Cực Phẩm Thần Y

Chương 262



Hai người đều mặc lễ phục sang trọng, nhất là Hứa Mỹ Hòa, mặc một bộ váy dạ hội màu xanh nhạt dài chấm đất, đôi chân nhỏ nhắn tinh xảo của cô mang một đôi giày cao gót màu xanh da trời, trông rất trong sáng, xinh đẹp.

Dương như ngay từ ánh mắt đầu tiên, hai người đã thấy được Trần Gia Bảo và Tô Ánh Mai đang khiêu vũ ở trong sân khấu, trong mắt nhanh chóng lóe lên vẻ kinh ngạc.

“Ôi, Trần Gia Bảo cũng đến à, thật không ngờ không chỉ kỹ thuật y học của anh ta rất giỏi mà ngay cả khiêu vũ cũng điệu nghệ như vậy.

” Hứa Mỹ Hòa có chút ngạc nhiên mừng rỡ nói.


Hứa Hà Bắc hơi nhíu mày, theo anh ta được biết thì từ trước tới nay Tô Ánh Mai đều rất giữ mình, cho tới nay cô chưa bao giờ khiêu vũ với người nào khác phái cả, thế mà bây giờ lại phá lệ, như vậy có thể thấy được Tô Ánh Mai rất quen thuộc với Trần Gia Bảo, hơn nữa tối hôm qua anh ta còn nhìn thấy Hương Giang và Hàn Đông Vy đi cùng với Trần Gia Bảo, bọn họ đều là những người phụ nữ rất ưu tú.

Đột nhiên, Hứa Hà Bắc nhìn về phía Hứa Mỹ Hòa, có chút lo âu nói: “Mỹ Hòa, em đừng trách anh nói thẳng, Trần Gia Bảo quá đào hoa, hơn nữa xung quanh anh ta đều là những người phụ nữ xuất sắc, nếu như em thật sự thích Trần Gia Bảo thì cuối cùng sẽ phải đau khổ đấy.


Mặt Hứa Mỹ Hòa lập tức đỏ bừng, vội vàng cáu giận nói: “Ai nói em thích Trần Gia Bảo chứ, chẳng qua em coi anh ta như mục tiêu, muốn vượt qua anh ta mà thôi!”
Hứa Hà Bắc không nói gì, chẳng qua trong lòng anh lại thở dài: “Mỹ Hòa ơi Mỹ Hòa, vậy em có biết, một người phụ nữ, cho dù vì bất cứ nguyên nhân gì cứ luôn đi chú ý tới một người đàn ông trong một thời gian dài thì sớm muộn gì cũng sẽ yêu đối phương hay không.


Giữa vũ trường, điệu nhạc cuối cùng.

“Anh nhảy không tệ, không giống như người vừa mới học một chút nào, nói thật, anh làm tôi rất ngạc nhiên đấy.


Tô Ánh Mai nhàn nhạt khen.

Trần Gia Bảo cười nói: “Cám ơn lời khen của cô, nếu như cô tiếp xúc với tôi nhiều một chút thì chắc chắn cô sẽ phát hiện thêm nhiều điều để cô phải kinh ngạc hơn nữa đấy, đúng rồi, nghe nói cô muốn giành được quyền đại diện đồ trang điểm của nhà họ Cố có đúng hay không, cô nắm chắc được bao nhiêu phần trăm?”
“Làm sao anh biết?” Tô Ánh Mai kỳ quái hỏi, tuy nhiên cô vẫn đúng sự thật nói: “Ông cụ nhà họ Cố là người rất chính trực, vô cùng giữ gìn thanh danh của bản thân, cho nên có yêu cầu rất cao đối với công ty đại diện, hơn nữa cũng có rất nhiều công ty lớn cạnh tranh.


Cho nên nếu muốn giành được quyền đại diện thì cho dù là tập đoàn Nhiên Á thì cũng chỉ có nhiều nhất ba mươi phần trăm cơ hội mà thôi.


Sau khi nói xong, giữa hai hàng lông mày Tô Ánh Mai thoáng qua một tia ưu sầu.

Trong thời gian vừa qua, tập đoàn Nhiên Á gặp khó khăn rất lớn, đầu tiên là bị rất nhiều công ty kinh doanh đồ trang điểm có quan hệ tốt với mình lúc trước hợp sức đối phó, sau đó hợp đồng đã đàm phán xong từ trước cũng đột nhiên bị hủy bỏ, hơn nữa phía bên đối tác Hàn Quốc ngày hôm trước cũng đã gửi thông báo tới, công ty đối tác phía Hàn Quốc quyết định hủy bỏ quyền đại diện đồ trang điểm Hàn Quốc của tập đoàn Nhiên Á, lại càng làm cho tập đoàn Nhiên Á điêu đứng.

Có thể nói, tình cảnh của tập đoàn Nhiên Á hiện nay rất nguy hiểm, đã đứng ở bên bờ vực thẳm, một khi không cẩn thận thì sẽ tan xương nát thịt, bây giờ chỉ còn cách giành được quyền đại diện đồ trang điểm của nhà họ Cố thì mới có cơ hội hồi phục như trước.

“Chỉ có ba mươi phần trăm thôi sao, xác suất hơi thấp đấy.

” Trần Gia Bảo thấp giọng trầm ngâm, ngay sau đó mặt dãn ra cười nói: “Cô yên tâm, nếu như tôi đã biết được chuyện này thì tôi nhất định sẽ giúp cô giành được quyền đại diện, Trần Gia Bảo tôi nói được thì làm được.


Tô Ánh Mai khẽ cau mày, chuyện mà ngay cả cô cũng không làm được thì cô càng không tin Trần Gia Bảo có thể làm được, cô cảm thấy Trần Gia Bảo đang khoác lác với cô, chút thiện cảm trong lòng lập tức biến mất không còn chút gì.


Ngay lúc đó, điệu nhảy kết thúc, xung quanh nhanh chóng vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

Nhưng Tô Ánh Mai lập tức giữ khoảng cách với Trần Gia Bảo, dáng vẻ lạnh lùng, nhàn nhạt nói: “Anh biết tôi ghét nhất loại đàn ông gì không? Đó chính là chỉ được cái mạnh miệng và tự cho mình là đúng.


Nói xong, Tô Ánh Mai xoay người rời đi, không một chút chần chờ.

“Tô Ánh Mai ơi Tô Ánh Mai, cô nghĩ rằng tôi đang nói khoác nhưng làm sao cô biết được ở trong mắt tôi, cô cũng chỉ là ếch ngồi đáy giếng mà thôi?”
Nhìn bóng lưng dứt khoát của Tô Ánh Mai, Trần Gia Bảo lắc đầu cười khẽ, trở về bên cạnh Hàn Đông Vy.

Hàn Đông Vy chủ động kéo tay Trần Gia Bảo, giống như đang đánh dấu chủ quyền của bản thân, cười duyên nói: “Một Tô Ánh Mai luôn xa cách với người khác như vậy mà hôm nay lại đồng ý khiêu vũ với Gia Bảo, nếu chuyện này mà truyền ra thì không biết sẽ có bao nhiêu cậu ấm con nhà giàu đuổi theo giết anh đâu đấy, đến lúc đó xem anh phải làm sao?”
Trần Gia Bảo bĩu môi một cái, khinh thường nói: “Chỉ là một đám cáo mượn oai hùm mà thôi, có việc gì phải sợ?”
Hàn Đông Vy cười vui vẻ, cô thích một Trần Gia Bảo kiêu ngạo tự tin như vậy, đàn ông con trai là phải như thế chứ!


Bình Luận (0)
Comment