Chương 664
Ánh mắt không ít nữ sinh bên cạnh tỏa sáng, trước đây các cô từng nghe nói đến “Công ty sản xuất Duệ Âu”
nên biết đó là xí nghiệp dân doanh rất nổi ở tỉnh thành, tài sản ít nhất cũng hơn ba chục tỷ, Trịnh Chính Phi tuyệt đối là phú nhị đại!
“Anh tên là Đỗ Vinh Hạo, gia đình bình thường thôi, cũng không phải là phú nhị đại nhưng bố anh là Huyện trưởng huyện Đông Anh, cũng miễn cưỡng được coi là quan nhị đại.”
“Anh tên là Kỷ Hải Phàm, bố anh là Phó chủ tịch thành phố Nam Định…”
Những người này lần lượt tự giới thiệu mình, thân phận bối cảnh người sau còn vững chắc hơn người trước, không phải là phú nhị đại thì chính là quan nhị đại.
Hai mắt Vũ Như Vy sáng lên, đa số thân phận bối cảnh của người có mặt ở đây đều không đơn giản, cho dù là người có thân phận thấp nhất trong đó cũng là con trai của một phó chủ tịch. Chỉ cần mình có thể tùy tiện bám vào một người thì chẳng những có thể vô cùng có mặt mũi trong vòng bạn bè mà còn thỏa mãn được lòng hư vinh của mình, đồng thời còn có rất nhiều chỗ tốt cho sự phát triển sau này.
“Nếu nói người có quyền thế nhất trong đám người thì vẫn là thuộc về cậu cả Mục Lương Huy, bố cậu ấy chính là Tổng giám đốc Tập đoàn Thượng Thị, hơn nữa mấu chốt nhất chính là bố của anh ta có quan hệ rất thân thiết với Hội trưởng Câu lạc bộ thương mậu Hòa Tỉnh – Chu Kỳ Vân, sau này nhất định sẽ làm ăn càng lúc càng lớn, cho dù phát triển ra ngoài tỉnh cũng không phải là việc gì khó, đáng tiếc cậu cả Lương Huy lại nhìn trúng Lâm Thanh Hà và Tần Thanh Nhã nên tôi cũng chỉ có thể rút lui mà cầu người sau.”
Vũ Như Vy tiếc hận thở dài, tiếp đó cô ta vô thức nhìn về phía Trần Gia Bảo, trong ánh mắt thoáng qua một tia khinh thường, một tên hèn mọn như Trần Gia Bảo hoàn Toàn Tuấng thể giành phụ nữ với cậu cả Mục Lương Huy.
Thừa dịp mọi người tự giới thiệu mình thì mấy người phục vụ lần lượt đi tới dọn thức ăn và rượu vang đỏ đủ cả sắc hương vị lên, nhất thời trong phòng tràn ngập mùi thơm của thức ăn và rượu.
Mục Lương Huy mở một chai rượu vang đỏ rồi cứ thế rót cho mình một ly, sau đó đột nhiên xoay tròng mắt nhìn về phía Trần Gia Bảo, cười nói: “Nghe nói anh Gia Bảo đây là bạn trai của em Thanh Hà, tôi nghĩ chắc chắn anh rất có tài mới có thể giành được trai tim em Thanh Hà, nhưng theo tôi được biết hình như anh không phải là sinh viên Đại học Phú Gia, không biết anh học ở đâu?”
Dưới ánh nhìn chằm chằm của mọi người, Trần Gia Bảo lắc đầu rồi thản nhiên nói: “Tôi chưa từng đi học.”
Đám Mục Lương Huy sửng sốt, ngay sau đó nở nụ cười khinh thường, quả nhiên là hèn mọn.
Vũ Như Vy càng cười nói không hề khách sáo: “Thì ra là chưa từng đi học, ha ha, năm nay đã sớm thông dụng chín năm giáo dục bắt buộc, hôm nay mới biết được vẫn còn có người chưa từng đi học, có lẽ là trong nhà anh Gia Bảo quá có tiền cho nên hoàn toàn không cần đi học.”
Mục Lương Huy cũng âm dương quái khí nói: “À, thì ra là chưa từng đi học, quả nhiên… quả nhiên là kỳ tài, nhưng nếu anh Gia Bảo chưa từng đi học thì hẳn là bây giờ đang làm việc, không biết trước mắt anh làm việc ở đâu?”
Trần Gia Bảo lại lắc đầu nói: “Tôi là bác sĩ Đông Y, trước mắt tôi không làm việc ở bất kỳ một bệnh viện nào.”
Không làm việc ở bất kỳ bệnh viện nào? Vậy không phải là không có việc làm sao?
Nhất thời mọi người lại cười ồ lên không hề khách sáo, nhất là Vũ Như Vy còn ôm bụng vừa cười vừa nói: “Ôi chao, thì ra là kẻ không có việc làm, Thanh Hà, sao cậu lại tìm một bạn trai cực phẩm vậy chứ? Nếu không thì cậu bỏ anh ta đi, chị đây tìm cho cậu một người ưu tú khác, cậu xem cậu cả Mục Lương Huy thế nào, tuấn tú lịch sự, gia cảnh lại tốt, không mạnh hơn Trần Gia Bảo nhiều à?”
Lâm Thanh Hà và Tần Thanh Nhã không khỏi tức giận, nhất là Lâm Thanh Hà tức giận đến mức bật lại: “Y thuật của anh Bảo rất huyền diệu, anh ấy là người giỏi nhất trên đời này!”
Mục Lương Huy cười khinh thường, trong ngành Đông Y thì càng già mới càng nổi tiếng, Trần Gia Bảo còn trẻ như vậy thì chắc chắn y thuật không tốt, hơn nữa cho dù Trần Gia Bảo thật sự có y thuật cao minh thì thế nào? Có lẽ rất có mặt mũi và địa vị ở trước mặt người bình thường, nhưng trước sức mạnh của tư bản thì bác sĩ có giỏi giang tới đâu cũng chỉ là người làm công cho tư bản mà thôi.
Mà anh ta lại chính là người thừa kế Công ty Thượng Thị có tư cách và lực lượng lớn mạnh, chỉ cần dùng một ngón tay là có thể nghiền chết Trần Gia Bảo!
Ngay cả Hồ Vân Long cũng bật cười lắc đầu, anh ta nghĩ thế nào cũng nghĩ không ra sao loại người không có thân phận địa vị chưa từng đi học như Trần Gia Bảo lại theo đuổi được hai vị nữ thần cực phẩm Lâm Thanh Hà và Tần Thanh Nhã, chẳng lẽ bây giờ sở thích của nữ thần đã thay đổi không còn thích những chàng trai cao to, giàu có, đẹp trai mà lại đi thích thứ hèn mọn này?