Chương 2140
Xà Dược Quang lập tức cảm thấy rùng mình, phẫn nộ thét to: “Vậy thì đến đây đi, tôi cũng không tin mình đường đường là một cường giả truyền kỳ của nhà họ Xà mà không đánh lại một đứa đàn em bị thương nặng!”
Dứt lời, sự sợ hãi của anh ta đã hoàn toàn chuyển thành sự phẫn nộ, thúc giục anh ta tấn công Trần Gia Bảo trước, chân đạp lên mặt băng cứng lao tới chỗ của Trần Gia Bảo, tay anh ta vừa nhấc lên, hai con rắn độc màu đỏ nhỏ theo ống tay áo của anh ta bay ra ngoài, ở giữa không trung, hai con rắn để lộ ra bộ răng sắc bén có nòng độc, bất ngờ lao về phía của Trần Gia Bảo cắn.
“Quả nhiên các thế hệ của nhà họ Xà đều là kẻ xấu!”
Trần Gia Bảo cười khinh miệt, búng hai ngón tay, lập tức có hai thanh kiếm sắc bén lao ra, trực tiếp chém đứt đầu của hai con rắn.
Xà Dược Quang nhân cơ hội nhảy xuống trước mặt của Trần Gia Bảo, hét lớn một tiếng, nắm chặt quả đấm lớn, anh ta sử dụng toàn bộ sức mạnh tấn công vào cái trán của Trần Gia Bảo!
Ngay lập tức, toàn bộ nội lực của cường giả truyền kỳ bộc phát!
Tất cả băng cứng trên mặt đất ở xung quanh Trần Gia Bảo lập tức bị vỡ vụn.
Nhưng mà Trần Gia Bảo không né tránh một chút nào và anh cũng không cần thiết phải né tránh, anh đưa tay phải ra trực tiếp bao trọn nắm đấm của Xà Dược Quang trong tay, có một lực hút mạnh mẽ không ngừng hút đi nội lực của Xà Dược Quang
Xà Dược Quang kinh ngạc, sợ hãi nói: “Đây chính là Vô Cực Quyền sao?”
Đây là lần đầu tiên anh ta một mình giao chiến với Trần Gia Bảo, tuy anh ta đã nghe nói qua danh tiếng của Vô Cực Quyền nhưng đây mới là lần đầu tiên anh ta thử, nhận ra lực hút của Vô Cực Quyền so với suy nghĩ lúc trước của anh ta thì đáng sợ hơn rất nhiều, vì vậy anh ta sợ hãi muốn rút lại nắm đấm lùi về phía sau. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Chính xác là Vô Cực Quyền…” Tay phải của Trần Gia Bảo thu nạp nội lực của Xà Dược Quang, tay trái hình thành kiếm pháp, đầu ngón tay ánh lên ánh sáng màu đỏ, nghiêm nghị nói: “Còn đây là Trảm Nhân Kiếm.”
Ngay lập tức, vô biên hồng mang bắn ra, bay thẳng đến yết hầu của Xà Dược Quang.
Suy nghĩ của Xà Dược Quang trở nên hoảng loạn, dưới sự sợ hãi cái chết, anh ta đã bộc phát ra tiềm lực của mình, trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc, khi bàn tay của Trần Gia Bảo gần tới nơi, anh ta lập tức nhảy về phía sau, tránh thoát được Trảm Nhân Kiếm.
“Cho dù võ công của Trần Gia Bảo có giỏi tới đâu thì cũng có thể làm gì được tôi?”
Xà Dược Quang vừa thở phào nhẹ nhõm trong lòng thì đột nhiên “phốc” một tiếng, một chiếc kiếm sắc bén xuyên qua trái tim anh ta, ở trước ngực lộ ra màu đỏ của kiếm, đó chính là chiêu Trảm Nhân Kiếm thứ hai.
Cơn đau đớn kịch liệt truyền đến, Xà Dược Quang lộ ra cảm xúc không thể tin được, yết hầu của anh ta nhấp nhô lên xuống, “Phụt” một tiếng, anh ta phun ra một ngụm máu tươi, rồi ngã xuống đất, sức sống cũng từ từ tiêu tan.
“Một chiêu này chính là Cực Ý Tiên Quyết.” Trần Gia Bảo bước tới trước mặt anh ta, liếc nhẹ anh ta một cái: “Để đối phó với cậu thì một chiêu Trảm Nhân Kiếm thứ ba cũng không cần thiết.”
Khinh thường!
Cực kỳ khinh thường!
Con ngươi của Xà Dược Quang đột nhiên co lại, đầu nghiêng sang một bên, không còn thở nữa.
Tất cả mọi người vây quanh cũng đều trở nên xôn xao, đều mở lớn hai mắt không thể tin nổi, mặc dù đã biết võ công của Trần Gia Bảo là vô cùng xuất sắc nhưng khi nhìn thấy Trần Gia Bảo dễ dàng giết một vị cường giả Truyền kỳ sơ kỳ, thì tất cả mọi người vẫn cảm thấy chấn động, đồng thời khiến cho mọi người hiểu rõ hơn về thực lực của Trần Gia Bảo.