Chương 2154
“Đương nhiên là được, cầu còn không được mà.” Ân Thập Phương cảm thấy bất ngờ, nhà họ Phượng là gia tộc tồn tại lâu đời, thực lực mạnh hơn nhà họ Ân rất nhiều. Bây giờ Phương Liên Uất chủ động bắt chuyện với nhà họ Ân, Ân Thập Phương đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội hiếm có này rồi. Ông ta ra hiệu vui vẻ và nói: “Xe của chúng tôi dừng ở lưng chừng núi, mời ông Phương.”
Tâm trạng của Phương Liên Uất thoải mái, ông ta cười ha ha: “Tôi và ông Ân cũng coi như cùng sinh cùng tử, ông Ân không cần khách sáo như vậy, chúng ta đi thôi.”
Nói xong, họ đi về hướng lưng chừng núi.
Những nhân vật nặng ký lần lượt đi khỏi, những người xung quanh cùng dần giải tán.
Thấy dáng vẻ háo hức không kiểm soát thì biết ngay, cuộc chiến long trời lở đất hôm nay đủ để họ nói chuyện hăng say cả đời.
Không lâu sau, chỉ còn lại Vũ Nhược Uyên, Vũ Nhuận Nguyệt và Thu Vũ Liên đứng trong khu rừng băng giá, có một vẻ đẹp rung động lòng người.
Đột nhiên, Vũ Nhược Uyên quan sát Vũ Nhuận Nguyệt, ngẩng đầu lên cười và câu nói đầy ẩn ý: “Cô cũng ở lại đúng là vượt ngoài dự đoán của tôi đó.”
“Hừ.” Vũ Nhuận Nguyệt hừ nhẹ: “Cô có thể ở lại, tại sao tôi lại không thể?”
Là cặp đôi nổi tiếng trẻ tuổi ngang nhau của nhà họ Vũ nhưng mối quan hệ giữa hai người phụ nữ này không mấy hợp nhau.
Vũ Nhược Uyên mỉm cười: “Tôi ở lại là muốn chứng kiến bản hoàn chỉnh của quyển Thiên Hành Cửu Châm rốt cuộc có gì thần kỳ.”
“Trùng hợp thật, tôi cũng có mục đích này.” Vũ Nhuận Nguyệt đột nhiên nghĩ ra chuyện gì, khoé miệng giương lên nụ cười: “Nhưng có một chuyện lại khiến tôi vừa bất ngờ vừa tò mò.”
“Chuyện gì?” Vũ Nhược Uyên vô tình hỏi.
“Nếu cô đã cởi áo trắng, đổi sang váy dài màu tím, đúng là vượt ngoài dự đoán của tôi.” Vũ Nhuận Nguyệt quan sát Vũ Nhược Uyên và mỉm cười: “Thật sự không ngờ, người kiêu ngạo như cô, lại còn có người trên đời này khiến trong lòng cô tuyệt vọng, ngay cả ý nghĩ vượt mặt đối phương cũng không có.”
Thông minh như cô ta đã đoán ra, chắc chắn là ăn mặc giống bạch y trường kiếm Lưu Ly. Vũ Nhược Uyên mới quyết tâm thay váy trắng yêu thích của mình, có thể thấy áp lực mà Lưu Ly mang đến cho cô ta đúng là quá lớn.
Vũ Nhược Uyên xụ mặt. Tiếp theo, cô ta hình như quay mặt nhìn xung quanh, thấy cây băng tuyết trắng phát ánh sáng lấp lánh thì thở nhẹ: “Đừng nói là tôi, thấy biểu hiện hôm nay của Lưu Ly, cô cảm thấy cô có khả năng vượt qua cô ấy sao? Cô chỉ là thiên tài trong mắt người bình thường. Còn cô ấy là thiên tài trong thiên tài, chúng ta và cô ấy đã định sẽ không phải là người cùng một thế giới, từ “vượt qua” này cơ bản không cần phải nhắc tới.”
Vẻ mặt của Vũ Nhuận Nguyệt thay đổi, cô ta cũng không nói gì.
Hai người phụ nữ xinh đẹp và kiêu ngạo như nhau, trong lòng đồng thời dâng lên cảm giác bất lực.
Bỗng chốc, bầu không khí trở nên kỳ lạ. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Thu Vũ Liên âm thầm thở dài, cô ta mỉm cười hoà giải: “Được rồi, chúng ta cũng về thành phố Văn Lan đi. Khoảng thời gian tiếp theo, chắc Gia Bảo sẽ bận, mọi người muốn chứng kiến sự thần kỳ của bản hoàn chỉnh của quyển Thiên Hành Cửu Châm, nếu trễ thì e là không có cơ hội đâu.”
Hai người phụ nữ không hẹn mà cùng gật đầu đi xuống núi, cả hai đều im lặng suốt đường đi.
Nhưng về đoàn người của Trần Gia Bảo tới biệt thự nhà họ Sầm, nhân viên làm việc của nhà họ Sầm thấy người của Sầm Khiếu Uy đẫm máu, hơn nữa đôi mắt mất hồn thì trong lòng kinh ngạc, đoán được kết quả trận đấu thì cảm giác tuyệt vọng dâng lên, bao phủ khắp bầu không khí trong biệt thự nhà họ Sầm
“Nửa quyền còn lại của Thiên Hành Cửu Châm để trong mật thất, mọi người xin hãy đợi một chút.” Sầm Khiếu Uy đưa đoàn người của Trần Gia Bảo tới phòng khách thì anh ta trực tiếp đi về hướng phòng ngủ, quên dặn người làm mang trà lên. Thì đúng rồi, sự căm hận trong lòng anh ta đối với đám người Trần Gia Bảo thì có đối đãi tốt với họ mới là chuyện lạ.