Cực Phẩm Thần Y

Chương 2170

Chương 2170

Cô vừa muốn quay người bỏ đi.

Đột nhiên, một giọng nói kinh diễm vang lên: “Thật là một cô gái xinh đẹp, khí chất cao quý, dung nhan tuyệt mỹ, không biết cô có hứng thú không. Tôi muốn mời quý cô uống cùng một ly?”

Trần Gia Bảo và Vũ Nhược Uyên quay đầu lại và nhìn thấy một đôi nam nữ trẻ tuổi đang đến gần.

Người đàn ông mặc vest, có vẻ ngoài bảnh bao, đeo đồng hồ Vacheron Constantin trên tay, trông như một người thành đạt.

Còn cô gái đi cùng anh ta thì mặc váy dạ hội màu đỏ, búi tóc kiểu quý phu nhân, tuy ngoại hình có thua kém Vũ Nhược Uyên một chút nhưng khí chất chín chắn, vững vàng, cũng là người đẹp hiếm có với sức hút quyến rũ của riêng mình.

Đúng lúc này, người đàn ông tinh anh đi tới bên cạnh Vũ Nhược Uyên, đầu tiên là vô tình liếc nhìn Trần Gia Bảo, sau đó mang theo ý cười nhìn Vũ Nhược Uyên, cười nói: “Xin tự giới thiệu tôi là, Furuta Hiroshi, người Nhật Bản, vị này là bạn của tôi Yoshimura Miyu.” Yoshimura Miyu không chủ động chào hỏi, vẻ mặt lạnh lùng, giữa lông mày thoáng hiện lên một tia thù địch, rõ ràng là đang ghen tị với người đàn ông đi cùng mình bắt chuyện với những mỹ nữ khác.

Vũ Nhược Uyên khẽ cau mày, vẻ mặt có chút không kiên nhẫn, đang định từ chối, ánh mắt vô tình quét qua Furuta Hiroshi và Yoshimura Miyu, cô ta đột nhiễn ngừng một chút, bàn chân vừa nhấc lên lại đặt xuống. Miệng nở nụ cười, cô ta chủ động ôm lấy cánh tay Trần Gia Bảo cười: “Bạn trai của tôi vẫn còn ở đây. Muốn mời tôi uống rượu thì phải được sự đồng ý của bạn trai em. Anh nói có phải không chồng ơi?”

Một mùi thơm thoang thoảng bay vào mũi Trần Gia Bảo, khóe miệng Trần Gia Bảo cong lên với một nụ cười vui tươi, thuận thể ôm lấy vòng eo thon thả của Vũ Nhược Uyên, thật mềm mại, anh cười nói: “Đúng vậy, muốn uống rượu với bạn gái của tôi, không phải là chuyện đơn giản.”

Cơ thể Vũ Nhược Uyên đột nhiên cứng đờ nhưng lập tức thả lỏng ra, khóe miệng nở nụ cười tươi như hoa vì sự coi trọng của “bạn trai”, thật ra thì trong lòng hận Trần Gia Bảo tới ngứa răng, tên này thật biết thừa nước đục thả câu!

Furuta Hiroshi lại nhìn Trần Gia Bảo, có vẻ lịch sự nhưng thực ra là khinh thường nói: “Vị này, tuy rằng là bạn trai của quý cô đây, nhưng hiện tại ở xã hội hiện đại, phụ nữ không phải phụ thuộc vào nam giới, phụ nữ cũng phải hoàn toàn được tôn trọng. Vì vậy, tôi nghĩ ý kiến của anh không quan trọng so với suy nghĩ của quý cô xinh đẹp đây. ”

Trần Gia Bảo không nhịn được cười: “Phụ nữ không phụ thuộc vào đàn ông? Câu này nói này được nói ra từ miệng của mấy người Nhật Bản trọng nam khinh nữ các người đúng là mỉa mai.” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Furuta Hiroshi cười nói: “Lời nói của anh bộc lộ khuyết điểm thiển cận của anh. Nhật Bản quả thật là trọng nam khinh nữ, nhưng ở đâu cũng có người này người kia, cũng không phải mỗi một người đều cho là như vậy, huống chi là ở Nhật Bản? Ít nhất, tôi vẫn luôn công nhận sự độc lập của phụ nữ và tôi sẽ hoàn toàn tôn trọng suy nghĩ của phụ nữ.

Qúy cô xinh đẹp này, có vẻ như bạn trai của cô có ham muốn kiểm soát quá mức, nói khó nghe là anh ta không phải người xứng với cô”

Vũ Nhược Uyên cười “khanh khách” vậy mà còn có người còn Trần Gia Bảo “suy nghĩ thiển cận”, thật là thú vị, cô ta không khỏi quay đầu nhìn Trần Gia Bảo, cười hỏi: “Anh thấy sao?”

Trần Gia Bảo nhướng mày hỏi: “Nếu nói anh ở ngay trước mặt tôi đào góc tường nhà tôi, có hơi quá đáng đúng không?”

“Xem ra anh quả thực thiển cận.” Furuta Hiroshi cười tự tin: “Người Nhật Bản chúng tôi từ trước đến nay đều tốt bụng và ngay thẳng, anh không xứng với quý cô xinh đẹp này. Nếu tôi không nói ra, lương tâm tôi sẽ cảm thấy không yên. ”

Thật không biết xấu hổ!

Vũ Nhược Uyên trong lòng khinh thường, nhưng khi nhìn thấy người này dám khinh thường Trần Gia Bảo, trong cô rất khoan khoái mà cười đến run rẩy.

Bình Luận (0)
Comment