Cực Phẩm Thần Y

Chương 2413

Cũng may Nhật Bản chúng tôi cũng có rất nhiều tiền bối tài hoa kinh người, không ngừng hoàn thiện lý luận của thuật Âm Dương, tuy không dám nói có thể hơn hệ thống đạo gia, nhưng cũng đủ để khiến người Nhật Bản chúng tôi tự hào”

Thiên Mệnh Âm Dương Sư trong nuối tiếc có một nụ cười, vẫn như mọi khi ông ta rất nắm chắc phần thắng lợi đối với trận chiến đấu này, tiếp tục nói: “Mà tác dụng của Đoạn Hồn thuật, chỉ là tạm thời cầm cố ba hồn của các người, tuy không đến nỗi khiến các người lập tức đi chết, nhưng mà, hồn phách bị cầm cố, cơ thể của các người thì cũng tạm thời không thể làm ra bất kỳ hành động nào, mà thực lực của người phát huy Đoạn Hồn thuật càng mạnh, thì thời gian cầm cố ba hồn càng mạnh”

Trân Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ liền hoảng hốt, hai người họ đã hiểu ra, cái mà gọi là Đoạn Hồn thuật, nói là cầm cố ba hồn, trên thực tế là cầm cố khả năng hành động của cơ thể bọn họ!

Nếu như thật sự để Thiên Mệnh Âm Dương Sư phát huy ra Đoạn Hồn thuật, thế hai người họ chẳng phải không thể động đậy, chỉ có thể làm con dê chờ giết đợi chết sao?

Vừa nghĩ đến đây, Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ không hề do dự, toàn lực ra tay, tấn công qua phía Thiên Mệnh Âm Dương Sư trước tiên, ngăn cản Thiên Mệnh Âm Dương Sư thật sự phát huy Đoạn Hồn thuật. 

Nhất thời, ba đường Trảm Nhân Kiếm ác liệt và kiếm quang ngũ sắc cùng nhau chém về phía Thiên Mệnh Âm Dương Sư.

Thiên Mệnh Âm Dương Sư mỉm cười, cũng không đấu với Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ, đồng thời vì để tránh thực lực bản thân bị kiếm quang ngũ sắc áp chế, trong thoáng chốc Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ ra tay. Ông ta đã ngay thời điểm đầu tiên lùi về sau, cơ thể giống như một tờ giấy vậy nhẹ phơi phới, nhưng mà tốc độ cực nhanh.

Trong nháy mắt, Thiên Mệnh Âm Dương Sư bèn lùi về sau khoảng cách năm mét, mở miệng tiếp tục nói: “Đoạn Hồn thuật có thể cầm cố ba hồn của con người, uy lực vô cùng bá đạo, mà tương đương, điều kiện muốn phát động Đoạn Hồn thuật cũng vô cùng hà khắc.

Ba hồn của con người ở nhờ cơ thể người, nuôi dưỡng dựa vào khí huyết cơ thể người, khí huyết cơ thể người đó tự nhiên thì mang theo hơi thở của một hồn phách, cho nên muốn phát huy Đoạn Hồn thuật, bèn cần máu tươi

của phát huy giả và của đối phương làm mô giới”

Sau khi nói xong, ông ta tay nắm pháp quyết, chùi qua chỗ vết thương trên một tay khác, dính lấy máu tươi của mình, sau đó kiếm chỉ như bay, vẽ bùa chú phức tạp trên hai người giấy.

Một luồng khí máu tanh quỷ quái, càng thêm tràn lan trong Đông Chiếu Thần Cung.

Dự cảm không tốt lành trong lòng của Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ càng thêm mãnh liệt, lân nữa xuất chiêu, cùng nhau bay lên tấn công về phía Thiên Mệnh Âm Dương Sư.

“Hô hô, đã muộn rồi, máu tươi của các người thôi tôi vui lòng nhận cho”

Tiếng cười lạnh lùng của Thiên Mệnh Âm Dương Sư vang vọng trong cả Đông Chiếu Thần Cung, vận chuyển tốc độ thân pháp nhạy bén, bóng hình phất phới không yên trong Đông Chiếu Thần Cung, không cho Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ cơ hội tiếp cận.

Kế tiếp, ông ta tay nắm pháp quyết dẫn dụ, máu tươi trước đó Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ vì bị thương mà ói máu ở trên mặt đất, chịu phải dẫn dụ của sức mạnh nào đó, từ trên mặt đất bay lên, dồn dập ngưng tụ tới trên ngón tay của Thiên Mệnh Âm Dương Sư.

Sắc mặt của Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ bỗng thay đối, với tốc độ nhanh hơn, xông về phía Thiên Mệnh Âm Dương Sư.

“Quá muộn rồi, tính mạng của các người, đã nắm trong tay tôi rồi”

Thiên Mệnh Âm Dương Sư ngước lên cười lớn, tóc trắng mua báy loạn xạ, chỉ thấy ông ta một tay nắm quyết, lấy máu tươi của Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ làm dẫn dắt, vẽ lại bùa chú thần bí trên người giấy, đồng thời miệng đọc mật chú Nhật Bản.

Nhất thời, trong đầu của Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ vang “Ùn” lên, vang vọng bên tai một ngôn ngữ huyền diệu mà quỷ quái nào đó, nhận thức trong đầu bỗng có chút trở nên mê man.
Bình Luận (0)
Comment