Cực Phẩm Thần Y

Chương 1918

Chương 1918

Ngụ ý của ông ta chính là, cho dù Trần Gia Bảo có từ bỏ quyền thi đấu thì cũng không phải là chuyện mất mặt gì, cho Trần Gia Bảo một cái bậc thang để leo xuống.

Trần Gia Bảo kì quái liếc nhìn ông ta một cái rồi nói: “Độ khó này không cao lắm, cùng lắm cũng chỉ gọi là tạm được mà thôi. Nếu như câu hỏi của trận thi đấu này đều có độ khó như vậy, vậy tôi cho rằng, chức quán quân đã nằm trong tầm tay của tôi.”

Độ khó tạm được? Thằng nhãi này thật phách lối.

Vũ Trầm Minh lập tức cau mày lại, trong lòng có chút không vui: “Sự tự tin của cậu đúng là vượt ngoài dự liệu của tôi, nếu cậu đã cảm thấy câu hỏi này không khó, vậy cậu tới để nộp bài sao?”

Sau khi nói xong, ông ta nhịn không được mà bật cười một tiếng, nộp bài? Làm sao có thể.

“Đương nhiên là để nộp bài rồi.” Trần Gia Bảo dửng dưng lấy tờ đáp án ra nộp cho ông ta rồi nói: “Câu hỏi này tôi viết xong rồi, ông xem chút đi, có thể thăng cấp không?”

Vũ Trầm Minh vô thức nhận lấy, trong lòng một hồi nghi ngờ, một Trần Gia Bảo không hiểu về Quỷ Môn Thập Tam Châm thế mà lại viết ra được đáp án?

Ông ta vội vàng cúi đầu xuống nhìn, chỉ nhìn thấy câu trả lời mà Trần Gia Bảo viết khác hoàn toàn so với giải pháp của Quỷ Môn Thập Tam Châm, hơn nữa dựa theo giải pháp của Trần Gia Bảo, còn đơn giản hơn cả giải pháp được ghi chép trong Quỷ Môn Thập Tam Châm nữa.

“Cái này… cái này làm sao có thể? Trên đời này ngoại trừ Quỷ Môn Thập Tam Châm ra, vậy mà còn có cách giải khác sao? Y thuật của Trần Gia Bảo thật sự lợi hại tới như vậy sao?”

Vẻ kinh ngạc trong ánh mắt của Vũ Trầm Minh chuyển thành chấn kinh, sau đó là sửng sốt, cầm lấy tờ đáp án đứng ngơ ra tại chỗ, nhất thời không nói nên lời.

Vũ Vô Song và Vũ Cửu Bảo cùng với mấy ông lớn khác trong lòng đều kì quái, vội vàng bước qua đây, liếc mắt nhìn vào tờ đáp án của Trần Gia Bảo, sau đó trong lòng lập tức sửng sốt không khác gì Vũ Trầm Minh.

“Thế nào, tôi có được thăng cấp không?” Trần Gia Bảo đứng khoanh tay, vô cùng tự tin nói.

Bấy giờ Vũ Trầm Minh mới hồi thần lại, gượng cười hai tiếng rồi nói: “Phương pháp trị liệu của cậu độc đáo khác người, khiến người ta sáng mắt ra, hơn nữa sử dụng đều là các loại thuốc thường gặp, khi trị liệu cũng không cần tốn quá nhiều tiền liền có thể kê đơn thuốc cho bệnh, tốn ít tiền chữa được bệnh khó. Không tồi, y thuật của cậu quả thực không tồi, chúc mừng cậu đã thuận lợi thông qua vòng thi đấu này, cậu về lại chỗ ngồi trước, đợi vòng thi đấu thứ ba bắt đầu là được.”

Vũ Vô Song và Vũ Cửu Bảo nhìn nhau một cái, đều nhìn thấy vẻ không biết làm sao trong mắt đối phương. Bọn họ cũng đã nhìn thấy tờ đáp án của Trần Gia Bảo, không thể không thừa nhận rằng phương pháp trị liệu của Trần Gia Bảo quả thực rất thần kì, thậm chí còn đơn giản mà lại hiệu quả hơn phương pháp trị liệu được ghi chép trong Quỷ Môn Thập Tam Châm nữa, khiến cho bọn họ mở rộng tầm mắt.

Vì thế, cho dù bọn họ không bằng lòng thì cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Trần Gia Bảo được thăng cấp.

Trần Gia Bảo gật đầu đáp lại, đi về phía chỗ ngồi của mình.

Lúc này Vũ Nhược Uyên, Vũ Thịnh Nam và những người khác mới cầm lấy tờ đáp án đi lên bậc chủ trì để nộp bài, đúng lúc nghe được lời đánh giá cao của Vũ Trầm Minh đối với câu trả lời của Trần Gia Bảo, trong lòng bọn họ liền kinh ngạc không thôi. Nói như vậy, Trần Gia Bảo thật sự đã trả lời đúng câu hỏi thứ hai, y thuật của cậu ta cao siêu tới vậy sao?

Vũ Nhược Uyên không khỏi nhìn Trần Gia Bảo nhiều thêm mấy lần, trong lòng càng thêm kiêng dè nhiều hơn. Mà Vũ Thịnh Nam cùng mấy người khác sắc mặt càng thêm ảm đạm.

Trần Gia Bảo vừa quay trở về chỗ ngồi chưa bao lâu, Khương Ngọc cùng với mấy đệ tử của nhà họ Vũ không còn cách nào khác đành lần lượt thi nhau từ bỏ quyền thi đấu, vòng thi đấu thứ hai cũng tuyên bố kết thúc. Ban đầu vốn có mười hai vị tuyển thủ tham gia thi đấu, bây giờ chỉ còn lại bốn tuyển thủ hạt giống như Vũ Nhược Uyên, cùng với Trần Gia Bảo.

Khương Ngọc bước tới trước mặt Hồng Yến Nhi trong đám đông, cười khổ nói: “Thi đấu chính thức quả nhiên rất khó, mới chỉ là câu hỏi của vòng thứ hai tớ đã hoàn toàn bó tay không biết làm rồi.”

Bình Luận (0)
Comment