Cực Phẩm Thần Y

Chương 353



Trong lòng Tần Thanh Nhã ngạc nhiên nhìn Trần Gia Bảo, cô vừa khiếp sợ vừa ngưỡng mộ.

“Bà mẹ nó, rốt cuộc ông già đó là ai, tại sao có thể kinh khủng như vậy? Cứ như ông ta tùy tiện phất tay là có thể nghiền nát toàn bộ chúng ta.


Trong lòng mọi người không hẹn mà cùng dâng lên ý nghĩ như vậy.

Đột nhiên, Kinh Đại Vĩ như nhớ ra điều gì đó mà sắc mặt lập tức thay đổi, ông ta đưa tay chỉ vào Vân Bá Hùng kinh ngạc nói: “Ông… Ông là Vân Bá Hùng? Tông sư cường giả nổi danh tỉnh Phú Thọ, Đại tướng Vân Bá Hùng – cấp dưới số một của Bùi Thanh Phong?”
Vân Bá Hùng khẽ vuốt cằm rồi vỗ tay cười nói: “Đúng vậy, thật không nghĩ ra ở nơi nhỏ như huyện Hoằng Hóa này mà cũng có người biết đến kẻ hèn họ Vân này, không biết phải nói là vinh hạnh của tôi hay nên khen cậu có kiến thức rộng rãi.



Lời vừa nói ra khiến sắc mặt Kinh Đại Vĩ thay đổi ngay lập tức, trong mắt xuất hiện khiếp sợ với rất nhiều sắc thái, sắc mặt tái xanh, kinh ngạc nói: “Quả… Quả nhiên là ông, nghe nói Bùi Thanh Phong có thể nhanh chóng thống nhất thế giới ngầm ở tỉnh Phú Thọ như vậy là vì có hơn phân nửa công lao của ông.

Nghe nói ông dùng tay không tiêu diệt mười tám vị cao thủ hàng đầu vây công ở tỉnh Phú Thọ, còn nhiều lần cứu Bùi Thanh Phong trong lúc sống còn, ông được toàn bộ thế giới ngầm của tỉnh Phú Thọ tôn xưng là “Bàn tay vô địch”, thật không nghĩ đến thế mà ông… ông lại xuất hiện ở đây, chẳng lẽ… Chẳng lẽ, Bùi Thanh Phong định đến đây chiếm đoạt thế giới ngầm ở tỉnh Hòa Bình sao?”
Nói xong lời cuối cùng thì sắc mặt của Kinh Đại Vĩ xám như đất, trong lòng nổi lên sóng to gió lớn, còn đâu phong thái một đại ca thế giới ngầm của tỉnh Thanh Hóa?
Ngay cả Trần Gia Bảo cũng ghé mắt không thôi, không nghĩ đến vị Tông sư cường giả trước mắt này lại còn là Đại tướng cấp dưới số một của Bùi Thanh Phong.

“Thú vị rồi.


Trần Gia Bảo nhếch miệng lên nở nụ cười nghiền ngẫm.

Mọi người xung quanh rối rít khiếp sợ không thôi, đa số bọn họ chưa từng nghe tên Vân Bá Hùng và cũng không biết rốt cục Tông sư cường giả mạnh đến cỡ nào, nhưng bọn họ đều từng nghe thấy tên của Bùi Thanh Phong.

Họ biết đến Bùi Thanh Phong là một người có dã tâm, tuổi còn trẻ đã thống trị toàn bộ thế giới ngầm ở tỉnh Phú Thọ, mà Vân Bá Hùng không chỉ là Đại tướng cấp dưới số một của Bùi Thanh Phong, mà ông ta còn là người nhiều lần cứu mạng Bùi Thanh Phong.

Tất cả mọi người đều biết điều này có ý gì.


Vân Bá Hùng, tuyệt đối là một cường giả siêu cấp!
Trong lòng mọi người kích động, ánh mắt nhìn Vân Bá Hùng đầy khiếp sợ.

