Cực Phẩm Thiên Vương

Chương 574

Ngày hôm qua sau khi nhận được điện thoại của Vương Hồng, Huyết Thủ thông qua con đường bí mật, tìm hiểu về hiện trạng của ba người Điền Thảo, Trương Thiên Thiên cùng Lâm Vận.
 
Thông qua tìm hiểu hắn biết được, trước khi Lâm Đông đến Hong Kong, đã để đám quân nhân xuất ngũ từng đại phóng tia sáng trong cuộc chiến Hàng Châu lưu lại Nam Kinh bảo hộ an toàn cho Lâm Vận.
 
Kể từ đó, có được Ngưu Quân từng nổi danh một trong những át chủ bài cũ đại đội đặc chủng quân khu Thành Đô, lại thêm từng đoạt danh hiệu tay súng thứ nhất trong cuộc thi đấu bộ đội đặc chủng, cùng những quân nhân xuất ngũ ưu tú khác bảo hộ Lâm Vận, độ khó khăn khi ám sát càng tăng lớn, trở thành đối tượng khó ám sát nhất trong ba người.
 
Ở dưới tình hình này, Huyết Thủ chỉ đành buông tha việc giết chết Lâm Vận, sau đó lẻn vào Đông Hải đi giải quyết kế hoạch giết Trương Thiên Thiên cùng Điền Thảo.
 
Buông tha cho kế hoạch ám sát trước đó, Huyết Thủ hiểu được, mấy ngày hôm trước Điền Thảo vừa mới dọn nhà, hơn nữa nhân số bảo tiêu bên người cũng đã gia tăng.
 
Vì muốn thăm dò rõ ràng tình huống, buổi chiều sau khi Huyết Thủ chạy tới Đông Hải, liền luôn luôn chờ đợi trong tiểu khu. Đợi khi Điền Thảo lên lầu, lại thăm dò xong vị trí ẩn núp của ba gã thành viên Ám Đường mới lái xe rời đi.
 
Theo hắn xem ra, lấy thực lực của hắn ám sát Điền Thảo được ba gã thành viên Ám Đường bảo hộ, có thể thành công nhưng không thể cam đoan làm được thần không biết quỷ không hay.
 
Ở dưới tình hình này, hắn chỉ có thể đặt Điền Thảo ở vị trí thứ hai.
 
Dù sao một khi quá trình giết chết Điền Thảo bị bại lộ, tin tức sẽ lập tức đưa tới chỗ Trần Phàm, bởi như vậy lực lượng bảo tiêu bên người Trương Thiên Thiên sẽ phải tăng cường, đến lúc đó hắn muốn thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ do Vương Hồng giao cho, sẽ trở nên cực kỳ gian nan.
 
Nhẹ nhàng buông ảnh chụp của Điền Thảo, Huyết Thủ cầm lấy tấm ảnh của Trương Thiên Thiên.
 
Trong hình cũng có một dấu gạch chéo màu đỏ.
 
Nhìn thoáng qua hình Trương Thiên Thiên, khóe miệng Huyết Thủ hiện lên một nụ cười tàn nhẫn.
 
Căn cứ tin tức hắn tìm hiểu, Trương Thiên Thiên đã sắp nhập Đảng, hôm nay nàng tham gia một hoạt động do trường đại học Đông Hải tổ chức có tên là "Hiến tình yêu, tặng ấm áp".
 
Căn cứ theo hoạt động an bài, một ít thành viên tích cực nhập Đảng phải đi theo những nhân viên của nhà trường đi khắp thị trấn quanh thành phố Đông Hải, biểu diễn tiết mục cho trẻ em các thị trấn, cùng quét tước vệ sinh cho những người già.
 
Mà trước khi rời khỏi tiểu khu của Điền Thảo, Huyết Thủ thu được tin tức, Trương Thiên Thiên đã trở về trường đại học Đông Hải, dựa theo lệ thường khoảng ba mươi phút sau sẽ về tới nhà trọ.
 
Ba mươi phút.
 
Đủ cho Huyết Thủ chạy tới nhà trọ của Trương Thiên Thiên.
 
