Chương 789
Mắt thấy Hàn Đông Vy rơi vào giữa những con rắn độc đầy màu sắc, vào lúc ngàn cân treo sợi tóc thì đột nhiên chỉ nghe thấy một tiếng nổ vang từ trên trời truyền đến, làm lay động cả đất trời ấn giấu một cơn lửa giận!
Hàng ngàn con rắn độc trên tầng cao nhất của toà nhà tựa như cảm nhận được sự sợ hãi, mặc kệ không nghe theo sự chỉ thị của Xà Minh, rối rít giải tán chạy trốn xung quanh.
Ba người Xà Minh, Liễu Đức Thắng và Hàn Đông Vy đều đồng loạt bị làm cho kinh ngạc, không hẹn mà cùng nhìn về phía chân trời.
Chỉ nhìn thấy một phía ở nơi chân trời có một người toàn thân màu đen, dáng vẻ khôi ngô tuấn tú cường tráng của Hải Đông Thanh, và tốc độ vỗ cánh bay cực nhanh trong cơn mưa của anh ta mà trên lưng của Hải Đông Thanh có một người trẻ tuổi đứng chắp tay, quấn áo tung bay giống như thần tiên, chỉ là trong mắt của anh ta lại lộ ra sự phẫn nộ muốn thiêu đốt đất trời!
Điều bất ngờ là Trần Gia Bảo từ trên trời bay đến đánh Hải Đông Thanh.
Thì ra vài tiếng đồng hồ trước đó, cũng là lúc khi trời vừa đổ cơn mưa Trần Gia Bảo đã dùng hai chân chạy đến thành phố Hòa Bình, đột nhiên nghe thấy tiếng nổ vang tận chân trời của Hải Đông Thanh, suy đoán nhất định là Lục Bảo Ngọc đã phái Hải Đông Thanh đến, dưới sự ngạc nhiên mừng ra anh chạy đến đánh Hải Đông Thanh vì anh ta đã tiết kiệm không ít thời gian và thể lực của anh.
Lúc này nhìn vào cơn mưa phùn mờ mịt, Trần Gia Bảo vỗ cánh năm mét tuấn tú hùng tráng tựa như Hải Đông Thanh, Liễu Đức Thắng và Xà Minh kinh ngạc sau đó trong lòng dâng lên nỗi sợ hãi mãnh liệt.
Trần Gia Bảo có thể xuất hiện ở nơi này chỉ có một lời giải thích đó chính là dưới tình cảnh liên thủ của bốn vị tông sư Phục Hàn, Phục Kình, Nhạc Kim Luân và Vũ Chiến Thiên, anh vẫn đánh bại được hết tất cả những người họ mà đến được nơi này.
Vậy thì thực lực của Trần Gia Bảo, rốt cuộc là kinh khủng đến mức nào?
Ánh mắt sợ hãi của Liễu Đức Thắng, chiếc dù màu trắng đang cầm trong tay bỗng “xoảng” rơi xuống dưới mặt đất.
Hàn Đông Vy nhìn thấy Trần Gia Bảo từ trên trời đi đến, nơi khoé mắt rơi xuống một giọt lệ, trong lòng tràn đầy vui sướng khẽ cắn cánh môi nói: “Gia Bảo…”
Tốc độ của Hải Đông Thanh cực nhanh, mắt thấy Trần Gia Bảo không ngừng tiến gần đến tòa nhà, sắc mặt của Liễu Đức Thắng và Xà Minh ngày càng khó coi bởi vì hai người biết rõ đợi sau khi Trần Gia Bảo đến đây hai người bọn họ thì tỉ lệ sống sót của hai người họ sẽ cực kỳ thấp.
Đột nhiên Xà Minh phản ứng lại, mắt lộ vẻ hung hăng, đột nhiên vươn tay bắt lấy cổ của Hàn Đông Vy đi, muốn bắt lấy Hàn Đông Vy trước khi Trần Gia Bảo đến.
Liễu Đức Thắng thở phào nhẹ nhõm, nếu như Xà Minh bắt Hàn Đông Vy làm con tin thì hôm nay chưa chắc là không thể giữ được tánh mạng của mình.
Ngày vào lúc Xà Minh bắt lấy Hàn Đông Vy, thì đột nhiên chỉ nghe thấy một tiếng “suỵt”, một thanh kiếm lạnh thấu xương bay từ trên trời đến, giống như anh sáng rực rỡ của sao băng mãnh liệt bay qua màn mưa, không cho Xà Minh có thời gian phản ứng, mà bay xuyên qua đầu của Xà Minh không một chút lưu tình.
“Ầm.” một tiếng, cả người Xà Minh rơi xuống đất mưa, máu tươi hoà lẫn với nước mưa chảy ra.
Xà Minh bị ngã chết cũng chẳng dám tin thanh kiếm của Trần Gia Bảo vậy mà có thể bay nhanh đến trong tình cảnh đáng sợ như thế này!
Khoảnh khắc tiếp theo, Hải Đông Thanh bay qua đỉnh lầu của tòa nhà, Trần Gia Bảo từ trên trời hạ xuống hai chân đứng vững vàng xuống đỉnh lầu của tòa nhà. Lửa giận vừa nãy tựa như được quét sạch, áy náy nhìn Hàn Đông Vy nói: “Xin lỗi chị Vy, đã làm cho chị sợ hãi rồi.”
“Gia Bảo…” Lòng Hàn Đông Vy vừa kinh ngạc mừng rỡ vừa cảm động, tiếp sau đấy cô bổ nhào vào trong lồng ngực Trần Gia Bảo, thần kinh được thả lỏng, xém tí nữa đã nghẹn ngào lên tiếng: “Tôi tưởng rằng sẽ không được nhìn thấy cậu nữa rồi…”
“Sẽ không đâu, tôi đã nói rồi chúng ta sẽ ở bên cạnh nhau mãi mãi.” Trần Gia Bảo nhẹ nhàng nói, dùng lực ôm Hàn Đông Vy vào trong lồng ngực mình, vuốt ve mái tóc ướt của cô, anh mắt từ từ mạnh mẽ, nhưng mà giọng điệu vẫn nhẹ nhàng ấm áp như cũ nói: “Chị đừng sợ, tôi sẽ đưa chị rời khỏi nơi này.”
Khuôn mặt Liễu Đức Thắng biến sắc, anh cảm nhận được tia chết chóc của Trần Gia Bảo, trong lòng sinh ra một nỗi sợ.
Ban đầu Quỷ Y Môn hợp tác với nhà họ Tôn ở thành phố Hòa Bình, nhà họ Lý bắt cóc Tô Ánh Mai để uy hiếp Trần Gia Bảo, cuối cùng nhà họ Tôn và nhà họ Lý vô tình rơi vào tình cảnh tàn sát lẫn nhau.