Vân Bá Hùng cười nhẹ nói: “Đừng vội hoảng sợ, thế lực của thế giới ngầm ở tỉnh Hòa Bình sớm muộn gì cũng là vật trong tay cậu Bùi, nhưng bây giờ còn chưa đến lúc nên cậu Bùi không đến đây.


Kinh Đại Vĩ nhẹ nhàng thở ra, nhưng trong lòng ông ta thì đã chứa đầy nghi ngờ.

“Nếu Bùi Thanh Phong tạm thời không ở tỉnh Hòa Bình, vậy Vân Bá Hùng tới đây vì lí do gì? Chẳng lẽ đến đánh trận đầu?”
Cứ như nhìn ra nghi ngờ trong lòng Kinh Đại Vĩ, Vân Bá Hùng chắp hai tay sau lưng cười ngạo nghễ nói: “Kẻ hèn họ Vân tôi luôn quang minh lỗi lạc nên tôi không gạt ông nữa, hôm nay tôi tới tỉnh Hòa Bình là vì bảo vệ cô Bùi Tuệ Lâm cũng là em gái ruột của Bùi Thanh Phong, để cô ấy có thể vui chơi an toàn ở tỉnh Hòa Bình.


“Em gái ruột của Bùi Thanh Phong ư? Em gái ruột của Bùi Thanh Phong thế mà lại đến tỉnh Hòa Bình du lịch, nếu chuyện này truyền ra thì toàn bộ thế giới ngầm ở tỉnh Hòa Bình đoán chừng sẽ sôi trào lên.


Trong lòng Kinh Đại Vĩ khiếp sợ, vô thức nhìn Bùi Tuệ Lâm.


Bùi Tuệ Lâm đắc ý không thôi, cô ta cười ha hả nói: “Xem ra ông cũng được coi là người có kiến thức rộng rãi, không tệ, tôi tên Bùi Tuệ Lâm là em gái ruột của Bùi Thanh Phong, mặc dù nơi này là tỉnh Hòa Bình nhưng lấy thế lực to lớn của anh trai tôi cùng với cấp dưới toàn là cao thủ thì muốn đến huyện Hoằng Hóa giết một vài người vẫn là chuyện dễ như trở bàn tay, hừ hừ, người nào đó còn không mau đến xin lỗi tôi đi?”
Dứt lời, đôi mắt đẹp của Bùi Tuệ Lâm nhìn vào Trần Gia Bảo, ý muốn không cần nói cũng biết.

Sắc mặt Tần Thanh Nhã thay đổi, cô cũng vừa mới nghe thấy Kinh Đại Vĩ và Vân Bá Hùng nói chuyện, biết Vân Bá Hùng là một người hết sức ghê gớm, coi như Trần Gia Bảo có giỏi đánh nhau đi nữa thì xác suất anh không phải là đối thủ của Vân Bá Hùng rất lớn!
Nghĩ tới đây, Tần Thanh Nhã nắm chặt tay Trần Gia Bảo lo lắng không thôi.

Trần Gia Bảo không nói một lời, bộ dạng có chút phục tùng, mặc dù không có phản ứng gì nhưng nếu như nhìn kỹ thì có thể nhìn ra trong mắt Trần Gia Bảo chứa sự khinh thường.

Nhạc Minh Hải cười lạnh nói: “Mấy người tốt nhất nên biết, đắc tội cô Tuệ Lâm thì hậu quả rất nghiêm trọng đấy, cô gái kia, bắt đầu từ ngày mai cô hãy ngoan ngoãn làm người dẫn đường cho cô Tuệ Lâm đi, còn có anh chàng mặc quần cộc to kia, anh tranh thủ thời gian nói xin lỗi với cô Tuệ Lâm mau, nếu không thì tôi sẽ khiến anh hối hận khi được sinh ra trên thế giới này.


Nhạc Minh Hải vênh mặt hất hàm sai khiến hai người là Trần Gia Bảo và Tần Thanh Nhã, cứ như ở trước mặt anh ta thì Trần Gia Bảo và Tần Thanh Nhã chỉ là người giúp việc.




Bình Luận (0)
Comment