Căn cứ theo kế hoạch của Huyết Thủ, ở trong nhà trọ giết chết Trương Thiên Thiên, sau đó lặng yên rời khỏi, kế hoạch như vậy sẽ không làm kinh động bất luận kẻ nào, lại trong đêm khuya tiếp tục thực hiện kế hoạch ám sát Điền Thảo.
 
Cầm lấy tấm ảnh của Trương Thiên Thiên, lại đem kế hoạch trong đầu rà soát lại một lần, Huyết Thủ xác định không có chỗ nào bỏ quên, buông tấm ảnh nhanh thêm tốc độ lái xe.
 
Một lát sau, chiếc Audi A7 màu đen biến mất trong đêm tối.
 
Không thể không thừa nhận, thân là nhân vật số hai của Phong Diệp, con đường cung cấp tin tức đặc thù của Huyết Thủ quả thực phi thường chuẩn xác.
 
Trương Thiên Thiên quả thật vừa mới trở lại trường đại học Đông Hải.
 
Quay về trường học, Trương Thiên Thiên mặc chiếc áo sơ mi có thêu hình trái tim, cũng không cùng những thành viên tham gia hoạt động đi dùng cơm, mà một mình đeo ba lô đi ra vườn trường, ngăn cản một chiếc taxi, quay về nhà trọ.
 
Lên xe taxi. Trương Thiên Thiên ném ba lô sang một bên, vẻ mặt lộ ra mệt mỏi.
 
Dựa vào lưng ghế. Trương Thiên Thiên nhắm lại hai mắt, nhẹ nhàng nhu nhu huyệt thái dương.
 
Dang nhu nhu, trong đầu nàng theo bản năng dần hiện ra một thân ảnh đã điêu khắc tận sâu trong nội tâm của nàng.
 
Nàng đang nhớ lại lúc trước mình giả vờ uống say, nằm trong lòng thân ảnh đó, nàng còn đang nhớ lại lúc mình nằm trên giường người thanh niên kia, ngửi được hương vị quen thuộc của hắn, mỉm cười đi vào giấc ngủ.
 
Nhưng sâu sắc nhất trong trí nhớ vẫn là, thân ảnh kia giống như chiến thần xuất hiện, cứu nàng trong tay ba tên lưu manh du côn!
 
Nghĩ nghĩ, một ý cười hạnh phúc lơ đãng hiện lên trên mặt nàng, vẻ mỏi mệt trên mặt nàng đột nhiên trở thành hư không.
 
Nàng mở to mắt, ngồi dậy kéo khóa kéo của ba lô, trong ba lô cũng không có đồ trang điểm, trang sức hay ví tiền gì.
 
Chỉ có sách.
 
- Tôn Tử binh pháp", "Hậu Hắc học", "Luận ngữ", "Sử kỹ", cùng mấy quyển sách quan trường hiện đại.
 
Căn cứ theo kế hoạch của nàng, trước khi nàng tốt nghiệp đại học, phải xem hết những quyển sách này ít nhất ba lần.
 
Lần thứ nhất bất kể có hiểu hay không cũng phải đọc hết.
 
Lần thứ hai chậm lại tốc độ, tranh thủ hiểu được.
 
Lần thứ ba, hiểu rõ.
 
Nàng tin tưởng chỉ cần mình hiểu được tỉ mỉ mười quyển sách này, bằng vào kinh nghiệm xử sự suốt những năm nay nàng luẩn quẩn trong những cuộc tụ hội, nàng muốn từng bước thăng chức trong quan trường sẽ không khó.
 
- Mỹ nữ, muốn làm quan sao?
 
Nhìn thấy Trương Thiên Thiên trước đó còn mỏi mệt không chịu nổi hiện tại lại lấy ra mấy bộ sách quan trường cơ bản, cuối cùng cầm lấy một quyển "Chu Quán Cơ giảng thoại thực lục", người trung niên lái xe nhịn không được kinh ngạc hỏi han.
 
- Ân.
 
Trương Thiên Thiên mỉm cười gật đầu.
 
- Chí hướng thật tốt.
 
 Người tài xế một tay lái xe, giơ ngón cái:
 
- Bình thường tôi từng chở qua không ít thiếu nữ xinh đẹp, trong đầu bọn họ toàn là đồ trang điểm, phục sức, biệt thự, xe xa hoa, được kẻ có tiền bao dưỡng. Một cô gái có chí hướng giống như cô vậy thật đúng là hiếm thấy.
 
