Khí tức cuồng bạo thình lình bộc phát, thuyền trong đại sảnh dường như không chịu nổi đả kích này, thân thuyền trái phải đều rung lắc dữ dội, người trong đại sảnh thì ào ào bị xô đông đẩy tây, loạng choạng đứng không vững, đều hét ầm lên.
Ngay cả hai anh em Koga Asuka và Koga Yiren cũng lảo đảo suýt ngã, trong lòng thầm kinh hãi, trận chiến giữa những kẻ mạnh cũng quá đáng sợ rồi.
Đợi đến khi đám người kia chật vật đứng vững, nhìn về phía Trần Gia Bảo thì không khỏi ngơ ngác.
Chỉ thấy Trần Gia Bảo trấn định tại chỗ, trên tay phải cầm kiếm xuất hiện thêm một đoạn kiếm màu đỏ dài ba thước, xung quanh thân kiếm là những tia sét uốn lượn, phát ra thanh âm “răng rắc”, mà một kiếm mở màn của Koga Mayo đã tiêu tán không còn dấu vết.
Trần Gia Bảo kia thế mà dễ dàng chặt đứt kiếm của Koga Mayo!
Chúng nhân nhao nhao xuýt xoa cảm thán, lại một lần nữa lĩnh hội thực lực không thể xem nhẹ của Trần Gia Bảo.
Koga Mayo hướng về phía thanh kiếm “Trảm Nhân kiếm”, †âm thần ngày càng càng nặng nề, nói: “Một đạo kiếm khí này của cậu đã đạt đến cảnh giới Trung kỳ trong truyền thuyết, võ học Trung Hoa quả nhiên bất phàm”
“Nhãn lực không tồi! Kiếm này có tên là "Trảm Nhân kiếm" tuy gọi là trảm "nhân nhưng lại có uy lực giết thần diệt quỷ, Akemi Kawamoto chính là chết dưới thanh kiếm này”
Koga Mayo gật gù: "Không thể không thừa nhận, Akemi Kawamoto chết trong tay cậu là không có gì đáng bàn cãi”
“Vốn dĩ Akemi Kawamoto đến Việt Nam khiêu khích tôi là một sai lầm cực lớn, mà loại sai lâm này chỉ có thể trả giá bằng tính mạng hắn”
Trân Gia Bảo nâng “Trảm Nhân” kiếm lên, chỉ về phía những tên tai to mặt lớn trong đại sảnh
“Còn các người, ai dẫm vào vết xe đổ của Akemi Kawamoto, chống đối Trần Gia Bảo này, đều chỉ dẫn đến một kết cục duy nhất, đó là bị Trần Gia Bảo tôi tiễn xuống hoàng tuyền! Hay là rút kinh nghiệm từ bài học của Akemi Kawamoto, sau này đối với Trần Gia Bảo tránh càng xa càng tốt? Vẫn là câu nói đó, là bạn là thù, là sống hay là chết đều chỉ nằm trong một ý niệm của các người mà thôi!"
Trong đại sảnh, Trần Gia Bảo một người một kiếm, lần nữa đe dọa những quý nhân cao cao tại thượng của Đông Đô.
Khí phách sơn hà, kiêu ngạo vô song!
Mọi người xung quanh sắc mặt càng lúc càng tái, khi nấy ỷ y vào có Kago Mayo mới bình chân như vại, giờ đây Trần Gia Bảo bộc lộ thực lực cao cường lại khiến họ bắt đầu đứng ngồi không yên.
Koga Mayo siết chặt cán đao, cười lạnh hai tiếng: “Trước mặt tôi mà dám lớn tiếng đe dọa bọn họ, sự ngạo mạn của cậu thực vượt xa tưởng tượng của tôi đấy”
“Ông thấy đó là ngạo mạn, tôi thì thấy mình chỉ đang tường thuật một sự thật thôi” Trân Gia Bảo vung tay: "Trảm Nhân kiếm” kiếm phóng khoáng chỉ thẳng lên trời, khí tức cuồng bạo ập xuống khiến vô số người biến sắc. Ngay sau đó chỉ thấy Trân Gia Bảo nheo nheo mắt, nói với Koga Mayo: "Thế nên, nếu ông chắc chắn vẫn muốn tiếp tục giao đấu với tôi, với kiếm của tôi đao của ông khi giao. tranh chỉ e con thuyền này không kham nổi. Hơn nữa, tôi tin chắc trước khi con thuyền này bị phá hủy thì phần lớn những người ở đây đều bị cuộc đấu của hai ta ảnh hưởng đến tính mạng, trừ phi ông không thèm để mắt đến sống chết của bọn họ, chỉ muốn lấy thủ cấp tôi để tranh công với Terai Chika, vậy tôi cũng chỉ biết phụng bồi đến cùng” Koga Mayo nhíu mày, trong lòng đấu tranh kịch liệt. Uy lực của “Trảm Nhân kiếm” mạnh mẽ hơn ông ta tưởng nhiều, không thể không thừa nhận, giờ ông ta mà quyết sống chết giao đấu với Trần Gia Bảo khẳng định sẽ dẫn đến hậu họa khôn lường, toàn bộ quan khách trên tàu bị vong mạng cũng không phải không có khả năng. Phải biết rằng, khách khứa trên tàu hơn phân nửa là quý tộc thuộc tầng lớp thượng lưu ở Đông Đô, nếu họ gặp chuyện tại đây, đối với Đông Đô mà nói tuyệt đối là một đại sự gây chấn động xã hội, thậm chí là cả thế giới, nói chung đều sẽ gây ra cơn phong ba thảm khốc.