống đầu của ông ta, chém làm hai!
Hề Vũ Triều và những người khác vô cùng tức giận, đồng thời hét lên một tiếng, tấn công về hướng Trần Gia Bảo.
Nhìn thấy Hề Vũ Triều và bốn đại tông sư khác đánh về phía Trần Gia Bảo, Terai Chika rất hưng phấn, thấp giọng nói: “Trần Gia Bảo to gan như vậy, nhất định sẽ bị đám người Hề Vũ Triều đánh bị thương, hừ, tôi hy vọng Trần Gia Bảo sẽ chết ở đây, mới có thể giải được mối hận trong lòng tôi!”
Takashima Seira không nói gì, từ góc độ người ngoài mà nói, ông ta cũng hy vọng Trần Gia Bảo sẽ chết ở đây, như vậy thì Nhật Bản sẽ ít đi một kẻ địch lớn, nhưng về tư mà nói, ông ta rất khâm phục võ thuật và kinh nghiệm, nếu Trần Gia Bảo mà chết ở đây, thì chút đáng tiếc.
Trên Đỉnh núi, Kinh Gia Minh vui vẻ đến mức không nhịn được nói: “Cô Tabtai mau xem, lần này Trần Gia Bảo sẽ khó tránh khỏi cái chết.”
Đạm Đài Thái Vũ nhíu mày, nắm chặt kiếm, chân khẽ nhúc nhích, như muốn lao xuống dưới, cuối cùng cũng không biết nghĩa đến cái gì, chỉ có thể đứng yên tại chỗ.
Trong rừng trúc, Trần Gia Bảo liếc mắt nhìn đám người Hề Vũ Triều, chỉ anh chém Quế Đan Hữu làm hai, kiếm cũng không dừng lại, thuận thế xoay người và nghiêng người lên trên, đối mặt với đám người Hề Vũ Triều, vung thanh kiếm sắc bén lên, miễn cương ngăn cản công kích của họ, mà Trần Gia Bảo nhân cơ hội nhảy lùi lại, cuối cùng đứng vững cách xa ba thước, cầm kiếm đầy kiêu ngạo!
Mà lúc này, người bị Trần Gia Minh chém làm hai, vẫn đứng yên tại chỗ, vẻ mặt kinh hoàng trước khi chết là Quế Đan Hữu, từ từ ngã xuống đất, máu màu đỏ tươi nháy mắt liền bắn ra, từ trên không trung chậm rãi rơi xuống, như mưa máu, xinh đẹp tuyệt trần, đối diện với bóng dáng đang cầm kiếm của Trần Gia Bảo, càng thêm ấn tượng.
Terai Chika thất vọng một lúc, nói: “Nhiều người như vậy liên thủ, lại không giết được Trần Gia Bảo, theo tôi thấy, đám người tông sư cường giả của Việt Nam, toàn là một đám vô dụng!”
Takashima Seira nhíu mày, ánh mắt lóe lên tia bất đắc dĩ, với thực lực của ông ta và Terai Chika so với người khác thì cũng đứng nhất nhì, nếu đám người của Hề Vũ Triều vô dụng, vậy không phải nói ông ta vô dụng hay sao?
Nhưng, Takashima Seira đã xem thân phận của Terai Chika, tuy bất mãn, nhưng cũng không nói gì.
Trên đỉnh núi bên kia, Kinh Gia Minh tiếc nuối nói: “Đáng tiếc, thật sự đáng tiếc, tình huống này mà Trần Gia Bảo có thể tránh được, thật đáng tiếc.”
Terai Chika thở phào nhẹ nhõm, như mọi áp lực trên vai đã bị cuốn trôi.
Trên sân, vẻ mặt của đám người Hề Vũ Triều rất khó coi, sáu đại tông sư hậu kỳ liên thủ bao vây, lại bị Trần Gia Bảo giết một người, đây chính là đánh vào mặt họ.
“Trần Gia Minh, anh dám giết Đan Hữu, hôm nay anh phải đền mạng!”
Đột nhiên, phía sau Cung Thiên Kinh, có một tông sư trung kỳ nhà họ Quế là Vân Thành Hổ, nhìn thấy bạn tốt chết thảm, lửa giận bùng lên, trực tiếp xông về hướng Trần Gia Bảo, thề muốn báo thù cho bạn tốt!
Sắc mặt Hề Vũ Triều thay đổi, sáu người bọn họ là tông sư hậu kỳ liên thủ cũng không đánh bại được Trần Gia Bảo, càng huống hồ cảnh giới của Vân Thành Hổ chỉ là tông sư trung kỳ? vội hét lên: “Anh Thành Hổ, đừng xúc động…”
Ông ta còn chưa nói xong, Vân Thành Hổ đã xông về phía Trần Gia Bảo chỉ cách anh hai mét, vươn tay muốn đánh vào ngực của Trần Gia Bảo, chiêu thức vô cùng sắc bén!
Trần Gia Bảo ánh mắt lóe lên, đợi Vân Thành Hổ lao đến, ‘Thiên tế kiếm’ đâm về phía trước, thanh kiếm mạnh mẽ như muốn phá vỡ không khí trên tay Vân Thành Hổ, dễ dàng cắt đứt cổ tay anh ta, máu phun ra ngoài.