Trương Thiên Thiên không hé răng.
 
Người tài xế ngượng ngùng cười, thu hồi ánh mắt.
 
Hắn nằm mơ cũng không nghĩ ra, cô gái đang ngồi ở băng sau, cũng từng nông cạn giống như những thiếu nữ xinh đẹp mà hắn vừa nói tới.
 
Nhưng nàng vẫn giữ vững điểm mấu chốt, không bán ra thân thể của mình.
 
Mà bây giờ, cô gái cũng không còn suy nghĩ tới chuyện trèo cao con cháu của những hồng sắc gia tộc hoặc là siêu cấp phú nhị đại.
 
Nàng đem lòng của nàng, để lại cho người thanh niên kia, chờ đợi người thanh niên kia đến hái.
 
Nàng đem thân thể của nàng, để lại cho người thanh niên kia, chờ đợi người thanh kia đến lấy.
 
Nàng đem cả đời nàng, đi đấu tranh, đánh xuống một tiền đồ cẩm tú!
 
Chỉ là vì, nàng trông chờ có một ngày, nàng không còn trở thành gánh nặng cùng người khách qua đường của người thanh niên kia!
 
Xe taxi tiếp tục chạy, Trương Thiên Thiên lại mở sách ra.
 
Ngoài mười cây số.
 
Huyết Thủ lái chiếc Audi A7, chạy vào tiểu khu Trương Thiên Thiên đang ở lại, cho xe dừng ở một địa phương mà camera không thể quay chụp tới, đi tay không xuống xe hướng tới tòa lầu Trương Thiên Thiên đang ở.
 
Đi vào cửa tòa lầu, Huyết Thủ cũng không đứng đối diện cửa điện tử mà tránh né góc quay chụp, lấy ra một cái thẻ nhẹ nhàng đút vào, cửa điện tử liền mở ra.
 
Khom lưng, trong nháy mắt đi vào trong tòa lầu, Huyết Thủ cũng không dùng thang máy mà dọc theo cầu thang an toàn đi lên lầu.
 
Rất nhanh.
 
Hắn đi vào lầu mười ba, lấy một cây ngân châm trong túi.
 
Bình tĩnh đi tới trước cửa nhà trọ của Trương Thiên Thiên, Huyết Thủ dùng bàn tay mang bao tay màu đen nắm chặt ngân châm, đút vào trong ổ khóa, nhẹ nhàng khơi vài cái.
 
Khanh!
 
Nương theo một tiếng vang giòn, cửa phòng mở ra, sắc mặt Huyết Thủ không chút thay đổi đi vào nhà trọ, thuận tay đóng lại cửa phòng.
 
- Phanh!
 
Cửa phòng lập tức đóng lại.
 
- Bá!
 
Ngay sau đó, trong con ngươi Huyết Thủ hiện lên một bóng hình xinh đẹp màu đỏ, sắc mặt chợt biến đổi lớn, con ngươi trong nháy mắt thu nhỏ lại thành mũi nhọn nguy hiểm!
 
- Phong Diệp Huyết Thủ.
 
 Trong nháy mắt cả người Huyết Thủ căng thẳng, ở sát cửa sổ, bóng hình xinh đẹp màu đỏ kia chậm rãi xoay người, dùng một loại ngữ khí lãnh u u, nói:
 
- Tôi chờ anh đã lâu!
 
Tôi chờ anh đã lâu!
 
Bên tai vang lên lời nói không có chút màu sắc cảm tình nào của người phụ nữ, trong con ngươi hiện ra khuôn mặt mơ hồ của nàng, nhận thấy được khí tức hết sức nguy hiểm tỏa ra trên người nàng, thân hình Huyết Thủ trong nháy mắt căng cứng lại!
 
Hắn có giá trị vũ lực đứng hàng thứ hai trong Phong Diệp, tự nhận thực lực có thể so sánh với một trăm sát thủ đứng đầu trong bảng bài danh sát thủ thế giới!
 
Hắn có lòng tự tin mãnh liệt đối với năng lực của chính mình!
 
Mà hiện giờ, dù hắn đã ẩn núp đi tới Đông Hải, dựa theo sự phân phó của Vương Hồng, chuẩn bị thực hiện kế hoạch ám sát, lại chợt phát hiện chính mình trở thành đối tượng săn bắn của người khác!
 
