Cực Phẩm Thần Y

Chương 2077

Chương 2077

Trần Gia Bảo nhanh chóng thay đổi, từ người đi tìm kiếm biến giúp đỡ người khác khi gặp nạn, hơn nữa đây vẫn còn là trên sân nhà của nhà họ Ân!

“Trần Gia Bảo thật sự là quá đáng sợ.”

Vũ Nhược Uyên trong lòng càng thêm thấm thía.

Ân Dương vẫn không nói gì, Trần Gia Bảo cũng không sốt ruột, chậm rãi uống xong chén trà, đột nhiên buông chén trà xuống, cười nói: “Cho dù có suy nghĩ thế nào đi chăng nữa thì nhà họ Ân thật sự cam tâm mãi mãi đứng thứ hai, nhà họ Sầm lại thật sự sẽ tin tưởng nhà họ Ân, đối với nhà họ Ân không đề phòng sao?

Không thể không nhắc nhở gia chủ nhà họ Ân một câu, nhà họ Ân hiện tại đã sớm ngồi trên thùng thuốc nổ rồi.”

Sắc mặt Ân Dương càng thêm khó coi, mặc dù nhà họ Ân và nhà họ Sầm bề ngoài duy trì mối quan hệ tốt, nhưng trên thực tế, nhà họ Sầm vì duy trì quyền thế số một của đại gia tộc tại tỉnh Trung Thiên này, khắp nơi đều cảnh giác nhà họ Ân, nếu như không phải mấy năm nay nhà họ Ân làm việc khiêm tốn, hơn nữa Sầm Khiếu Uy tự coi mình rất giỏi, nói không chừng nhà họ Ân đã sớm bị nhà họ Sầm tấn công đến mức không thể đỡ nổi.

Bất giác, trên trán Ân Dương xuất hiện một tầng mồ hôi lạnh, hắn lấy khăn giấy ra lau đi, lúc này mới mở miệng cười nói:

“Cậu Trần quả nhiên có ánh mắt đặc biệt, thấy rõ mọi chuyện, có thể đối với nhà họ Ân hiểu biết rõ ràng chính xác như vậy, nghĩ đến sau lưng cậu Trần khẳng đã bỏ ra công sức để điều tra, tôi thực sự thán phục.”

“Không.” Trần Gia Bảo lắc đầu, nói: “Hôm nay tôi mới biết đến sự tồn tại của nhà họ Ân, chứ đừng nói đến điều tra nhà họ Ân.”

Vũ Nhược Uyên lúc này mới ý thức được, hôm nay là lần đầu tiên cô ta đem chuyện nhà họ Ân nói cho Trần Gia Bảo, trong thời gian ngắn, Trần Gia Bảo có thể phân tích ra nhiều thứ như vậy, thật sự là khiến người ta kinh hãi.

Ân Dương cười cười, trong mắt lại hiện lên một tin khó tin, Trần Gia Bảo hôm nay mới biết đến nhà họ Ân, làm sao có thể hiểu được nhà họ Ân rõ như vậy, tuyệt đối không có khả năng. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Trần Gia Bảo cười giải thích: “Bởi vì tôi hiểu lòng người, bất kể xã hội phát triển như thế nào, khoa học kỹ thuật tiến bộ đến đâu, từ xưa đến nay lòng người chưa bao giờ thay đổi, như tôi đã nói trước đó, giữa anh cả và anh hai, trời sinh luôn có mâu thuẫn lợi ích.

Khi anh hai phát triển đến trình độ nhất định, tự nhiên sẽ uy hiếp đến anh cả, anh ta đương nhiên sẽ ra tay chèn ép, thậm chí đã sớm xây dựng phòng bị, quy luật mâu thuẫn này không vì ý chí của bất kỳ ai mà thay đổi cả.

Trừ phi, anh hai thật sự cam nguyện trung thành như chó đối với anh cả, như vậy vấn đề chính là, nhà họ Ân có cam nguyện làm chó nhà họ Sầm hay không?”

Ân Dương thay đổi sắc mặt, đột nhiên cười khổ nói: “Lợi hại, quả nhiên lợi hại, khó trách có thể khuấy động cả tỉnh Trung Thiên đến như vậy, không nói đến tu vi võ đạo, chỉ nói đến ba tấc lưỡi không thôi cũng đủ để cậu Trần chống lại hàng ngàn quân lính.”

Lần này trong lòng ông ta thực sự cho rằng Trần Gia Bảo rất có thực lực.

“Nói như vậy, giữa chúng ta có thể liên kết chứ?” Trần Gia Bảo cười nói.

Ân Dương lắc đầu: “Không thể.”

Vũ Nhược Uyên “phụt” một tiếng bật cười, mặc cho Trần Gia Bảo nói đông nói tây, không phải vẫn bị nhà họ Ân cự tuyệt?

Quá tuyệt!

Ân Dương cự tuyệt ngoài dự liệu, Trần Gia Bảo không khỏi ngạc nhiên, chẳng lẽ phân tích của anh sai chỗ nào?

Nhìn thấy bộ dáng Võ Nhược Uyên cui sướng khi thấy người khác gặp họa, Ân Dương vội vàng nói:

Bình Luận (0)
Comment