Chỉ nghe Trần Gia Bảo tiếp tục nói: "Sau khi trở về thay tôi chuyển lời tới bố anh, ngày mai ta sẽ đích thân tới cửa thăm" "Bụp" một tiếng, Yumi Nagai đặt mông ngã ngồi dưới đất, thiếu chút nữa sợ són đái, rung giọng nói: "Anh còn tới nữa sao?”
Tân Thi Vân nhìn dáng vẻ ngã "Bụp" bật cười.
lga Tsuki không ngừng lắc đầu, thật là mất mặt người Nhật Bản.
"Yên tâm” Trần Gia Bảo cười nói: "Trần Gia Bảo này nói được làm được, nói bỏ qua, nhất định sẽ bỏ qua, ngày mai đi tới nhà anh, cũng chỉ là có một ít chuyện, muốn nhờ bố anh mà thôi, sẽ không làm gì các anh"
"Ừ... Vâng..." Yumi Nagai thoáng thở phào nhẹ nhõm, cụp đuôi ảo não chạy.
lga Tsuki giá mới tò mò hỏi: "Anh đến chỗ dòng họ Nagai làm gì? Sẽ không phải định dùng dòng họ Nagai cướp lấy sợi len chứ?”
"Không. Tôi đến chỗ dòng họ Nagai, là bàn chuyện làm ăn" Trần Gia Bảo thần bí cười, trong lòng anh đã có phương án, để trước khi Terai Chika và Takashima Seira làm ầm ï, mượn sức mạnh của dòng họ Nagai, tránh gây ra chuyện lớn!
"Được rồi, dòng họ Nagai giúp anh là được-" lga Tsuki mới vừa kiếm được 5 tỷ tiền Việt Nam, trong lòng đang vui vẻ, ngay cả nhìn Trần Gia Bảo cũng thuận mắt hơn.
"Cô chủ" Morita Right đi tới, trong tay cầm hai tấm thẻ ngân hàng, cung kính đưa cho lga Tsuki, nói: "Đây là Yumi
Nagai đã thẻ ngân hàng, một tấm 3 tỷ tiền Nhật Bản, một †ấm 500 triệu tiền yên Nhật đều ở chỗ này"
lga Tsuki bây giờ nơi nào còn để ý những tiền lẻ này, nói: "Ta vẫn là rất công bằng, tấm 3 tỷ tiền Nhật Bản này đưa cho bố ta để làm vốn phát triển phái lga, còn tấm 500 triệu này cứ giữ lấy, mua rượu cho anh em ở trong phái." "Cám ơn cô chủ" Morita Right vui mừng.
"Chúng ta cũng đi thôi” lga Tsuki phất tay một cái, nhìn Trần Gia Bảo nói: "Các anh phải đi nơi nào, tôi đưa các anh đi"
"Cô muốn đi nơi nào?" Trần Gia Bảo nghiêng đầu hướng Tân Thi Vân nhìn, khóe môi nhếch lên một nụ cười.
Tân Thi Vân ngọt cười ngọt nói: "Đi đến đền Sensoji đi" "Được, vậy thì đi" Trần Gia Bảo vung tay lên, đi tới chỗ lga TSuki.
"Thật là một chút cũng không biết khách sáo." Iga Tsuki nhỏ giọng thầm thì một câu, đi theo phía sau, rồi dặn dò Morita Right nói: "Về phái lga, báo lại chuyện này cho bố tôi”
"Vâng, thưa cô chủ" Morita Right đáp một tiếng, nhìn lga Tsuki ngồi và chiếc xe Infinity, lái xe đi.
Không nói đến việc Trân Gia Bảo và Tân Thi Vân thăm đền Sensoji dưới ánh trắng
Nói đến 3 tên Nakamoto Chiri đưa Yumi Nagai vội vội vàng vàng trốn về nhà, mới vừa đẩy cửa vào phòng khách, một chiếc giày da từ phía đối diện bay đến trên đầu.
Bị đau, rên lên một tiếng, ngã ngồi dưới đất, giận dữ nói: "Là ai đánh lén tôi?"
"Là tôi!" Một thanh âm quen thuộc truyền tới, Yumi Nagai sợ hãi vô cùng.
Chỉ thấy một người đàn ông trung niên hơn 40 tuổi đứng ở trước ghế sofa, trong mắt chưa lửa giận, tựa như có thể đốt cháy biệt thự, quát lên: "Còn không nhanh lăn tới đây cho tao!"
Chính là bố anh ta - Chiaki Nagai.
Yumi Nagai giật mình đứng lên, nhặt giày da của Chiaki Nagai, ấm ức nói: "Bố, chút nữa là con bị người ta giết rồi, bố không an ủi thì thôi, làm gì còn đánh con?"