Loại tình cảnh hoàn toàn trái ngược này làm đầu óc hắn chợt thoáng trống rỗng, một loại cảm giác khiếp sợ trong nháy mắt chiếm cứ tâm linh của hắn.
 
Hành tung của mình bại lộ.
 
Trong lòng hiểu được điểm này, Huyết Thủ nhanh chóng lấy lại tinh thần trong nỗi khiếp sợ, cũng không lập tức chạy trốn mà đứng nguyên tại chỗ, gắt sao nhìn chằm chằm bóng hình xinh đẹp màu đỏ trong bóng đêm, lạnh lùng hỏi:
 
- Cô là người của Trần Phàm?
 
- Phải.
 
 Trong bóng đêm, thân ảnh xinh đẹp màu đỏ chậm rãi mở miệng, trong giọng nói mang theo hương vị phức tạp:
 
- Cũng không phải.
 
Đáp án lập lờ nước đôi này làm Huyết Thủ có chút nghi hoặc, nhưng ánh mắt cũng không rời khỏi bóng hình kia, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ biện pháp ứng đối.
 
- Anh không cần nghĩ, anh chạy không thoát.
 
 Tựa hồ đoán được ý tưởng của Huyết Thủ, bóng hình màu đỏ kia tiếp tục nói:
 
- Từ một khắc anh bước vào Đông Hải, tôi đã bắt đầu theo dõi anh, luôn luôn theo dõi tới tiểu khu này mới vượt qua anh.
 
Điều đó không có khả năng!
 
Bên tai vang lên lời cô gái kia, nỗi lòng Huyết Thủ lại trở nên có chút hỗn loạn.
 
- Vừa rồi lúc anh xuống xe, cũng không mang theo vũ khí.
 
 Cô gái tiếp tục nói:
 
- Bởi vì anh hiểu rõ về mục tiêu anh muốn ám sát như lòng bàn tay. Biết bên người nàng chỉ có một cận vệ, mà cận vệ kia bình thường luôn ở dưới lầu, cho nên anh muốn trước tiên đi vào phòng, giết người xong lặng yên rời đi, sau đó lại đi giết cô gái tên Điền Thảo, đúng không?
 
Hoảng sợ!
 
Nghe cô gái bình tĩnh nói ra những lời này, Huyết Thủ cũng không còn cách nào bảo trì bình tĩnh!
 
Một tâm tình hoảng sợ bất an lần đầu tiên xuất hiện trên người của hắn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
 
Hắn nằm mơ cũng không nghĩ đến, hành động ám sát hắn trù hoạch tỉ mỉ lại bị người hoàn toàn vạch ra.
 
- Cô rốt cục là ai?
 
Bằng vào lực khống chế khủng bố, Huyết Thủ thật nhanh liền bình tĩnh trở lại, lạnh lùng nhìn chằm chằm bóng hình màu đỏ trong đêm tối kia.
 
- Tôi là ai không trọng yếu, quan trọng là anh muốn giết nữ nhân của hắn.
 
 Cô gái mở miệng lần nữa, giọng nói vẫn bình thản như trước, nhưng cả gian phòng lại tràn ngập sát khí kinh khủng:
 
- Cho nên anh sẽ chết, bị chết thật thảm.
 
Ba tháp! Ba tháp!
 
Lời vừa nói ra, cô gái bước về hướng Huyết Thủ.
 
Huyết Thủ biến sắc, cũng không nóng lòng chạy trốn, đứng nguyên tại chỗ thân thể căng cứng, giống như một đầu dã thú gặp được nguy hiểm, tùy thời đều có thể phóng ra.
 
Theo sau, trong khi hắn không hề nhúc nhích nhìn chăm chú, cô gái đi tới bên tường mở đèn trong phòng khách.
 
Đèn sáng, dưới ánh đèn là một cô gái có mái tóc ngắn cùng làn da màu lúa mạch.
 
Nàng mặc một bộ quần áo màu đỏ.
 
Màu đỏ.
 
Là màu sắc mà nàng yêu thích nhất.
 
Nàng, tên là Long Nữ!
 
Bình Luận (0)
Comment